Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2204 - Chương 2204: Không Dám Dây Vào

Chương 2204: Không Dám Dây Vào

Dương Gian trầm ngâm. Hắn cảm thấy bản thân cần phải sớm xử lý chuyện linh dị cây dù đen này.

Đây là con lệ quỷ xuống từ xe buýt quỷ. Nói cách khác, nó chính là cá lọt lưới từ vùng đất linh dị nào đó. Nó nhờ vào xe buýt quỷ để xuất hiện ở bên trong thế giới hiện thực.

Nhưng mà chuyện của bưu điện quỷ tầng năm cũng tương đối khẩn cấp.

Lý Dương nói:

- Mà là hiện tại thành phố Đại Xương không xảy ra chuyện linh dị. Nếu không Phùng Toàn đúng là không thể nào thắp quỷ nến màu trắng để dẫn con lệ quỷ kia rời đi.

- Chuyện này để đó, ngày mai đến công ty rồi thảo luận. Hiện tại trời cũng đã khuya, mà phần lớn đội viên không có mặt, nên có bàn bạc cũng không thể ra kết quả ngay. Cho nên, tạm thời cứ dừng ở đây, dù sao chuyện của bưu điện quỷ cũng vừa kết thúc. Chúng ta cứ nghỉ ngơi một ngày đã rồi tính.

Dương Gian cũng không có vội vã đi điều tra chuyện này.

Dù sao cũng trôi qua khá nhiều ngày rồi, hiện tại có nhanh thêm một hai ngày cũng không được gì.

Lý Dương đáp:

- Vâng, đội trưởng. Vậy tôi về nghỉ ngơi trước, ngày mai gặp ở công ty.

Dương Gian nói:

- Ừm, đi nghỉ sớm đi.

- Tôi cũng không quấy rầy cô nữa. Cô cứ tiếp tục chải đầu, chờ tý nữa giúp tôi thông báo những người khác biết là ngày mai công ty sẽ tổ chức cuộc họp.

- Vâng đội trưởng.

Nói xong, Hoàng Tử Nhã lại nháy mắt mấy cái.

- Đội trưởng, anh có muốn tối nay ngủ lại ở đây không? Tôi sẽ cho anh thể nghiệm mị lực của đệ nhất mỹ nhân, đây là cơ hội ngàn năm có một đấy nha.

- Không hứng thú. Cô đi hỏi những người khác một chút, có lẽ có người hứng thú đó.

Nói xong, Dương Gian lập tức rời đi.

Lý Dương thấy vậy cũng vội vàng chuồn lẹ.

"Mình thực sự đáng sợ như vậy sao?"

Hoàng Tử Nhã soi gương, đưa tay sờ sờ vào khuôn mặt hoàn mỹ không chút tỳ vết.

Có thể nói là đẹp đến kinh diễm, đây không phải là bộ dạng mà một người bình thường nên có, giống như một khuôn mặt đẹp được trang điểm cực kỳ tỉ mỉ vậy.

Chỉ là ở bên trong sự hoàn mỹ đó luôn để lộ ra một tia quỷ dị, khiến cho người ta phải cảm thấy bất an.

Dù sao trong người cũng đang có hai con lệ quỷ ký sinh, dù bộ dạng có đẹp, dáng người có hoàn hảo đến đâu đi nữa, cũng mấy ai dám dây vào.

Cái này cũng giống như Liễu Thanh Thanh vậy. Đều rất xinh đẹp, nhưng đó là nhìn từ cự ly xa mà thôi. Nếu tiếp cận, quan sát một cách tỉ mỉ mà nói, liền sẽ phát hiện ra thân thể cô ta không phải là thân thể của một người bình thường.

Sau khi rời khỏi chỗ này, Dương Gian cũng không trở về chỗ ở, mà đi đến phòng an toàn số một.

Hiện tại phòng an toàn này đã bị hắn thay đổi thành chỗ chứa vật phẩm linh dị.

Những lệ quỷ bị giam giữ cũng được hắn sắp xếp ở đây.

Dương Gian bỏ con búp bê gỗ cũ kỹ trên người xuống.

Lần trước con búp bê gỗ này đã giúp hắn cản một lần tập kích của lệ quỷ, tác dụng cực kỳ lớn. Nhưng đổi lại, nó cũng rất nguiy hiểm. Một khi nhìn vào ánh mắt của nó, bất kỳ người nào cũng sẽ bị tập kích. Cho nên thứ này không thích hợp để lâu ở trên người.

Sau khi tiến vào phòng và đem con búp bê gỗ cất kỹ, hắn liền tìm đến một chiếc hộp rỗng bằng vàng.

Sau đó Dương Gian liền đặt bàn tay quỷ dị của người chết kia vào trong.

Bàn tay nay chính là từ con lệ quỷ ở phía sau ghế bành, bị hắn dùng thanh sài đao chém đứt. Sau khi bị tách rời, bàn tay này cực kỳ bình tĩnh, không hề khôi phục cùng xuất hiện dị thường.

Có lẽ là thời gian chưa đủ, hoặc là chỉ có mỗi bàn tay sẽ rất khó phát động quy luật giết người, cho nên bàn tay này mới rơi vào trạng thái ngủ say.

Dựa theo ý nghĩ lúc trước của hắn.

Bàn tay này không thích hợp cho việc dùng quỷ ảnh ghép lại ở trên người, mà chế tác thành một món đồ linh dị sẽ thích hợp hơn. Nhưng muốn chế tạo nó thành vật phẩm linh dị, trước hết hắn cần biết rõ quy luật giết người của thứ này.

Hồi tưởng đến cách thức giết người của con lệ quỷ phía sau ghế bành màu đen, trong lòng Dương Gian ít nhiều đã có chút suy đoán.

Tuy nhiên để xác nhận rõ mà nói, hắn vẫn cần thí nghiệm thêm.

"Vừa vặn, chọn ngày không bằng ngày chọn, dù sao hôm nay mình cũng không làm gì. Đồng thời cũng có khá nhiều thứ cần kiểm chứng một chút."

Dương Gian giơ tay lên, trong tay hắn là sợi dây chuyền bằng pha lê.

Nhưng trọng điểm không phải là sợi dây chuyện.

Cái quan trọng của nó chính là viên pha lê hình giọt nước kia.

Sợi dây chuyền này là một món đồ trang sức vỉa hè, không phải là cái gì quý giá. Nhưng bên trong nó lại có một vật thể màu đen đang nhúc nhích. Có đôi khi nó giống như một khuôn mặt người quỷ dị, nhưng đôi khi lại giống một hình người vặn vẹo.

Bình Luận (0)
Comment