Dương Gian bình tĩnh nói:
- Tôi sẽ chú ý đến nó, đồng thời cố gắng nghĩ biện pháp xử lý. Còn việc nguy hiểm, đương nhiên sẽ có một chút, nhưng tạm thời sẽ không sao. Nếu cô cảm thấy không yên lòng mà nói, có thể ở lại trong công ty.
Trương Lệ Cầm đáp:
- Nếu đã không có nguy hiểm, vậy tôi cứ ở trong nhà đi.
- Tùy cô.
Dương Gian cũng đang tự hỏi về sự tồn tại của tủ quỷ.
Đầu tiên, bất kể thứ đồ chơi này có nguy hiểm hay không, ít nhất hắn cũng cần mang nó ra khỏi nhà.
Dù sao trước đây cũng từng có tiền lệ tủ quỷ thả ra lệ quỷ. Để nó ở trong nhà, vậy sau này người nhà của hắn làm sao sống. Phỏng chừng ngay cả ngủ cũng không yên.
Dương Gian quyết định, tạm thời sẽ chuyển sang chỗ khác ở, nhìn xem tình hình rồi tính sau.
Rất nhanh.
Trương Lệ Cầm lái xe, chạy thẳng đến cửa chính cửa cao ốc Thượng Thông.
Sau khi xuống xe, Dương Gian lập tức nhìn thấy một người. Lúc này người kia đang ngồi xổm trước cửa cao ốc, hút thuốc, cau mày, bộ dạng có chút nặng nề.
Người này chính là Ưng Ca vừa mới rời đi hôm qua.
Dường như sau một đêm cân nhắc, cuối cùng hắn ta đã có quyết định, nên đi đến cao ốc Thượng Thông.
- Dội trưởng Dương.
Ưng Ca nhìn thấy Dương Gian xuất hiện liền ném mẩu thuốc đi, sau đó lên tiếng chào hỏi.
Dương Gian đi đến.
- Ưng Ca, cậu đến lúc nào?
- Nửa tiếng trước.
Ưng Ca nói tiếp:
- Ngày hôm qua tôi cũng đã suy nghĩ kỹ càng về đề nghị của cậu. Đồng thời, tôi cũng biết rõ thân phận và chức trách của một người phụ trách. Thú thực, tôi cảm thấy có chút ngoài ý muốn, không ngờ thành phố Đại Xương lại có một chức vị đặc thù như vậy. Có người chuyện môn xử lý chuyện linh dị, thậm chí đã thành lập ban ngành.
Dương Gian nói:
- Tồn tại đồ vật không sạch sẽ, đương nhiên sẽ cần có người đi xử lý chúng. Chuyện này là điều bình thường. Thế cậu suy nghĩ như thế nào rồi?
Ưng Ca cười cười:
- Đương nhiên là gia nhập vào đoàn đội của đội trưởng Dương cậu. Mặc dù sẽ có chút nguy hiểm, nhưng tiền lương chắc chắn sẽ không thấp, với lại công việc tương đối chính quy. Hiện tại đã có thói quen đi đưa thư, giờ mà trở về đi làm thuê, tôi sợ làm được mấy ngày liền xử lý luôn ông chủ.
Dương Gian giơ tay.
- Tốt lắm, hoan nghênh cậu.
Ưng Ca nói:
- Hi vọng sẽ giúp được gì đó cho đội trưởng Dương.
Dương Gian đáp.
- Nếu đã trở thành đội viên, vậy tôi cũng lười phái người đi điều tra cậu. Đi theo tôi, hôm nay sẽ có cuộc họp, cậu có thể tham gia.
Hắn đánh cắp trí nhớ của Ưng Ca nên biết rõ nội tinh của hắn ta.
Vì thế không cần phải đi điều tra.
Rất nhanh.
Một đám người đi vào tầng cao nhất của tòa cao ốc Thượng Thông.
Lúc này, bên trong văn phòng đã có người, đều là những gương mặt quen thuộc, Phùng Toàn, Đồng Thiến, Hoàng Tử Nhã, Lý Dương... Còn có Lưu Tiểu Vũ.
- Dương Gian.
- Đội trưởng.
- Tiểu Dương.
...
Từng người lần lượt lên tiếng chào hỏi Dương Gian. Chỉ có Hùng Văn Văn vẫn vô pháp vô thiên như cũ, không hề sợ bị đánh.
- Dương Tiểu Hoa, không ngờ cô cũng ở đây.
Ưng Ca nhìn thấy Dương Tiểu Hoa liền tỏ ra có chút kinh ngạc, không ngờ lại gặp người quen.
Dương Tiểu Hoa gật gật đầu. Hôm qua cô ta đã biết được Dương Gian phục sinh Ưng Ca. Cho nên khi nhìn thấy Ưng Ca, cô ta không hề cảm thấy kỳ quái.
Dương Gian chỉ chỉ vào hai người bọn họ.
- Đầu tiên giới thiệu một chút, Dương Tiểu Hoa và Ưng Ca. Bọn họ từng là người bình thường nhưng có kinh nghiệm về chuyện linh dị. Cân nhắc đến phương diện nhân thủ, nên từ hôm nay trở đi, bọn họ sẽ làm việc trong công ty.
- Quả nhiên là người mới, mau, mau kêu một tiếng Hùng phụ nghe chơi.
Hùng Văn Văn lập tức nhảy ra, đi vòng vòng xung quanh Ưng Ca và Dương Tiểu Hoa, ngó trên ngó dưới.
"Đứa bé này…"
Dương Tiểu Hoa cảm thấy có chút sợ hãi.
Rõ ràng cô ta nhìn thấy đứa bé tên là Hùng Văn Văn này không là một người sống bình thường, mà chính là một cỗ người giấy, cực kỳ quỷ dị.
Dương Gian đi qua, đưa tay nhấc nổi Hùng Văn Văn.
- Đừng có lộn xộn, thành thành thật thật một chút, nếu không tý nữa tôi để cho mẹ cậu gia tăng bài tập về nhà.
Hùng Văn Văn không còn cách nào khác, liền co cổ, không dám nói thêm gì.
Phùng Toàn nói:
- Có thêm người mới là một việc tốt. Mặc dù chỉ là người bình thường, nhưng công ty muốn vận hành được cũng cần không ít nhân thủ. Nôi dung chủ yếu của cuộc họp lần này là cái gì? Không phải sẽ là chuyện linh dị có danh hiệu cây dù đen kia chứ? Hôm qua Hoàng Tử Nhã cũng từng nói với cậu, tạm thời chuyện này đã được khống chế.
- Đương nhiên, nếu muốn xử lý mà nói sẽ tương đối khó khăn. Trong tình trạng chưa hiểu rõ quy luật giết người, chúng ta còn cần phải trả một cái giá thật lớn mới được. Tuy nhiên trong tay cậu có đinh đóng quan tài, hoàn toàn có thể nếm thử một chút.