Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2149 - Chương 2149: Là Ai?

Chương 2149: Là Ai?

Dương Gian nhìn lấy cơm trong bát thanh hoa, trong lòng kẽ tính toán phân lượng.

Dường như có thể chống đỡ được đến 12 giờ khuya.

Nhưng đây là lượng cơm trong tay của hắn. Còn chén của Chu Đăng là ít nhất, tựa hồ không đủ. Liễu Thanh Thanh hẳn sẽ đủ dùng, bởi vì hiện tại Ưng Ca không tiếp tục sử dụng.

Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.

"Có tính kỹ đến mấy cũng vô dụng. Quan trọng vẫn phải nhìn xem sau 11 giờ liệu có hay không xảy ra dị thường."

Quỷ sẽ không tuân thủ thời gian giống như tính toán của hắn. Chỉ cần có bất cứ dị thường nào xuất hiện, cân bằng sẽ bị phá vỡ, sau đó mọi chuyện sẽ hoàn toàn mất khống chế.

An toàn sống sót và bị đoàn diệt trong nháy mắt chỉ cách nhau có một đường.

Thời gian tiếp tục trôi qua.

Ưng Ca không bị giết chết. Trước người hắn ta, xúc xắc màu đen đang xoay một cách điên cuồng. Điều này chứng tỏ hắn ta đang đổ xúc xắc với lệ quỷ.

Thời gian nguyền rủa của hộp âm nhạc còn chưa hết, nên hắn ta còn sống.

Cho dù không dùng đến cơm dính máu để xua tan lệ quỷ, Ưng Ca vẫn có thể dựa vào phương pháp đặc thù này để sống sót ở trong cổ trạch.

Có lẽ là do có lòng tin với nguyền rủa của hộp âm nhạc, cho nên Ưng Ca mới nguyện ý chủ động từ bỏ dùng cơm.

Lúc này thời gian đã đến 10 giờ tối.

Lượng cơm trong tay đám người càng ngày càng ít.

Mặc dù một con quỷ chỉ lấy đi một hạt, nhưng như vậy cũng không chịu nổi, vì trong cổ trạch có quá nhiều lệ quỷ. Mà sau sáu giờ tối, lệ quỷ bắt đầu vòng lấy cơm thứ hai, cho nên đoạn thời gian này, cơm trong tay đám người tiêu hao cực kỳ nhanh. Gần như là gấp đôi so với trước. Mà điều này cũng khiến cho chén cơm trong tay Chu Đăng bị hết.

Lượng cơm trong ba bát cơm nhiều ít khác nhau.

Bát cơm trong tay Dương Gian là nhiều nhất, nhưng vì hắn và Lý Dương cùng tiêu hao nên có chút không đủ.

Lượng cơm trong tay Liễu Thanh Thanh cũng không còn nhiều.

Tình cảnh của mấy người dường như không khác nhau bao nhiêu.

Có lẽ sẽ chống đỡ được đến 12 giờ, có lẽ không…

Nhưng tất cả mọi người đều hiểu, nếu xử lý một người, sau đó chia cơm cho ba người còn lại mà nói, lượng cơm nhất định có thể chống đỡ đến 12 giờ.

Liễu Thanh Thanh liên tục nhìn về phía Dương Gian, thi thoảng lại đảo qua cây trường thương nứt nẻ.

Món vũ khí linh dị này rất nguy hiểm.

Liễu Thanh Thanh biết, nếu Dương Gian muốn ra tay mà nói. Bản thân cô ta sẽ ngay lập tức bị đóng đinh trên mặt đất, không chút phản kháng.

Thời gian trôi qua càng nhiều, không khí bên trong hành lang càng ngưng trọng.

Giữa Liễu Thanh Thanh và Dương Gian đã bắt đầu đề phòng lẫn nhau.

Mặc dù trước đó, mọi người tương đối đoàn kết, cùng cố gắng sống sót. Nhưng là người đưa thư, trong quá trình đưa thư, cô ta cũng từng gặp không ít người có tâm tính đen tối. Nhưng hiện tại, so với chuyện sắp xuất hiện, những chuyện trước kia lại không là gì, thậm chí còn không đáng để nhắc đến.

Cơm trong tay của đám người đang không ngừng giảm bớt.

Giờ khắc này, Liễu Thanh Thanh đột nhiên đưa ra quyết định. Cô ta lần nữa rạch đứt da tay, máu tươi sền sệt chảy ra, nhỏ vào trong bát cơm, khiến toàn bộ cơm bên trong bị dính máu.

Mặc dù thân thể và cánh tay của cô ta là tượng gỗ. Nhưng phần bàn tay vẫn còn là của thân thể ban đầu. Mặc dù bộ phận cơ thể sống không nhiều, nhưng lấy ra một ít máu tươi vẫn không có vấn đề gì.

- Lượng cơm còn lại ở chỗ này, nếu cậu muốn thì có thể lấy đi.

Giờ khắc này, Liễu Thanh Thanh lựa chọn đập nồi dìm thuyền.

Cô ta không muốn trở thành người bị hi sinh, cho nên cô ta làm ra quyết định như vậy.

Cơm trắng đã dính lấy máu tươi của cô ta nên dù có phân cho người khác cũng không hề có tác dụng.

Dương Gian lập tức nhìn chằm chằm cô ta.

- Lúc này lại chơi thủ đoạn với tôi. Chẳng lẽ cô nghĩ rằng tôi không dám giết cô hay sao?

Liễu Thanh Thanh không hề lùi bước, bình tĩnh nói.

- Lý Dương nguyện ý nghe theo mệnh lệnh của cậu, đó là vì hắn ta là đội viên của cậu, Nhưng tôi không phải. Tất cả mọi người đều là vì đưa thư, vì sống sót. Nếu cậu muốn hi sinh tôi mà nói, tôi tình nguyện đánh cược một lần. Nếu tôi thua, tôi không còn gì để nói, nhưng không thể chết như thế kia.

"Hỏng."

Nghe được lời này của Liễu Thanh Thanh, mí mắt của Lý Dương trực nhảy.

Lúc đầu Dương Gian đã không có hảo cảm đối với người này. Nếu không phải Liễu Thanh Thanh từng ra tay giúp đỡ ở chuyện linh dị phòng 301 mà nói, chỉ sợ hắn đã sớm ra tay động thủ.

Hiện tại đang trong thời điểm mấu chốt, vậy mà Liễu Thanh Thanh lại bắt đầu tự hành động. Đây chẳng khác gì đang đổ dầu vào lừa.

Chu Đăng ở bên cạnh cũng thầm nghĩ.

"Cần gì phải đối nghịch với Dương Gian chứ?"

Mắt quỷ Dương Gian là ai?

Bình Luận (0)
Comment