- Được rồi, đội trưởng.
Lý Dương lần nữa đứng dậy. Hắn ta khẽ cử động tay chân, không có gì dị thường, dường như còn khỏe mạnh hơn so với trước.
Dương Gian gật gật đầu, sau đó thu hồi dầy chuyền, chuẩn bị chữa trị thân thể.
Mặc dù nhìn qua thân thể hắn tương đối bình thường, nhưng thực tế lại là thương thế chồng chất. Đó là dấu vết do sử dụng thanh sài đao để lại.
Mặc dù quỷ ảnh có thể ghép lại vết thương, nhưng nó không có cách nào chữa trị hoàn toàn, mà vẫn lưu lại vết thương như cũ. Với lại, trước mặt, cỗ thân thể này của Dương Gian đã coi như chết rồi, không còn đặc thù sinh mạng, phía trên có kèm theo mùi thi thối nhàn nhạt. Nếu tiếp tục nữa mà nói, điều này sẽ ảnh hưởng để việc chiếm cứ thân thể của quỷ ảnh.
Cho nên, bất kể là vì hành động bình thường hay là cân nhắc cho việc cân bằng lực lượng linh dị trong người, một bộ thân thể khỏe mạnh, bình thường là điều cực kỳ cần thiết.
Dù sao ai cũng không muốn trên người cứ vất vưởng một mùi thi thối.
- Tạm thời tôi sẽ giữ sợi dây chuyền này. Cô ở lại tại thành phố Đại Xương nên cơ hội sử dụng đến nó là không lớn. Với lại, hiện tại cô đã khống chế hai con lệ quỷ, không cần dùng thứ này để duy trì cân bằng. Tiếp theo tôi và Lý Dương còn có chuyện cần xử lý, khả năng sẽ dùng đến thứ đồ chơi này.
Sau khi khôi phục xong thân thể, Dương Gian liền tạm thời giữ lấy nó mà không trả lại cho Hoàng Tử Nhã.
Dù sao trước kia hắn cũng chỉ là tạm thời đưa cho Hoàng Tử Nhã, chứ không phải thực sự cho cô ta.
Hoàng Tử Nhã nói:
- Đội trưởng, nếu anh cần mà nói, cứ cầm đi. Hiện tại tôi rất hài lòng đối với các phương diện của bản thận. Đúng là khá lâu rồi tôi không sử dụng đến sợi dây chuyền này.
Dương Gian hỏi tiếp:
- Mấy ngày trước tôi leo lên xe buýt quỷ, từ trên xe có một con lệ quỷ cầm dù đen đi xuống, mấy người xử lý nó thế nào rồi?
Hiện tại hắn muốn biết vấn đề trọng điểm mà bản thân đã lo lắng mấy ngày qua.
Hoàng Tử Nhã lập tức trả lời.
- Sau khi con lệ quỷ kia xuống xe, toàn thành phố liền có chút là lạ. Trở nên âm u, giống như sắp đổ mưa vậy. Mà phạm vi ảnh hưởng của con quỷ này rất lớn, nó không kém gì so với khu vực phong tỏa của quỷ chết đói lần trước. Điểm may mắn duy nhất chính là trời mưa kia cũng không phải quỷ vực. Người bình thường vẫn có thể ra vào thành phố như cũ.
- Phùng Toàn cảm thấy đây là một mối nguy hiểm, cho nên anh ta và Đồng Thiến đã đưa ra quyết định, đó là dẫn con lệ quỷ này rời đi.
- May mà chúng ta vẫn còn có một ít quỷ nến màu trắng. Phùng Toàn chủ động thắp quỷ nến màu trắng, hấp dẫn con lệ quỷ này rời đi. Anh ta dẫn nó đến một mảnh đất hoang vắng bên ngoài thành phố Đại Xương. Sau đó, thông qua quan sát của chúng ta, khu vực kia mưa dầm dề mấy ngày liền, cho đến giờ vẫn chưa ngừng.
Lý Dương nói:
- Nói như vậy, con quỷ kia vẫn còn ở đó?
Dương Gian hỏi:
- Phùng Toàn đâu? Hắn ta thế nào rồi. Dùng quỷ nến màu trắng hấp dẫn lệ quỷ là một việc cực kỳ nguy hiểm, không phải ai cũng có thể tùy tiện thử.
Quỷ nến màu trắng là một phụ phẩm khi chế tác quỷ nến màu đỏ. Mỗi một lần sử dụng đều cực kỳ nguy hiểm, rất dễ gây ra phản ứng dây chuyền.
Hoàng Tử Nhã đáp:
- Phùng Toàn không sao. Anh ta ngây ngốc ở trong khu vực trời mưa kia mấy ngày liền, sau đó trốn ra ngoài. Hình như anh ta cũng gặp phải nguy hiểm đáng sợ gì đó. Tuy nhiên anh ta không nói nhiều, chỉ bảo là chờ anh về rồi lại thương lượng xem nên xử lý chuyện này như thế nào. Nhưng theo ý Phùng Toàn thì tạm thời nên mặc kệ nó.
- Anh ta bảo con lệ quỷ kia rất đáng sợ, mức độ nguy hiểm cực cao. Với tình hình trước mắt mà nói, muốn cưỡng ép xử lý nó, tiểu đội chúng ta nhất định sẽ xuất hiện thương vong.
- Đúng, Phùng Toàn cũng lập một phần hồ sơ gửi cho phía tổng bộ, danh hiệu của nó là cây dù đen, mức độ nguy hiểm ước định là cấp A. Đây là do con lệ quỷ này chưa từng xuất hiện ở trong thành phố, nếu mức độ nguy hiểm của nó chỉ sợ đã đạt đến cấp S.
Lượng tin tức mà Hoàng Tử Nhã biết không nhiều, chỉ là một vài tình huống đại khái.
Dù sao lần hành động đó cô ta cũng không tham gia, mà là Phùng Toàn chủ động mạo hiểm làm ra quyết định.
- Là một chuyện linh dị có tiềm lực trở thành cấp S sao? Trước khi lên xe tôi cũng đã nhìn thấy con lệ quỷ này rồi, đúng là rất nguy hiểm. Vốn tôi định xử lý ngay lúc đó, nhưng vì mọi chuyện xảy ra quá nhanh. Tôi và Lý Dương phải lên xe buýt quỷ, không có thời gian xử lý, may mà nó không ủ thành mầm họa quá lớn.