Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2049 - Chương 2049: Bóng Người

Chương 2049: Bóng Người

Có người nghe thấy bên ngoài không có việc gì liền thở phào một hơi, sau đó mở miệng giải thích.

- Chu Đăng, vừa rồi cũng đã nói, không ai rảnh rỗi đi di chuyển cỗ thi thể dọa người của ông lão kia đâu.

- Nếu không có ai động, vậy chỉ còn lại một khả năng, đó là bản thân thi thể tự hành động. Trước đó tôi đã biết cỗ thi thể này rất hung hiểm, nếu còn không nghĩ cách hạn chế nó mà nói. Sau khi lệ quỷ khôi phục, nói không chừng tất cả chúng ta sẽ phải chết. Theo tôi thấy vẫn nên sử dụng đinh đóng quan tài đi.

Nói xong, người này liền nhìn về phía Dương Gian.

Người trong giới linh dị đều biết trong tay Dương Gian có đinh đóng quan tài, đây gần như là một cái tình báo nửa công khai.

Bởi vì trước đó ở thành phố Đại Hải, hắn đã đánh nhau với Diệp Chân một trận. Vì thế có rất nhiều tin tức bị lộ ra ngoài, có thể nói là người người đều biết.

Cho nên, đối với cây đinh đóng quan tài ở trong tay Dương Gian, không ít người kiêng kỵ, cũng có người ngấp nghé.

Hiện tại, trong tình huống như này, những người kia chỉ thầm ước mơ ở trong lòng chứ không thể biểu lộ ra ngoài. Cho nên, phương pháp tốt nhất lúc này chính là để cho Dương Gian sử dụng mất đinh đóng quan tài.

Dương Gian nhìn người kia, sau đó lại nhìn Phiền Hưng, ánh mắt hắn trở nên lạnh lẽo.

- Xem ra lúc trước tôi có hơi dễ tính một chút. Cho nên hiện tại ngay cả chó hay mèo gì đó cũng dám nhảy ra trước mặt tôi khoa tay múa chân. Không cần phí lời, động thủ đi, đánh chết tôi, thứ này sẽ là của cậu. Tôi đếm đến ba, nếu cậu không ra tay, tôi sẽ ra tay.

Vị ngự quỷ nhân kia lập tức biến sắc, vội vàng nói:

- Tôi chỉ đề nghị, đề nghị thôi.

Ánh mắt những người khác đều lấp lóe, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Chỉ là, dựa theo những biểu lộ của đám người kia, không khó để phán đoán, trước đó hẳn là đám người này đã thương lượng qua với nhau.

Dương Gian lạnh lùng nói:

- Hai…

Thật sự động thủ sao?

Chu Đăng nhìn thấy cái này, lập tức lùi ra sau mấy bước.

Muốn chấn nhiếp đám người điên này, chỉ dựa vào lời nói cùng tên tuổi là không thể, không ra tay, bọn họ sẽ không nhớ lâu.

- Ba!

Tiếng thứ ba qua đi.

Vị ngự quỷ nhân vừa mới tỏ vẻ áy náy kia đột nhiên lộ ra vẻ mặt dữ tợn, giống như lệ quỷ khôi phục, muốn giết người.

Hiển nhiên, hắn ta cũng đã chuẩn bị sẵn sàng động thủ, chỉ là ẩn tàng hơi tốt, khiến cho người khác sơ suất, không chút đề phòng.

Nhưng, chỉ ngay sau đó.

Một bàn tay màu đen, băng lãnh đột ngột bóp lấy cổ của hắn ta.

Động tác rất nhanh.

Thậm chí còn hoàn thành trước khi người kia kịp sử dụng năng lực của lệ quỷ.

Nói cách khác, trước khi đếm đến hai, Dương Gian đã ra tay.

Bàn tay quỷ vừa mới tiếp xúc, một danh ngạch áp chế liền hình thành. Lúc này, vị ngự quỷ nhân liền bất lực, bị Dương Gian giơ lên cao. Sau đó, nương theo một tiếng xương gãy vang lên, người kia liền bị Dương Gian bóp gãy cổ, chết ngay tức khắc.

- Đúng là phế vật. Tôi còn tưởng rằng có năng lực mạnh lắm. Chỉ khống chế một con lệ quỷ, dù có sắp sửa khôi phục thì sao, giết cậu còn chẳng dễ như trở bàn tay.

Dương Gian xách theo thi thể, như xách một con chó, đi ra sân vườn của cổ trạch.

Tiện tay vung một cái.

Một cỗ khí lực kinh người phát ra, khiến cho cỗ thi thể kia cứ thế bay ra bên ngoài.

"Tên Dương Gian này còn chưa sử dụng đến đinh đóng quan tài…"

Con ngươi những người khác đều co rụt lại, có chút kinh hãi.

Bọn họ nghĩ rằng, sở dĩ Dương Gian mạnh như vậy là dựa vào đinh đóng quan tài cùng mắt quỷ. Không ngờ, hắn chỉ mới đến bàn tay quỷ, một thứ không đáng chú ý đã nhẹ nhõm bóp chết một vị ngự quỷ nhân.

Cuộc giao tranh vừa nãy nhìn qua thì thấy như Dương Gian tiện tay túm cổ người kia, nhưng thực chất là cuộc đối kháng giữa linh dị và linh dị. Nếu Dương Gian không thể áp chế lệ quỷ trong người của đối phương. Hắn sẽ không thể bóp chết vị ngự quỷ nhân kia dễ dàng như vậy.

Chỉ là, vì sao trong cuộc chiến với Diệp Chân, bàn tay quỷ này lại không có lợi hại như vừa rồi?

Chờ chút.

Tất cả mọi người đều đột nhiên giật mình.

Không phải bàn tay quỷ của Dương Gian không lợi hại. Mà cấp bậc của hắn và Diệp Chân quá cao, xuất ra một phần lực lượng linh dị đều là trí mạng. Chỉ là, khi đối chiến với nhân vật cùng cấp bậc, điều này không có hiển lộ ra ngoài mà thôi.

Bởi vậy, bàn tay quỷ không thể đối phó được Diệp Chân, nhưng khi đối phó với bọn họ, lại khiến cho cả đám phải cảm thấy tuyệt vọng.

Dương Gian nhìn qua đám người một lượt, sau đó nói:

- Không còn người nào động thủ nữa à? Giết một người là giết, giết hai người cũng là giết, lên thêm mấy người nữa tôi cũng không để ý.

Giờ phút này.

Những người còn lại đều lùi bước.

Phiền Hưng cũng cảm thấy có chút kinh sợ.

Hắn ta có cảm giác, cái thân phận người phụ trách này không thể nào bảo vệ được mạng của hắn ta.

Hiện tại cổ trạch không rõ hung hiểm, nên Dương Gian chỉ đang khắc chế mà thôi. Tuy nhiên sự khắc chế này cũng có hạn…

- Nếu đã không có ai ra tay, vậy thì thu liễm một chút. Tôi cũng không muốn nhìn chằm chằm mấy người suốt ngày.

Dương Gian liếc nhìn đám người một chút, sau đó trực tiếp rời đi.

Hắn quay về phòng, tiếp tục chờ đợi thời gian trôi qua.

Giờ phút này, trận nháo kịch vừa rồi đã lắng lại.

Đám ngự quỷ nhân kia cũng tạm thời thu liễm tâm tư.

Nhưng ở bên ngoài cổ trạch, gió càng ngày càng lớn.

Đèn lồng màu trắng liên tục chập chờn.

Ở xung quanh có vô số bóng người đang lắc lư.

Bình Luận (0)
Comment