- Đội trưởng, tình hình bên ngoài thế nào rồi?
Vừa quay trở về phòng.
Lý Dương không kịp chờ đợi, vội vàng hỏi thăm. Mặc dù hắn ta nghe được một vài động tĩnh từ bên ngoài, nhưng dù sao tin tức cũng tương đối hạn chế.
Dương Gian chỉ nói một câu tương đối đơn giản.
- Bên ngoài cổ trạch bắt đầu xuất hiện dấu vết của lệ quỷ. Tôi chỉ đi ra ngoài một vòng, tiện thể đóng cửa lại mà thôi.
- Vừa rồi có người bị chết?
Dương Tiểu Hoa ở một bên khẽ nâng đầu, trong mắt lộ ra tia máu, có chút âu lo hỏi.
Dương Gian nhìn qua một cái, sau đó nói:
- Chỉ xử lý một tên ngự quỷ nhân không chịu an phận mà thôi. Đám người kia muốn liên hợp lại ép tôi sử dụng đinh đóng quan tài, nhằm suy yếu lực lượng của tôi. Không có ai hi vọng trong tay của tôi sẽ nắm giữ một món đồ linh dị như vậy.
Lý Dương nói:
- Đúng thế, lần trước tin tức về đinh đóng quan tài đã bị tiết lộ ra ngoài, số người biết rất nhiều. Nếu không phải đoạn thời gian trước vừa mới xử lý một đám người, khả năng sẽ có không ít kẻ chạy đến thành phố Đại Xương hòng cướp đoạt nó.
Người trong giới linh dị đều biết trong tay Dương Gian sỡ hữu đinh đóng quan tài có khả năng áp chế lệ quỷ.
Bất kể là ai, chỉ cần có được đinh đóng quan tài, đều sẽ có năng lực chống lại được với lệ quỷ.
Nếu không phải thứ này nằm ở trong tay Dương Gian, khiến cho đám người không dám tơ tưởng, thì khả năng đã bị người ta nghĩ cách cướp đi rồi.
Dương Gian nói:
- Ngày hôm nay sẽ không có chuyện gì nguy hiểm phát sinh. Nhưng tôi có dự cảm, theo chúng ta ở lại đây càng lâu, cổ trạch sẽ càng trở nên nguy hiểm.
- Mọi người nghỉ ngơi cho tốt, cố gắng tĩnh dưỡng tinh thần cùng thể lực. Có lẽ mấy ngày tiếp theo mọi người sẽ không có cơ hội để nghỉ ngơi nữa đâu.
Nói xong, hắn cũng tìm một chỗ ngồi xuống, sau đó nhắm mắt lại.
Dương Gian không ngủ, mà vẫn như trước, cảnh giác, chú ý động tĩnh ngoài cửa phòng, lắng nghe nhất cử nhất động ở xung quanh.
Rất nhanh.
Bên trong hành lang, những người khác đều tản đi, tự trở về chỗ, sau đó tiếp tục nghỉ ngơi.
Tất cả lại khôi phục vẻ yên tĩnh như lúc trước.
Bên ngoài cổ trạch cũng không truyền ra tiếng gõ cửa gấp rút, dường như sau khi đóng cửa, mọi chuyện trở nên tốt đẹp hơn nhiều.
Nhưng theo thời gian dần trôi qua.
Đại khái chừng ba giờ sáng.
Bên ngoài cổ trạch đột nhiên phát ra một số động tĩnh. Đó là tiếng gió thổi ban đêm, cùng tiếng lá cây xào xạc trong rừng.
Gió càng ngày càng lớn.
Bên trong cổ trạch, những chỗ có khe hở liên tục phát ra tiếng gió hú. Âm thanh này cực kỳ quỷ dị, giống như có người đang khóc vậy. Vả lại, chúng phân bố bốn phương tám hướng, xung quanh cổ trạch đều có. Căn bản không thể nào phân biệt được âm thanh này đến từ đâu.
Bất tri bất giác, tiếng gió vù vù lại biến thành từng tiếng khóc quỷ dị.
Loại biến hóa này diễn ra một cách chậm rãi. Ngay từ đầu những người khác không phát hiện ra. Đến khi nhận ra nó thì lại không biết nó bắt đầu từ lúc nào.
"Toàn bộ tòa cổ trạch đang khóc?"
Ngay lúc này, Dương Gian đột nhiên mở to hai mắt. Hiện tại hắn có thể xác định, bên ngoài gió đang thổi, nhưng bên trong cổ trạch, nó lại thành tiếng khóc. Loại âm thanh này giống như tiếng khóc từ mặt quỷ của Đồng Thiến. Chỉ là số lượng tiếng khóc trong cổ trạch không phải một, mà là mười. Thậm chí là mười mấy tiếng người khóc cùng trộn lẫn vào nhau.
"Cái này giống như đang khóc tang vậy…"
Không biết vì cái gì.
Loại tình huống này lại khiến Dương Gian liên tưởng đến tràng cảnh tổ chức tang lễ.
Sau khi chết, ngày đầu tiên người đó sẽ được nhập liệm, cùng người thân trong gia đình sẽ khóc tang nhằm bảy tỏ sự bi thương của bản thân đối với người chết.
Hiện tại, cỗ thi thể của ông lão trong đại sảnh vừa mới chết không lâu. Lúc này đang là ngày đầu tiên lại xuất hiện tiếng khóc quỷ dị như này, đây không phải là giống như đúc với việc khóc tang hay sao?
"Bảy ngày… Đầu thất, ngày đầu tiên thi thể chưa nhập liệm, ban đêm xuất hiện tiếng gõ cửa, cộng thêm khóc tang."
Dương Gian ngồi yên tại chỗ, con ngươi khẽ lấp lóe. Trong đầu hắn đang kết nối những mảnh tin tức này lại, ý đồ suy đoán chuyện đang xảy ra ở đây.
Hắn cho rằng.
Hiện tại, tất cả những chuyện phát sinh ở trong cổ trạch đều có liên quan đến nhau.
Giống như chúng đang vận chuyển dựa theo một loại bố trí từ trước nào đó, chứ không phải là chúng vận chuyển mà không để lại dấu vết. Nếu hắn có thể sớm đoán ra được biến hóa bên trong cổ trạch, có lẽ sẽ giảm thiểu mức độ hung hiểm của nó đi rất nhiều.
"Nếu việc này là xảy ra theo trình tự của việc tổ chức tang lễ. Vậy ngày đầu tiên, chuyện quan trọng nhất chính là nhập liệm, đem cỗ thi thể của ông lão kia bỏ vào trong quan tài. Nếu không có ai làm gì, quan tài không có thi thể, quá trình nhập liệm không hoàn thành, vậy toàn bộ cổ trạch sẽ khóc tang cho người nào?"