Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2140 - Chương 2140: Không Oan Uổng

Chương 2140: Không Oan Uổng

Dương Gian nhìn hắn ta rồi nói:

- Cẩn thận một chút, đừng chết là được.

Mặc dù trước đó tên này gây ra khá nhiều phiền toái, nhưng ở trong cổ trạch hắn ta vẫn phát huy khá nhiều tác dụng.

- Cố hết sức thôi. Nếu tôi chết mà nói, cậu nhớ đến tổng bộ báo cáo một tiếng. Cứ báo là tôi chết vì xử lý chuyện linh dị, như vậy sẽ nhận được không ít đền bù tổn thất.

Nói xong, Chu Đăng cầm lấy bát cơm trắng, sau đó đưa tay ra hiệu.

Dương Gian không nói lời nào, lập tức thả hắn ta ra ngoài.

Mặc dù Dương Gian có thể tùy thời kéo Chu Đăng trở về. Nhưng tình huống của Ưng Ca còn bày ở trước mặt. Đến một thời điểm nào đó, không phải muốn là có thể kéo người trở về.

Chu Đăng xuất hiện.

Quả nhiên.

Số lượng lệ quỷ để mắt đến hắn ta giảm đi rất nhiều, cực kỳ nhiều. Hiện tại, thân phận của hắn ta là lệ quỷ, mà không phải người sống. Chỉ riêng điểm này đã để hắn ta tránh thoát rất nhiều quy luật giết người.

Nhưng bất cứ chuyện gì cũng không có cái gọi là tuyệt đối.

Những còn lệ quỷ tràn vào từ hành lang đang lảng vãng. Trong đó có mấy thân ảnh quỷ ảnh đột nhiên nửa đường thay đổi phương hướng, chậm rãi tiến về phía Chu Đăng.

Chu Đăng thoáng suy tư.

"Nếu trực tiếp rải cơm ra đất không được, vậy thử xem đặt nguyên bát trên mặt đất sẽ như thế nào?"

Ý nghĩ này của hắn ta cũng không phải là vô duyên vô cớ.

Bởi vì ban đầu, những bát cơm này đều được đặt trước bia mộ. Sau đó, toàn bộ mộ phần đều yên ổn, không có bất cứ dị thường nào.

Thế là hắn ta ngồi xuống, đặt bát cơm ở trước người.

Chu Đăng đứng yên không nhúc nhích. Hắn ta không sử dụng bất cứ thủ đoạn linh dị nào. Chỉ dựa vào mỗi sự bảo hộ của tấm mặt nạ da người. Vả lại hiện tại, hắn ta cũng biết, tấm mặt nạ da người này đã không thể nào bảo về hắn ta hoàn toàn nữa.

Một con lệ quỷ xông đến.

Đó là một con đường đen tối, dài liên miên, không có điểm cuối.

Ở phía trước của con đường này là một chiếc ghế bành màu đen. Lúc này nó đang bị đẩy tiến về phía trước, đi đến trước mặt Chu Đăng.

Là con quỷ kia…

Sắc mặt Dương Gian thoáng động, hắn nhận ra con lệ quỷ này.

Hôm qua chính hắn đã ra tay chặt đứt năm ngón tay của con lệ quỷ này, khiến nó không thể không buông một tay khỏi ghế.

Chiếc ghế bành kia dường như là một món công cụ có thể khắc chế con lệ quỷ kia.

Nếu chỉ dựa vào một cánh tay, con lệ quỷ kia sẽ không thể nào tùy tiện đẩy ghế tiến về phía trước. Điều này khiến cho tốc độ di chuyển của lệ quỷ tương đối chậm chạp. Thậm chí lộ tuyến di chuyển của nó cũng hơi vặn vẹo, liên tục xuất hiện sai lầm. Nếu không phải chỗ này quá nhỏ mà nói, dù Chu Đăng ngồi yên tại chỗ, khả năng cao ngay cả đi đến trước mặt hắn ta nó cũng không thể nào làm được.

Nhìn như rất gần, nhưng thực tế, đường đi của quỷ lại quanh co uốn lượn.

Nếu thả ở bên ngoài mà nói, dù là người bình thường đi nữa, người ta cũng có dư dả thời gian để chạy mất tăm.

Hiển nhiên, hiệu suất giết của người con quỷ này không hề cao.

Cứ như vậy chẳng khắc gì đã gián tiếp hạ thấp mức độ khủng bố của lệ quỷ.

Ghế bành màu đen chậm rãi tiến lên phía trước. Nhưng nó lại đụng trúng vào bát cơm trắng mà Chu Đăng đặt trước mặt.

"..."

Chu Đăng nhìn lấy chiếc ghế bành màu đen kia, trên mặt lộ ra vẻ hơi sững sờ.

Hiển nhiên.

Phương pháp này cũng không đúng.

Nếu có tác dụng mà nói, đúng ra lệ quỷ hẳn sẽ phải ngừng hành động.

Cơm trắng đổ trên mặt đất, nhanh chóng biến mất, cứ như chúng bị lệ quỷ ăn hết vậy.

Nhưng quỷ vẫn tiếp tục di chuyển.

- Mẹ nó.

Chu Đăng vội vàng nhặt lên bát cơm chỉ còn sót lại hơn phân nửa. Sau đó vội vàng trốn đi.

Nhưng hắn ta vừa mới động.

Một bàn tay quỷ dị với những ngón tay có móng màu đen đã khoác lên bả vai của hắn ta.

Lực lượng khổng lồ truyền đến, khiến cho hắn ta có cảm giác mặt nạ da người sắp sửa bị tróc ra.

Đây là lực lượng linh dị áp chế.

Một bàn tay quỷ dị liền có thể khiến cho Chu Đăng không thể thở nổi. Hắn ta bị ngạt thở, thân thể hơi nghiêng, sắp sửa tử vong…

- Trở về.

Giờ khắc này, Dương Gian động thủ.

Thanh sài đao trong tay hắn khẽ nâng, không chút do dự chặt đứt bàn tay khủng bố kia. Lần này hắn không phải chỉ chém đứt năm ngón, mà là nguyên cả bàn tay.

Quỷ vực bao phủ, trực tiếp kéo Chu Đăng trở về.

- Phù!

Giờ khắc này hô hấp của Chu Đăng mới khôi phục, sắc mặt tro lạnh, cực kỳ khó coi, mở miệng thở phì phà phì phò.

Dù con lệ quỷ này chỉ còn lại một tay cũng có thể tùy tiện xử lý ngự quỷ nhân như Chu Đăng.

Không trách được lúc trước dù mặc tang phục Đại Mạnh cũng bị giết.

Bị lệ quỷ đạt đến cấp độ này tập kích, Đại Mạnh chết đúng là không hề oan uổng.

Bình Luận (0)
Comment