Tuy nhiên, hắn ta cũng không từ bỏ, tiếp tục gọi, vẫn dùng chiếc điện thoại bàn này.
Cuộc gọi thứ hai tiếp tục bị cúp máy, nhưng hắn ta không vội, gọi tiếp cuộc thứ ba, thứ tư…
Gọi điện đến cuộc thứ bảy, thứ tám. Cuối cùng, điện thoại không còn bị cúp nữa, có thể kết nối.
Ưng Ca thấy bên kia vừa bắt máy liền lập tức nói:
- Liễu Thanh Thanh, đây không phải là cuộc gọi quỷ, tôi thực sự còn sống.
Đầu dây bên kia thoáng trầm mặc một chút, sau đó nói với giọng điệu kinh ngạc.
- Không thể nào, rõ ràng anh đã chết rồi, sao còn có thể sống được nữa. Đích thân tôi đã đào một chôn thi thể của anh ở bên trong khu rừng phía sau cổ trạch.
- Chuyện này có hơi phức tạp một chút. Bởi vì bản thân tôi cũng không biết nguyên nhân cụ thể. Tôi chỉ biết, ngay khi tỉnh lại, người đầu tiên tôi nhìn thấy là Dương Gian. Hắn nói là hắn đã phục sinh tôi. Tôi không biết làm gì, nên chỉ có thể tạm thời tin tưởng. Hiện tại, tôi gọi cú điện thoại này là muốn xác nhận rõ tình huống trước đó, muốn biết rốt cục là chuyện gì đã xảy ra.
- Mặc dù ở trong nhiệm vụ lần trước, tôi không nhìn thấy cô. Nhưng dựa theo suy đoán của tôi, cô hẳn vẫn còn sống. Bởi vì, nếu ngay cả cô cũng chết mà nói, những người còn lại chắc chắn không thể nào sống sót.
- Đúng là không thể tin nổi, thế mà anh vẫn còn sống.
Ở đầu dây bên kia, dường như Liễu Thanh Thanh cũng không thể tiếp nhận nổi sự thật rằng Ưng Ca đã phục sinh.
Nhưng dựa vào giọng điệu từ bên kia điện thoại, cùng với sự hiểu biết tình hình, không nghi ngờ gì nữa, cô ta biết, người bên kia chắc chắn là Ưng Ca.
Liễu Thanh Thanh nói:
- Chuyện của cổ trạch chỉ vừa mới kết thúc ngày hôm nay. Tôi cùng Dương Gian, còn có Lý Dương và người tên Chu Đăng là sống sót, đồng thời thoát khỏi vùng đất linh dị kia. Còn Dương Tiểu Hoa cầm quả bóng bay màu đỏ đậm kia đã chết. Cô ta chết vì bị con lệ quỷ cuối cùng ở bên trong cổ trạch xóa bỏ. Kết quả cụ thế chính là như vậy.
Ưng Ca hỏi:
- Tôi chết vào thời điểm nào? Nếu cô còn sống mà nói, hẳn cô sẽ tham gia vào đoạn sau của nhiệm vụ đưa thư, biết rõ tình huống của tôi.
Liễu Thanh Thanh đáp:
- Anh chết ở ngày thứ sáu, ngày đưa tang. Chết tương đối thoải mái, cứ như ngủ một giấc mãi mãi vậy.
Ngày thứ sáu, ngày đưa tang?
Ưng Ca nhíu mày, hắn ta hoàn toàn không có trí nhớ về phương diện này. Thời điểm cuối cùng mà hắn ta có thể nhớ là ngày thứ hai, ngày gác đêm.
Nói cách khác, trí nhớ của hắn ta đã bị trống mất bốn ngày.
Nhưng vấn đề là vì sao Dương Gian không chịu nói cho hắn ta biết? Là do cố tình che giấu, hay là sau khi phục sinh, trí nhớ của hắn ta bị thiếu, hoặc là đoạn trí nhớ bị thiếu kia chính là do Dương Gian cố ý tạo thành.
Ưng Ca hỏi tiếp.
- Trước khi chết, quan hệ giữa tôi và Dương Gian như thế nào?
Liễu Thanh Thanh nói:
- Coi như không tệ, là quan hệ hợp tác bình thường. Anh xuất lực rất lớn. Nếu không phải có anh ngăn chặn lệ quỷ mà nói, mọi chuyện cũng sẽ không nhẹ nhàng như vậy. Xem ra anh cũng bị mất trí nhớ. Cái này có chút giống với tôi, tôi cũng thường xuyên mất trí nhớ. Mà theo thời gian trôi qua, nó lại càng trở nên nghiêm trọng. Tôi rất sợ, sớm muộn gì bản thân cũng sẽ xảy ra vấn đề.
Ưng Ca nói:
- Cô đã còn sống, như vậy nhiệm vụ đưa thư lần này coi như kết thúc. Lần sau đến bưu điện quỷ, cô có thể leo lên tầng thứ năm. Đến khi đó, cô sẽ có cơ hội thoát khỏi sự khống chế của bưu điện quỷ. Nên cô vẫn có cơ hội sống sót.
- Hi vọng thế…
Nhưng trong giọng nói của Liễu Thanh Thanh lại không có dù chỉ một chút lòng tin.
Dù thành công leo lên tầng năm đi nữa, cô ta cũng phải đi đưa ba bức thư. Mà ba bức thư này không dễ dàng đưa như vậy.
Ưng Ca và Liễu Thanh Thanh trò chuyện tiếp một lúc. Hắn ta xem như đã hiểu rõ tình cảnh của bản thân, đồng thời Liễu Thanh Thanh cũng tin rằng hắn ta thực sự phục sinh.
Sau khi cúp điện thoại.
Ở bên trong một tòa thành phố khác, giờ phút này, trên mặt Liễu Thanh Thanh vẫn còn mang theo vẻ khó tin. Cô ta nhíu mày, sau đó lẩm bẩm:
"Nghịch chuyển sinh tử? Cái này mà Dương Gian cũng có thể làm được. Hắn không nói dối. Trước đó mình còn tưởng rằng hắn chỉ vì tư lợi, vì sống sót nên mới nói như vậy. Không ngờ…"
Giờ khắc này, cô ta lại bắt đầu có chút hối hận.
Nếu Dương Gian thực sự có thể phục sinh mà nói, hắn hoàn toàn có thể phục sinh những người đưa thư đã chết khác. Như vậy, đối với người đưa thư mà nói, cách nhanh nhất để thoát khỏi sự khống chế của bưu điện quỷ không phải là đi đưa thư, leo lên tầng năm, mà là chết một lần, sau đó để cho Dương Gian phục sinh. Cứ như vậy, người kia liền có thể trực tiếp thoát khỏi nguyền rủa, trở về cuộc sống bình thường.