Khiêng cỗ quan tài màu đỏ, di chuyển trên con đường đất nhỏ.
Đám người cứ như bị mất tích ở bên trong khu rừng già này. Nhưng không ngờ bọn họ lại gặp phải một chuyện khủng bố. Đó là bà lão ở trên xe buýt quỷ đã xuất hiện, đồng thời còn đứng chắn ở phía trước, ngăn cản không cho bọn họ đi tiếp.
Ở chỗ này là không thể nào tồn tại đường vòng.
Bởi vì hai bên đường đều là rừng già, một khi đi vào đó sẽ không còn đường quay trở lại.
Trước đó Chu Đăng từng đích thân thể nghiệm qua, nên trong lòng mọi người đều hiểu.
Mà trên con đường nhỏ này không hề có ngã rẽ, nên bọn họ không thể nào đi đường vòng để tránh né.
Dưới ánh sáng tối tăm của đèn pin hiện ra bà lão với vẻ mặt âm u đầy tử khí. Mặc dù vẫn còn cách bà lão tương đối xa nhưng đám người đã cảm thấy được sự bất an cùng run rẩy.
Chính là con lệ quỷ Dương Gian từng gặp trước đây.
Khả năng là chủ nhân của phòng 301 thành phố Đại Xuyên, từng thiếu chút nữa xóa bỏ Dương Gian khỏi hiện thực. Chỉ là lần đó, bà lão này là một cỗ thi thể chết từ lâu, nằm ở trên giường, tỏa ra mùi thi thối. Nhưng trước mắt, bộ dạng của bà lão này còn chưa chuyển biến nghiêm trọng, mà giống như ông lão bên trong cổ trạch, mới vừa chết không lâu.
- Chúng ta, chúng ta nên làm gì bây giờ?
Lúc này Dương Tiểu Hoa cực kỳ sợ hãi. Cô ta vội vàng nhìn về phía Dương Gian, không dám tiến lên trước.
Sắc mặt Dương Gian trở nên âm trầm.
- Lại là bà lão này. Quả nhiên bà ta đã tiến vào bên trong cổ trạch. Mấy ngày trước tôi tìm hoài không thấy, không nghĩ lần này lại xuất hiện ở đây. Con đường này không có lối rẽ, nếu không nghĩ ra cách xử lý mà nói, chúng ta không thể nào mang cỗ quan tài này đi chôn.
Nói xong, hắn hơi quay đầu nhìn về phía Chu Đăng.
Vẻ mặt Chu Đăng trở nên nghiêm túc, sau đó chậm rãi buông cỗ quan tài màu đỏ đậm ra.
- Rầm!
Quan tài rơi xuống đất, hai người đều nhìn chằm chằm vào bà lão phía trước, bộ dạng giống như đang liều mạng.
Chu Đăng nghiêm túc nói:
- Nhất định phải xử lý con quỷ này một cách triệt để, đồng thời còn không thể dùng quá nhiều thời gian. Nếu không sẽ không kịp chôn cất cỗ quan tài kia. Đến lúc đó thứ mà chúng ta đối mặt không phải chỉ có mỗi bà lão cản đường này.
"Không thể phát động môi giới để chém con lệ quỷ này, nếu không sẽ bị dính phải nguyền rủa, bản thân bị xóa bỏ. Cho nên chỉ có thể dùng đinh đóng quan tài hạn chế hoặc là trực tiếp chém đứt."
Mắt quỷ của Dương Gian chuyển động một cách không an phận, hắn đang tham dò bà lão kia, đồng thời nghĩ cách xử lý.
Lúc này Liễu Thanh Thanh dường như đã khôi phục. Cô ta cõng lấy thi thể của Ưng Ca, từ từ lùi ra phía sau, không dám đến gần.
- Mấy người chúng ta có thể liên thủ đối phó với bà ta.
Cô ta cũng chủ động biểu thị muốn giúp một tay.
Lý Dương nói:
- Đây là lệ quỷ của chuyện linh dị phòng 301, trước đó từng xuất hiện ở trên xe buýt quỷ. Theo suy đoán của tôi, bà lão này hẳn không thuộc về hiện tại mà là đang ở trong quá khứ. Còn thực tế, bà lão này đã chết rồi. Chính mắt mấy người bọn tôi nhìn thấy. Ngay cả thi thể cũng bị hư thối ở trên giường. Với lại, thi thể của bà ta là nằm ở thành phố Đại Xuyên, chứ không phải ở đây.
Hắn nhìn về phía Dương Gian, nói ra suy đoán của bản thân.
- Ý của cậu chính là bà lão này đã từng thành công xâm lấn đến hiện thực. Cho nên mới có thể rời khỏi thành phố Đại Xuyên, đồng thời leo lên xe buýt quỷ?
Dương Gian lập tức hiểu ý tứ trong lời nói của Lý Dương.
Khả năng này hoàn toàn có thể xảy ra.
Dù sao linh dị chính là như vậy, không thể suy luận theo lẽ thường.
Mà loại xâm lấn này có thể hiểu theo một nghĩa khác chính là khởi động lại.
Chu Đăng hạ giọng nói;
- Bà ta không có động tĩnh.
Từ khi gặp mặt đến giờ, bà lão kia vẫn đứng yên trên con đường đất, không hề nhúc nhích. Giống như một cỗ thi thể đã chết từ lâu, cứng ngắc, chết lặng. Trên người bà ta mặc một chiếc áo vải cũ kỹ, thân hình ẩn nặc trong bóng đêm.
Nếu không phải vì vị trí xuất hiện của bà ta tương đối đặc thù mà nói, khả năng đám người sẽ không phát hiện ra.
- Có lẽ là do không có người nào phát động quy luật giết người của nó, cho nên hiện tại nó mới đứng yên. Nếu đã như vậy, tiên hạ thủ vi cường.
Dương Gian cầm chặt cây trường thương, tiến lên phía trước một bước.
Ngay cả quỷ ảnh hắn cũng thu hồi lại, không dám tùy tiện bao phủ trên mặt đất, tránh vô duyên vô cớ phát động môi giới, bị con lệ quỷ này xâm lấn.
"Nhanh chóng đóng đinh bà ta."
Trong đầu Dương Gian chỉ còn lại ý nghĩ như vậy, cực kỳ kiên quyết, cũng rất quả quyết.