Đồng Thiến nói:
- Thế thì dứt khoát chọn hôm nay để hành động luôn, trực tiếp xử lý chuyện linh dị này. Gần đây, chuyện linh dị quỷ hồ càng lúc càng nghiêm trọng, thành phố Đại Xương đã mất nước mấy ngày rồi. Hiện tại toàn thành phố đang phải dùng nước ngầm. Tôi sợ nếu còn tiếp tục nữa, khả năng nước ngầm cũng sẽ bị lực lượng linh dị ô nhiễm, điều này sẽ khiến thành phố bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Đồng Thiến có chút nóng vội, muốn nhanh chóng xử lý chuyện linh dị, tránh đêm dài lắm mộng.
Dương Gian đáp.
- Hai chuyện linh dị này đều tương đối khẩn cấp. Bất kể là chuyện linh dị nào tiến vào thành phố Đại Xương đều sẽ khiến thành phố bị ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng. Tuy nhiên, dù hiện tại có gấp cỡ nào cũng vô dụng, chuyện gì cũng cần phải đi từ từ từng bước một. Ban đầu, dựa theo kế hoạch lúc trước, tôi định sau khi trở về liền xử lý chuyện linh dị quỷ hồ.
- Còn hiện tại, mấy người cũng đã nhìn thấy rồi đó, có một con lệ quỷ xuống khỏi bưu điện quỷ, quanh quẩn ở thành phố Đại Xương. Cho nên chúng ta cần ưu tiên xử lý chuyện này trước.
Những người khác nghe vậy đều gật gật đầu.
Thiếu nước hoàn toàn có thể nhẫn nhịn thêm một đoạn thời gian. Nhưng gần thành phố có lệ quỷ du đãng, chuyện như vậy không thể chờ.
Lỡ con quỷ kia tiến vào trong thành phố, như vậy sẽ là tai họa ngập đầu.
Phùng Toàn nói:
- Cho nên cậu định hôm nay đi xử lý chuyện linh dị này sao?
Dương Gian nói:
- Trong tay của tôi còn có chút việc riêng cần phải xử lý gấp, cho nên thời gian sẽ trì hoàn một chút. Ba ngày sau chúng ta sẽ qua đó kiểm tra.
Ba ngày?
Phùng Toàn nghĩ nghĩ một hồi rồi nói:
- Không thành vấn đề. Nếu chỉ ba ngày mà nói, khả năng sẽ không xuất hiện sai lầm. Trước mắt, khu vực kia vẫn còn tương đối ổn định, không có dấu hiệu nào cho thấy quỷ muốn di chuyển. Với lại chúng ta vẫn luôn giám thị nó, nếu nó có động tĩnh, tôi sẽ nhận được thông tin.
Dương Gian nhìn về phía Lưu Tiểu Vũ:
- Bên phía tổng bộ biết được bao nhiêu thông tin về bưu điện quỷ? Lần này tôi đụng phải Chu Đăng ở trên xe buýt quỷ. Hắn ta nói cho tôi biết, tổng bộ có một vị đội trưởng đang ở trên tầng thứ năm của bưu điện quỷ. Vì sao trước đó tôi không hề biết gì về chuyện này cả?
Lưu Tiểu Vũ lập tức nói;
- Chuyện này còn cần tôi đi xem xét hồ sơ tương quan của tổng bộ đã/
Dương Gian nói:
- Vậy hiện tại cô liền gọi điện hỏi Tào Duyên Hoa một chút.
Lưu Tiểu Vũ không nói thêm gì, lập tức quay người rời đi, chuẩn bị liên lạc với tổng bộ.
Không mất bao lâu, liền nhận được tin tức phản hổi.
- Sự tình là như thế này. Liên quan đến tin tức về bưu điện quỷ, thông tin mà tổng bộ nhận được cũng không nhiều. Bọn họ chỉ biết rằng thực sự có một nơi đặc thù như vậy tồn tại. Nhưng cụ thể nó ở chỗ nào thì không biết. Thông tin liên quan đến địa chỉ của bưu điện quỷ vẫn là do lần trước Dương Gian cậu cùng Tôn Thụy đi điều tra về báo cáo lại nên mới xác nhận rõ. Mà sau đó tổng bộ cũng đang điều tra về sự tồn tại của người đưa thư, xem như đang xác nhận báo cáo của Tôn Thụy.
- Còn việc liên quan đến đội trưởng trên tầng thứ năm… Cái này chỉ được nhắc qua trong một báo cáo, cũng không nói rõ chi tiết. Đồng thời khoảng cách từ lúc vị đội trưởng này xác nhận tin tức đến nay đã trôi qua nửa năm. Trong quãng thời gian này, tin tức về vị đội trưởng kia không hề đội mởi. Tuy nhiên Chu Đăng từng nói hắn ta đã gặp qua người kia, nhưng bên phía tổng bộ vẫn chưa xác nhận rõ.
- Bởi vì nguyên nhân này, bên phía tổng bộ tạm thời xem như vị đội trưởng này bị mất tích.
- Mất tích?
Sắc mặt Dương Gian khẽ biến.
- Một người mất tích có thể trở thành đội trưởng? Là đi cửa sau sao?
Lưu Tiểu Vũ nói:
- Không phải. Ở giai đoạn đầu của chuyện linh dị, vị đội trưởng này từng xử lý ba mươi chuyện linh dị bất kể lớn nhỏ, công lao rất lớn. Cho nên tổng bộ dự định đem người này trở thành đội trưởng, nhưng chỉ là giữ cho người kia một chỗ. Đến giờ người kia vẫn chưa nhận chức.
- Thì ra là thế.
Dương Gian gật gật đầu, xem như hiểu.
Nửa năm trước, một người đưa thư tầng năm của bưu điện quỷ lựa chọn tiếp xúc với tổng bộ, đồng thời ra sức xử lý ba mươi mấy chuyện linh dị to nhỏ lẫn lộn, sau đó mất tích một cách ly kỳ.
Mặc dù người không có mặt, nhưng vì cân nhắc đến những đóng góp to lớn của người này, tổng bộ vẫn lưu lại cho người kia một danh ngạch đội trưởng.
Ưng Ca ở bên cạnh đột nhiên nói:
- Chu kỳ đưa thư của người đưa thư tầng năm rất lâu, một bức thư cách chừng một năm. Nói cách khác, một khi hoàn thành đưa thư, nhiệm vụ tiếp theo sẽ là năm sau. Có lẽ người này không phải bị mất tích, mà là đang đi đưa thư. Tuy nhiên, trước khi đi đưa thư, người này đã điên cuồng đi xử lý chuyện linh dị, chỉ sợ bản thân người này đã xảy ra vấn đề.