Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2162 - Chương 2162: Thất Bại

Chương 2162: Thất Bại

Hắn lập tức hành động.

Mắt quỷ mở ra, ánh sáng màu đỏ tươi xuất hiện ở phía trước, xua tan hắc ám ở xung quanh.

Vừa ra tay liền sử dụng đến quỷ vực tầng thứ năm.

Năm tầng quỷ vực có thể đưa đi một số lệ quỷ không quá mạnh, có thể giam giữ lệ quỷ ở bên trong, hoặc bảo vệ người sống, ngăn cách với quỷ không để họ bị chúng chú ý đến. Nhưng bản thân Dương Gian cũng không cho rằng chỉ năm tầng quỷ vực là có thể đưa đi bà lão kia, cho nên hắn trực tiếp mở ra quỷ vực tầng thứ sáu.

Ánh sáng màu đỏ bao phủ đến, toàn bộ thế giới giống như đang đứng im vậy.

Nhưng bản thân bà lão kia vốn dĩ đang đứng yên tại chỗ, không hề nhúc nhích. Cho nên Dương Gian không thể biết được liệu là do quỷ vực tầng sáu tác dụng nên bà ta mới đứng yên hay là bà ta thực sự đang đứng yên.

Nhưng mà cái này không ảnh hưởng đến việc hắn ra tay.

Cây trường thương trong tay nương theo quỷ vực tầng thứ sáu bay thẳng ra ngoài.

Bên trong thế giới đứng im không thể nào ảnh hưởng đến cây trường thương kia, nó vẫn tiếp tục bay.

Bởi vì món vũ khí linh dị này là do Dương Gian chế tạo từ thanh sài đao, đinh đóng quan tài và vàng, cho nên quỷ vực không thể ảnh hưởng đến nó.

Một giây sau.

Trường thương xuyên qua thân thể của bà lão kia.

Nhưng quỷ dị chính là bà lão kia cũng không hề bị đóng đinh ở trên mặt đất, mà vẫn đứng yên tại chỗ như cũ, không hề nhúc nhích. Cứ như đinh đóng quan tài không thể nào chạm đến thân thể của bà ta. Đồng thời thứ đang hiện ra trước mắt bọn họ chỉ là một hình bóng chứ không phải thực thể.

- Thành công?

Dương Tiểu Hoa có chút vừa mừng vừa sợ.

- Không, là thất bại.

Giọng điệu của Lý Dương có chút trầm thấp, lộ vẻ ngưng trọng.

- Bà lão kia vẫn còn đứng yên ở đó.

Trên mặt Dương Tiểu Hoa lộ ra vẻ kinh sợ.

- Nhưng rõ ràng đã đâm trúng nó…

Lý Dương nói:

- Nếu đâm trúng tình huống sẽ không phải như này.

Chu Đăng cũng nhìn hắn ta một cái.

- Tình huống gì? Chẳng lẽ bà lão này cũng giống như hình bóng trên vách tường bên trong cổ trạch trước đó, không thể đụng vào sao?

Sắc mặt Dương Gian cực kỳ âm trầm.

- Không, so với cái kia còn đáng sợ hơn. Chỉ sợ suy đoán của Lý Dương là đúng. Bà lão này là lệ quỷ xâm lấn từ quá khứ đến hiện tại… Nhưng loại xâm lấn này không triệt để, vẫn còn tồn tại chút khác biệt.

- Cho nên?

- Cho nên, con quỷ này không ở hiện tại, mà đang ở quá khứ. Bởi vậy chúng ta không thể nào tạo thành ảnh hưởng đối với nó, nhưng nó lại có thể tùy tiện ra tay với chúng ta.

- Không phải chứ, như thế cũng được? Đây không phải là đang chơi xấu hay sao? Như vậy không phải là mấy người chúng ta chết chắc rồi, dù có liều mạng cũng vô dụng?

Chu Đăng minh bạch ý tứ trong lời nói của Dương Gian.

Có lẽ con lệ quỷ trước mắt và bọn họ tồn tại chênh lệch cực lớn.

- Cũng không phải hoàn toàn không có cách. Chỉ cần có thể lần nữa thiết lập thời gian, mang con lệ quỷ này từ quá khú đến hiện tại là chúng ta có thể đối phó.

Giờ khắc này Dương Gian đột nhiên nghĩ đến Vương Sát Linh và đồng hồ quả lắc bên trong cổ trạch của thành phố Đại Đông.

Chiếc đồng hồ quả lắc này có thể sửa đổi thời gian, khởi động lại thời gian của một khu vực.

Chỉ cần chiếc đồng hồ quả lắc này đổ chuông một lần là có thể kéo hắn và con lệ quỷ trước mắt đến cùng một đoạn thời gian. Khi đó hắn hoàn toàn có thể chạm vào bà ta.

Mặt Chu Đăng tối sầm:

- Cách này có khác gì chưa nói đâu. Cậu nghĩ cậu là chúa hay sao mà có thể khởi động lại?

- Ngoại trừ cái này ra còn có một biện pháp khác, chỉ là nó càng không thực tế…

Nói đến đây, Dương Gian bắt đầu trầm mặc.

Một biện pháp khác đó chính là tiến đến thành phố Đại Xuyên, tiến vào phòng 301, tìm ra ngọn nguồn của con lệ quỷ này, chính là bà lão đã chết kia. Chỉ cần xử lý ngọn nguồn, như vậy lệ quỷ ở chỗ này đương nhiên cũng có thể xử lý.

Nhưng hiện tại nói ra cách này chẳng khác gì đang đánh rắm, cho nên hắn mới không nói tiếp.

Đây chính là hai biện pháp duy nhất mà hắn có thể nghĩ ra.

Một là lợi dụng đồng hồ quả lắc để khởi động lại, hai là xử lý ngọn nguồn.

Lý Dương vội vàng nói:

- Đội trưởng, quỷ động.

Vốn dĩ bà lão đứng yên ở phía trước không có động tĩnh, lúc này đột nhiên có động tác. Bà ta di chuyển từng bước chậm chạp, cứng ngắc, chậm rãi tiến về phía đám người.

Bà ta vừa động, hắc ám ở xung quanh lập tức tuôn trào, trở nên càng âm u.

Mọi người vô ý thức lùi ra sau mấy bước, có xúc động muốn quay đầu bỏ chạy khỏi đây.

Nhưng Dương Gian không hề động, ánh mắt hắn lấp lóe, đang tự hỏi biện pháp.

Bình Luận (0)
Comment