Nhất định là có thủ đoạn nào có thể đối phó với con lệ quỷ này. Nếu không có mà nói, nhiệm vụ đưa thư này sẽ trở thành một nhiệm vụ hẳn phải chết. Nhiệm vụ như thế là không thể nào đưa thư. Bưu điện quỷ cũng sẽ không đưa cho hắn bức thư màu đỏ đậm.
"Trừ phi lại tiếp tục mở thêm một tầng quỷ vực mới có thể khởi động lại xung quanh. Đến lúc đó, chỉ cần kiên trì đủ lâu là hoàn toàn có thể kéo bà lão kia trở về… Tám tầng quỷ vực, phải chăng quá mạo hiểm?"
Dương Gian cũng đang do dự.
Trực tiếp mở ra tám tầng quỷ vực mà nói, một khi thời gian khởi động lại quá dài khiến cho lệ quỷ khôi phục lại, vậy thì coi như hắn xong đời.
Hiện tại quỷ ảnh của hắn đã chết máy, ý thức của hắn đang thay thế quỷ ảnh. Thế nhưng mọi thứ chỉ có như vậy mà thôi. Nếu mắt quỷ khôi phục, chỉ sợ là hắn sẽ trực tiếp bị nhốt ở bên trong quỷ vực. Đến lúc đó, dù hắn không chết cũng khó mà thoát thân.
"Thử dùng cách cũ một lần, nếu không được nữa liền phát động môi giới xem sao."
Dương Gian lập tức đưa ra quyết định, nhanh chân tiến về trước, nghênh đón bà lão kia.
Vũ khí linh dị còn ở phía trước, hắn không thể vứt bỏ vũ khí mà xoay người bỏ chạy được.
Trong quá trình di chuyển, hắn lập tức mang ra một con búp bê gỗ cũ kỹ. Trên người của con búp bê gỗ này dính đầy vết rách, cứ như bị ai đó dùng dao chặt thành mấy khúc, sau đó gắn lại với nhau vậy. Mà tròng mắt của con búp bê gỗ này lại nằm ngược, có chút kỳ quái.
Lúc trước hắn cũng từng dùng con búp bê gỗ này để tập kích bào lão kia, tạo ra xung đột linh dị, không cho bà lão xâm lấn thực tế.
Hiện tại có lẽ có tác dụng, tối thiểu cũng để cho con búp bê gỗ này ngăn cản một lát.
Dương Gian lập tức cầm ngược con búp bê gỗ, hướng đầu nó xuống dưới.
Vừa mới xoay ngược, hai mắt của búp bê gỗ giống như sống lại. Nó bắt đầu chuyển động bốn phía, có chút quỷ dị cùng tà tính. Loại tình huống như vậy khiến cho không một ai dám đối mặt. Một khi bị con búp bê gỗ này để mắt đến, nó sẽ lập tức hóa thành lệ quỷ truy sát người kia. Đến khi nào hoàn toàn giết chết người kia mới thôi.
Lúc này mục tiêu mà con búp bê gỗ này nhìn chằm chằm là bà lão trước mặt.
Hai mắt của bà lão tro lạnh, ảm đạm, không một tia thần thái. Tuy nhiên chỉ cần bà ta mở mắt là được, như vậy có thể phát động quy luật giết người của con búp bê gỗ.
Lập tức.
Hai con mắt màu đen giống như hai viên pha lê lập tức khóa chặt bà lão trước mặt.
Có mục tiêu.
Con búp bê gỗ trong tay Dương Gian bắt đầu hành động.
Búp bê gỗ nhanh chóng giãy dụa, phát ra tiếng thé quái dị, lực lượng lớn đến đáng sợ. Dương Gian cảm thấy, nếu hắn còn cưỡng ép ngăn cản mà nói, khả năng nó sẽ giết luôn cả hắn.
Hắn mau tranh thủ thời gian buông tay, thả ra con búp bê gỗ kia.
Vừa rơi xuống đất, búp bê gỗ lập tức bò về phía bà lão. Chỉ bò được mấy cái nó liền lập tức biến mất.
Đúng thế, là biến mất.
Người bình thường không nhìn thấy, nhưng mắt quỷ của Dương Gian lại có thể thấy rõ ràng.
Con búp bê gỗ này đang bò xung quanh bà lão kia, giống như đã để mắt đến bà ta. Nhưng từ đầu đến cuối nó không hề tập kích bà ta.
"Nó cũng không có cách nào đột phá tầng ngăn cách kia để tập kích bà lão. Bản thân nó biết rõ mục tiêu ở chỗ kia, nhưng không thể nào chạm vào."
Dương Gian hít sâu một hơi, cảm thấy phương pháp này không có hiệu quả.
"Vậy liền phát động môi giới thử xem. Hấp dẫn lệ quỷ chủ động tập kích mình, xem có phát sinh thay đổi gì không."
Hắn lập tức đẩy nhanh cước bộ, xông về phía trước.
Khoảng cách với bà lão càng ngày càng gần.
Không khí xung quanh cũng trở nên càng âm lãnh.
Sau một giây.
Hắn đi đến trước mặt bà lão này, gần như chỉ cần đưa tay là có thể chạm vào.
Nhưng Dương Gian lại định né qua, muốn đi đến sau lưng bà lão nhặt lại cây trường thương.
Đột nhiên.
Cảnh tượng khủng bố phát sinh.
Bà lão âm u đầy tử khí kia lại dùng một cạnh tay già nua, tràn đầy nếp nhăn bắt lấy cổ tay của Dương Gian.
Giờ khắc này, cảnh tượng tương tự với chuyện linh dị phòng 301 trước đó lại tái hiệu.
Chỉ là lúc này còn hung hiểm hơn so với trước.
Bởi vì chỗ này không có đường trốn, ngay cả cơ hội lùi ra phía sau cũng không có.
Con lệ quỷ này rõ ràng không tồn tại ở hiện tại, nhưng giờ phút này lại đang nắm chặt lấy cổ tay của Dương Gian, không chịu thả.
Quả nhiên.
Đúng như suy đoán lúc trước của Dương Gian, mặc dù con lệ quỷ này không tồn tại ở thực tại, nhưng lực lượng linh dị của nó có thể ảnh hưởng đến hiện thực.
Đúng là không hề nói lý.
Dương Gian cảm giác cổ tay không phải bị một bàn tay túm lấy, mà là một cỗ lực lượng linh dị âm lãnh trói buộc, không thể tránh thoát.