Nếu bọn họ thật muốn để một số chân tướng cho hậu nhân mà nói, bọn họ có hàng ngàn hàng vạn phương pháp.
Cho nên.
Lúc trước, những lời Vương Tiểu Minh nói là đúng. Truy tìm về quá khứ không có bất cứ ý nghĩa nào.
Quá khứ được chôn vùi, điều này có nghĩa là nó đã bị thất bại. Việc truy tìm một cái quá khứ thất bại chỉ khiến thời gian tiến lên bị lãng phí.
Liễu Thanh Thanh nói:
- Tôi tỉnh lại quá sớm. Vốn dĩ tôi định đi đến một nơi nhìn thử xem, nhưng hắn ta chết rồi, vì thế tôi lựa chọn ở lại chỗ này chơi đùa mọt chút. Không ngờ cậu lại mở ra căn phòng này.
Dương Gian hỏi:
- Căn phòng này có gì đặc biệt sao? Tôi là vì tủ quỷ nên mới đến đây.
Liễu Thanh Thanh nói:
- Căn phòng này là một con quỷ, đúng hơn mà nói thì những vật phẩm màu đỏ đậm kia là những mảnh ghép hình của con lệ quỷ này. Nó đang muốn khôi phục.
- Chỉ như thế thôi sao?
Dương Gian nhìn chằm chằm cô ta, có chút nghi ngờ.
Chỉ là một con quỷ còn cần tốn công tốn sức chuẩn bị nhiều thứ như vậy để giam giữ sao?
Đinh đóng quan tài, đồ chứa bằng vàng hay là cần một cái quan tài.
Như thế cũng được sao?
- Theo như tin tức mà thôi biết thì nó là như vậy. Dù sao những thứ này cũng không phải do tôi chế tạo ra.
Liễu Thanh Thanh nói, dường như cô ta chỉ là người tham gia chứ không phải là người chế tạo.
Lúc này, Dương Gian thoáng trầm mặc.
Từ bên trong miệng của vị ngự quỷ nhân thời kỳ dân quốc này hắn không lấy được quá nhiều tin tức.
Hắn không thể tìm đến ngọn nguồn của lệ quỷ, cũng không thể đạt được cách khắc chế lệ quỷ khôi phục. Thậm chí hắn còn không thể mở ra rất nhiều bí mật của lực lượng linh dị.
- Phía trên bưu điện quỷ tầng thứ 5 có cái gì?
Không còn cách nào khác, Dương Gian đành từ bỏ việc mở tưởng đến những vấn đề xa với kia. Hắn trực tiếp hỏi một số chuyện trước mắt.
Liễu Thanh Thanh lần nữa cười cười:
- Phía trên tầng thứ năm còn có tầng thứ sáu, đó mới là hạch tâm của bưu điện quỷ. Nhưng tầng thứ sáu chỉ có thể chứa một người, đồng thời, người tiến vào tầng thứ sáu sẽ ở đó mãi mãi, cả đời không có cách nào rời khỏi bưu điện quỷ.
Dương Gian nheo mắt.
- Vì cái gì?
Tin tức này tương đối hữu dụng.
Liễu Thanh Thanh nói:
- Bởi vì người ở đó sẽ khống chế toàn thể bưu điện quỷ. Đáp án này có được không?
- Càng ngày câu hỏi của cậu càng ấu trĩ. Rất nhiều chuyện cậu hoàn toàn có thể tự khai quật, ở chỗ này hỏi han tôi không có bất cứ ý nghĩa nào. Cậu nên đi ra ngoài. Ở trong tòa cổ trạch này bảy ngày là nhiệm vụ của bưu điện quỷ, hoàn thành nó cậu mới có tư cách leo lên tầng thứ năm.
Dường như cô ta đã mất đi hứng thú, không muốn giải thích nữa, liền quay người đi vào trong căn phòng.
Dương Gian lạnh lùng nói:
- Đối với cô mà nói, những vấn đề này là rất ngay thơ. Nhưng đối với những người như chúng ta, đó lại là việc cần dùng mạng đi đổi. Lúc trước cô chết đi bị người chôn cũng không phải không có nguyên nhân. Dạng người có tính cách tùy hứng như vậy, không sống nổi cũng là điều hợp tình hợp lý.
Dường như lời này đã xúc phạm đến người của thời kỳ dân quốc kia.
Cô ta dừng lại, đồng thời ánh mắt lập tức trở nên âm lãnh.
Cái này không phải là ảo giác, mà thực sự âm lãnh.
Cứ như lệ quỷ đang thức tỉnh, lực lượng linh dị dần xâm lấn thân thể.
Quỷ ảnh của Dương Gian khẽ lắc lư, chống lại ảnh hưởng tử xung quanh, tay hắn cầm chặt cây trường thương.
- Tức giận? Như vậy mới đúng chứ. Thời gian của cô đã không còn lại bao nhiêu, dứt khoát giao lại trí nhớ cho tôi là được. Tôi có thể giúp cô sống sót ở trên thế giới này càng lâu, đi càng xa, xử lý càng nhiều chuyện linh dị.
Hắn không hề hài lòng đối với những đáp án của cô gái này.
Cho nên hắn muốn tự động thủ.
Hành động một lần.
Nếu thắng hắn có thể kế thừa được trí nhớ của một vị ngự quỷ nhân đỉnh phong thời dân quốc.
Thua.
Có lẽ hắn sẽ được mai táng ở bên trong cổ trạch.
Hành động rất lỗ mãng.
Nhưng Dương Gian lại không cho rằng như thế. Bởi vì hắn không biết, sau khi bở qua cơ hội này hắn sẽ sẽ phải chờ đợi thêm bao nhiêu lâu.
Liễu Thanh Thanh chậm rãi xoay người lại:
- Làm sao cậu có thể đánh cắp được trí nhớ của một người sống từ trên người của lệ quỷ?
- Quả nhiên, cậu cũng đã trở thành dị loại.
Xúc động vừa mới xuất hiện của Dương Gian đã lập tức bị dập tắt.
Cô ta chỉ tỉnh lại trong một quãng thời gian ngắn ngủi, còn trên bản chất vẫn là một con lệ quỷ. Chỉ vì lực lượng của một nén nhang nên mới giúp cô ta có thể tỉnh táo trong thời gian ngắn ngủi. Một khi thời gian hết, ý thức của cô ta sẽ bị tiêu tán.
Cái này không khỏi giống như Dương Gian.
Nếu đến một ngày quỷ ảnh của hắn khôi phục, như vậy ý thức của bản thân hắn sẽ bị áp chế, bị lệ quỷ cắn nuốt hết. Nhưng phần ý thức này không hề biến mất. Nếu thông qua một loại thủ đoạn nào đó vẫn có thể thức tỉnh.