Bởi vì việc xóa bỏ thất bại, nên môi giới không có cách nào xâm lấn đến thế giới hiện thực.
Nói theo cách khác thì hiện tại Dương Gian đang chuẩn bị làm lại từ đầu sau khi bị thất bại.
Tất cả dị thường đều biến mất.
Dương Gian đứng yên tại chỗ, trên thân không có bất cứ tổn thương nào. Mọi thứ đều khôi phục lại bộ dáng trước khi động thủ.
"Không thể dùng thanh sài đao phát động môi giới. Mà dù có sử dụng đến thanh sài đao cũng không xử lý được tình huống hiện tại. Đinh đóng quan tài khả năng có tác dụng, nhưng nó lại không thể chạm đến thân thể của quỷ…"
Giờ phút này, Dương Gian đã bắt đầu cảm thấy chuyện này cực kỳ khó xử lý.
Hắn cảm thấy, toàn bộ thủ đoạn của bản thân đều không thể tạo thành ảnh hưởng đối với bà lão kia.
Lúc này, Dương Gian không tự chủ được mà nghĩ đến thời điểm ở bên trong căn phòng kia của cổ trạch. Khi đó cô gái thời kỳ Dân quốc kia đã từng đánh giá qua hắn.
Chính là cấp bậc của hắn vẫn còn quá thấp.
Hiện tại xem ra, có lẽ lời của cô gái từ thời kỳ Dân quốc kia là đúng.
Đối mặt với lệ quỷ có trình độ khủng bố ở cấp độ này, hắn không hề có bất cứ thủ đoạn nào. Cho dù là những vật phẩm linh dị mà hắn hay ỷ lại cũng đã bị mất đi hiệu lực.
Dù sao rất nhiều vật phẩm linh dị mà ngự quỷ nhân thời này sử dụng cũng đều do ngự quỷ nhân thời kỳ Dân quốc chế tạo.
Những người có thể chế tạo ra những vật phẩm linh dị kia, sau khi chết, lệ quỷ khôi phục. Mức độ nguy hiểm của chúng chắc chắn vượt qua thời điểm khi bọn họ còn sống.
"Làm sao bây giờ?"
Trên trán Dương Gian lập tức đổ đầy mồ hôi lạnh. Hắn đang lùi lại, bởi vì bà lão ở trước mặt đang tiến về phía hắn, không ngừng, không ngừng tiếp cận.
"Hành động thí nghiệm bị thất bại sao?"
Những người khác cũng đã chứng kiến từ đầu đến cuối. Mặc dù rất nhiều hiện tượng linh dị không biểu hiện ra quá rõ. Nhưng thông qua việc bà lão thứ hai vừa có ý đồ xâm lấn đến thế giới hiện thực, sau đó biến mất liền biết, Dương Gian chắc chắn định làm cái gì đó. Chỉ là cuối cùng, hiệu quả của nó tạo ra không lớn, hắn không thể không từ bỏ.
Thần sắc của Dương Tiểu Hoa hơi căng cứng, cô ta cẩn thận từng li từng tí nói.
- Cậu thử dùng quả bóng bay màu đỏ đậm này xem có được không?
Lý Dương lập tức nói:
- Vô dụng thôi. Quả bóng bay màu đỏ đậm này cần phải chạm vào lệ quỷ mới phát huy được tác dụng. Nhưng hiện tại bà lão này căn bản không thể bị chạm vào. Nếu đội trưởng có cách chạm vào bà ta mà nói, cũng không cần thiết phải dùng đến bóng bay màu đỏ đậm. Chỉ cần dùng đinh đóng quan tài là có thể cố định con lệ quỷ này ngay.
- Chết tiệt, vì sao nhiệm vụ đưa thư lần này xuất hiện nhiều biến số như vậy/ Lần trước là lệ quỷ phòng 301, lần này cũng thế.
Bọn họ đều biết, với thủ đoạn trước mắt không thể nào đối phó được con lệ quỷ phòng 301. Cho nên sau lần đưa thư trước, bọn họ liền lập tức rời khỏi thành phố Đại Xuyên. Đồng thời phong tỏa toàn bộ khu vực kia, đề phòng lệ quỷ chui ra ngoài.
Nhưng lần trước, vì điều kiện cho phép nên bọn họ có thể không cần va chạm trực diện với lệ quỷ.
Nhưng hiện tại thì không được.
Quỷ đã chắn ngang đường đi, thi thể bên trong quan tài cũng đã bắt đầu xuất hiện dị thường, trở nên không an phận. Nếu còn trì hoàn thời gian, không nhanh mang cỗ quan tài này đi chôn mà nói, mức độ nguy hiểm của nó sẽ trở nên lớn dần.
Liễu Thanh Thanh trầm mặc một lúc, sau đó đứng ra.
- Tôi có thể đi qua ngăn chặn con lệ quỷ này một lúc. Nhưng thời gian sẽ không quá lâu.
- Trong khoảng thời gian này, mấy người nhất định phải tìm ra biện pháp, nếu không, tất cả chúng ta sẽ chết ở chỗ này.
Cô ta cảm thấy, hiện tại bản thân cần đứng ra tranh thủ thời gian. Nếu không bọn họ sẽ không còn cơ hội.
Một khi Dương Gian bị xóa bỏ, nhiệm vụ đưa thư lần nảy chắc chắn sẽ thất bại.
Cái này cũng không phải do thư đang ở trên người Dương Gian. Mà quan trọng nhất chính là, với tình huống hiện tại, người có thể ứng phó hung hiểm cũng chỉ có mình Dương Gian. Những người khác, chỉ có thể đứng ở bên cạnh giúp một tay.
Liễu Thanh Thanh đi qua.
Ở trong hoàn cảnh tối tăm, bộ sườn xám trên người cô ta trở nên diễm lệ, giống như đang tỏa ra ánh sáng màu đỏ. Giờ phút này cô ta không chút sợ hãi, chủ động tiếp cận bà lão kia.
Dương Gian đang bị ép lui.
Liễu Thanh Thanh lựa chọn xuất thủ trì hoãn thời gian.
Sau một giây.
Bà lão kia dừng bước, xoay mặt hướng về phía Liễu Thanh Thanh đang ở gần ngay trong gang tấc.
Chiếc sườn xám đỏ đậm trở nên cực kỳ bắt mắt, dáng người cao gầy, thướt tha trở nên hoàn mỹ. Phía bên kia là một bà lão lưng còng, mặt mùi nhăn nheo, âm u đầy tử khí.