Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2112 - Chương 2112: Bên Trong Là Thứ Gì?

Chương 2112: Bên Trong Là Thứ Gì?

Dường như hắn ta đã sớm đem chuyện sinh tử ném ở sau đầy, làm việc không có một chút cố kỵ.

- Được, nếu nghe tin tôi sẽ đến thắp.

Nói xong, Dương Gian đi đến trước mặt Lý Dương.

- Tôi cần con búp bê gỗ kia.

Trước đó hắn đưa cho Lý Dương là vì sợ hắn ta đi lấy đèn lồng không trở về được. Hiện tại hắn còn cần thứ này hơn Lý Dương.

Lý Dương hạ giọng nhắc nhở.

- Đội trưởng, anh nhớ cẩn thận một chút, đừng quên thời gian rút lui.

Dương Gian gật gật đầu, nhận lấy con búp bê gỗ cũ kỹ kia.

Sau đó hắn bắt đầu hành động.

Tay cầm cây trường thương nứt nẻ, dựa sát vào vách tường bên trái với ý đồ rời khỏi đại sảnh.

Nhưng con đường ở phía trước đều bị những thân ảnh quỷ dị bịt kín. Trên cơ bản đã không còn đường để cho hắn di chuyên nữa.

Tuy nhiên điều này cũng không thể làm khó Dương Gian.

Hắn nhấc chân giẫm vào vách tường.

Sau đó cả người dùng một phương thức phi lý di chuển ở trên mặt tường.

Bởi vì hiện tại, Dương Gian đã là quỷ ảnh. Thân thể của hắn chỉ là một thể xác dùng để chứa đựng lực lượng linh dị mà thôi.hắg thể xác thôi. Theo lý thuyết mà nói, khi thay đổi qua thân thể của người khác, hắn vẫn có thể tiếp tục sống, chỉ là mất đi bàn tay quỷ và mắt quỷ mà thôi.

Nhưng hắn không muốn làm như vậy.

Bởi vì đó là một loại tự suy yếu năng lực của bản thân, còn không mang đến bất cứ ý nghĩa thực tế nào.

Trong lòng Dương Gian thầm nghĩ.

"Là thời điểm mở ra căn phòng kia. Nhân lúc lệ quỷ còn bị áp chế, đây chính là thời cơ tuyệt hảo của mình."

Cho dù bên trong căn phòng kia có nguy hiểm đi nữa, nó cũng sẽ bị ông lão bên trong quan tài áp chế. Đối với hắn mà nói, đây là một loại bảo hộ.

Với lại, dù bên trong căn phòng kia có quỷ đi nữa, với tình huống như hiện tại, dù nhiều thêm một hai con cũng chẳng sao.

Mọi người nhìn thấy Dương Gian di chuyển ở trên vách tường để rời đi, trong lòng đều nghi hoặc khong hiểu.

Lúc này còn dám hành động?

Cái này cùng phong cách cẩn thận làm việc lúc trước của hắn hoàn toàn khác nhau.

Mặc dù ở bên trong đại sảnh, số lượng lệ quỷ tương đối đông đảo. Nhưng bên trong lối đi lại hoàn toàn trống rỗng, chỉ là một khu vực bị bóng tối bao phủ mà thoi, không có bất cứ thân ảnh nảo đứng lại ở đó.

Thân thể Dương Gian khẽ nhảy một cái, lập tức từ trên vách tường rơi xuống, dừng lại trước một cánh cửa gỗ đang bị khóa lại.

Cửa gỗ đang đóng kín, phía trên có mấy vết đạn. Cái này là do lúc trước Chu Đăng nổ súng tạo thành. Bên trong mấy lỗ đạn thấm ra máu tươi, nhuộm đỏ cửa phòng, lộ ra vẻ đặc biệt.

"Hẳn là sẽ hoàn thành giao dịch với tủ quỷ. Mình nhớ, tủ quỷ chỉ yêu cầu mình mở ra cánh cửa này là được. Ngoài cái này ra, không còn bất cứ yêu cầu nào khác."

Dương Gian thoáng nhớ lại một chút nội dung giao dịch với tủ quỷ.

Sau khi xác nhận không lầm.

Hắn liền móc ra một chiếc chìa khóa bằng đồng.

Bộ dạng của nó tương đối cổ lỗ sĩ, không phải sản phẩm của thời đại này, mà là của thời kỳ dân quốc.

Hành động của Dương Gian tương đối quả quyết. Lập tức cầm chìa khóa đâm vào bên trong ổ khóa đồng kia.

Quả nhiên.

Khóa và chìa khóa là một cặp. Nhẹ nhàng xoay chuyển chìa khóa, lập tức ổ khóa vang lên một tiếng răng tắc.

Ổ khóa trên cửa gỗ đã được mở ra.

Giao dịch với tủ quỷ xem như đã hoàn thành.

Dương Gian dừng lại một thoáng, cẩn thận nhìn ngó xung quanh. Hắn phát hiện ra tất cả mọi thứ đều bình thường, cũng không có vì hắn mở ra ổ khóa đồng kia mà gây ra hậu quả gì đó đáng sợ.

Trong lòng thầm thở phào một hơi.

Hắn gỡ xuống ổ khóa, sau đó cất đi.

Bởi vì hắn cảm thấy ổ khóa này hẳn là một vật phẩm linh dị. Nếu không thì sao nó có thể chỗ này và khóa lại một cửa gỗ bình thường.

Không còn ổ khóa.

Két!

Cửa gỗ phát ra tiếng ma sát, sau đó từ từ hé ra một khe hở.

Dương Gian nheo mắt, cảm giác được sự dị thường.

Bởi vì từ khe cửa kia truyền ra ánh sáng màu đỏ đậm, cứ như bên trong là một thế giới khác, một mảnh không gian màu đỏ tươi.

Quỷ vực sao?

Đây chính là ý nghĩ đầu tiên xuất hiện ở trong đầu của Dương Gian.

Ánh đèn màu đỏ soi sáng ra bên ngoài, khiến hành lang tối tăm trở nên đỏ tươi.

"Là rời đi, bỏ mặc không quan tâm, hay là mạo hiểm đi vào, quan sát một phen?"

Dương Gian rất tỉnh ráo, hắn đang tự hỏi, cũng đang phán đoán.

Trong lòng có chút lo lắng.

Lo lắng thứ này sẽ phá vỡ sự cân bằng của ngày thứ tư ở trong cổ trạch.

Nhưng nội dung giao dịch với tủ quỷ lại khiến hắn cảm thấy rất ngạc nhiên.

Tại sao phải mở căn phòng này?

Đây là do nó muốn thả ra thứ gì đó hay sao?

Với lại, ở bên trong phòng này sẽ có thứ gì?

Bình Luận (0)
Comment