Con quỷ lừa gạt này đang cố gắng khôi phục.
Nhưng chỉ tốn công vô ích.
Một khi nó có dấu hiệu khôi phục, Dương Gian sẽ trực tiếp vận dụng quỷ vực tầng năm giam giữ nó, ngăn chặn không cho nó thoát ra.
Giờ phút này.
Dương Gian cầm chặt sợi dây chuyền ở trong tay, bắt đầu sử dụng lực lượng linh dị của quỷ lừa gạt lần nữa.
Lần này hắn không sử dụng lực lượng linh dị của nó để ảnh hưởng đến bản thân, mà muốn sáng tạo ra một thân thể người sống mới.
Một thân thể dần dần hiện ra trước mặt Dương Gian. Ban đầu, nó chỉ có một hình dáng bên ngoài, sau đó dần hình thành bộ dang mơ hồ, sau đó nó mới hiện ra rõ ràng. Cuối cùng, một thân thể đàn ông cứ như vậy đột ngột xuất hiện.
Nhưng đó chỉ là một thân thể mà thôi. Mặc dù thân thể này rất tươi mới, nhưng lại giống như một người chết, không có cách nào tỉnh táo.
Sợi dây chuyền này chỉ có thể tạo ra một cơ thể sống, nhưng không thể nào chế tạo ý thức của người sống.
Dương Gian có thể coi như đây là một người thực vật không có bất cứ trí nhớ gì.
"Thân thể cùng trí nhớ là thành một người. Chỉ cần nắm giữ điều kiện và nhân tố của việc phục sinh, mình liền có thể nghịch chuyển sinh tử, phục sinh người chết."
Dương Gian quyết định nếm thử thỉ nghiệm loại lực lượng linh dị cấm kỵ này.
Một khi biến ý tưởng trong đầu thành sự thật, mọi chuyện sẽ trở nên cực kỳ thú vị.
Dương Gian cầm lấy sợi dây chuyền, tiếp tục ảnh hưởng đến cỗ thân thể đàn ông trước mặt.
Ngũ quan của người này lập tức phát sinh thay đổi, dần dần biến thành bộ dạng của một người quen.
Người này chính là Ưng Ca, trước đó đã bị nguyền rủa của hộp âm nhạc giết chết.
"Khi ở trong cổ trạch, quỷ ảnh của mình từng đánh cắp trí nhớ của hắn ta. Không những Ưng Ca, mà những người đưa thư khác đều bị mình đánh cắp trí nhớ."
Ánh mắt Dương Gian khẽ động, chỉ cần đám người kia từng giẫm vào bóng của quỷ ảnh, trí nhớ của bọn họ sẽ bị hắn đánh cắp.
Đương nhiên đây chỉ là nhắm vào những người đưa thư có thưc lực không mạnh mà thôi.
Mạnh như Liễu Thanh Thanh, hắn sẽ không thể nào đánh cắp trí nhớ.
Bởi vì chiếc sườn xám màu đỏ cùng bức tượng gỗ quỷ dị kia luôn chống cự sự xâm lấn của quỷ ảnh.
Sau một giây.
Một bóng dáng màu đen cao lớn ở sau lưng Dương Gian dần dần xâm lấn vào cỗ thân thể không có trí nhớ ở trước mặt. Hắn đang sửa đổi trí nhớ, sau đó truyền nó vào trong đầu của Ưng Ca.
Cái này cũng giống như việc copy paste trên máy tính vậy.
Quá trình này diễn ra rất nhanh.
Đối với Dương Gian mà nói, di chuyển trí nhớ của một người bình thường là việc tương đối nhẹ nhàng, không có gì khó.
"Có tác dụng không?"
Sau khi làm xong hết thảy, Dương Gian liền lùi lại, chờ đợi kết quả. Hắn nhìn chằm chằm vào cỗ thân thể được lực lượng linh dị chế tạo kia, chờ đợi nó thức tỉnh.
Trí nhớ hòa vào thân thể, hắn đã làm xong.
Nếu còn không được nữa mà nói, việc phục sinh người bình thường sẽ không đơn giản như vậy.
Thời gian tiếp tục trôi qua, mười giây, ba mươi giây… Một phút…
Ưng Ca ở trước mặt không hề tỉnh lại, vẫn đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích như trước.
Dương Gian nhíu mày, trong lòng không khỏi nảy sinh ý nghĩ.
"Thất bại sao?"
Nhưng ý nghĩ vừa xuất hiện.
Thân thể Ưng Ca liền cử động. Cử động này khiến thân thể mất cân bằng, lập tức ngã ở bên cạnh.
Đột nhiên.
Ưng Ca giống như vừa tỉnh lại từ trong ác mộng, mở to hai mắt, đầu óc thanh tĩnh. Hắn ta vô ý thức bắt láy thứ gì đó bên cạnh, ý đồ ổn định thân thể.
"Thành công."
Thấy vậy, nhãn tĩnh Dương Gian snags lên, trong lòng không nhịn được nảy sinh cảm giác vui mừng.
Chỉ cần Ưng Ca phục sinh thành công, cũng có nghĩa là hắn hoàn toàn có thể phục sinh những người khác.
Mặc dù khi thông qua phương pháp đặc thù này để phục sinh sẽ tồn tại một vài xung đột. Nhưng đối với bản thân người kia mà nói, đó cũng không phải là như vậy.
Bởi vì Ưng Ca sẽ không cảm thấy bản thân đã chết, cũng không nghĩ rằng bản thân là một người khác.
Cỗ trí nhớ của hắn ta là độc nhất.
Cho nên thân phận của hắn ta có thể được công nhận.
- Đội, đội trưởng Dương? Chỗ này là chỗ nào? Đây không phải là cổ trạch à, tôi đây là có chuyện gì xảy ra vậy?
Đầu tiên Ưng Ca có chút mê mạng, sau đó liền thanh tỉnh, lập tức khôi phục trạng thái, quan sát xung quanh.
Hắn ta phát hiện ra chỗ này là một tầng hầm kín mít, trang hoàng theo phong cách hiện đại, còn có ánh đèn.
Như vậy có thể chứng minh, chỗ này không phải là cổ trạch.
Dương Gian nhắc nhở.
- Cẩn thận nhớ lại xem tại thời khắc cuối cùng, bên trong cổ trạch đã xảy ra chuyện gì.
- Chuyện xảy ra cuối cùng trong cổ trạch…
Ưng Ca bắt đầu hồi tưởng. Trí nhớ của hắn ta cũng không phải dừng lại tại thời điểm bị nguyền rủa hộp âm nhạc giết chết. Mà là thời điểm hắn ta chuẩn bị tiếp thuc xúc xắc quỷ.