Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2222 - Chương 2222: Tìm Quy Luật Giết Người

Chương 2222: Tìm Quy Luật Giết Người

Mà sau khi ước định với Dương Gian, Trương Vĩ liền khôi phục sức sống.

Hiện tại hắn ta hận không thể khiến cho con quỷ luôn đi theo bên cạnh lập tức xuất hiện. Như vậy liền có thể bắt được nó, sau đó trực tiếp xử lý.

Cho nên, lúc này, Trương Vĩ bắt đầu tản bộ ở bên trong công ty. Mỗi một tầng, hắn ta đều lựa chọn chỗ đông người để đi dạo, làm cho những người khác nhận ra sự hiện diện của bản thân.

Sau đó hắn ta lại thông báo cho đám thủ hạ, để bọn họ đến phía dưới công ty tập hợp.

Lúc đầu Trương Vĩ không dám làm như vậy. Bởi vì như thế sẽ khiến những người bên cạnh dễ bị mất tích ly kỳ. Trước đó đã có hai người bị mất tích, cho nên hắn ta mới trốn một mình, cự tuyệt tiếp xúc với những người khác.

"Không có vấn đề gì. Ít nhất điều này cũng chứng tỏ rằng người bên trong công ty không có dị thường. Nếu quỷ đi theo bên người Trương Vĩ, nó nhật định sẽ chui vào trong công ty, giả trang thành một người nào đó để trà trộn. Tuy nhiên hiện tại Trương Vĩ đã đi khắp tòa nhà, hiện diện trước mặt rất nhiều người. Nhưng những nhân viên kia không có lại lộ ra vẻ bất thường hết."

Mắt quỷ của Dương Gian luôn nhìn chằm chằm, âm thầm thăm dò, cho đến khi mọi thứ trước mắt đều biểu hiện vẻ bình tĩnh.

Điều khiến hắn lo lắng nhất lúc này chính là có lệ quỷ trà trộn bên trong công ty. Nếu như vậy mà nói, Dương Gian sẽ phải điều tra xem có bao nhiêu người đã tiếp xúc với lệ quỷ, lại có mấy người đã bị lực lượng linh dị ảnh hưởng.

Dù sao đây cũng là một con lệ quỷ chưa biết, nên hắn hoàn toàn không biết rõ con lệ quỷ kia có năng lực gì.

Trong đầu Dương Gian đột nhiên lại nảy sinh ý nghĩ.

"Tuy nhiên, cái này cũng không loại trừ khả năng Trương Vĩ đang bị một vị ngự quỷ nhân để mắt đến"

Bởi vì so với lệ quỷ, ngự quỷ nhân càng dễ ẩn núp hơn. Nếu cố tình mà nói, sẽ rất khó để bị phát hiện.

Tuy nhiên, hiện tại Dương Gian cũng không quá sốt ruột. Dù sao hôm nay hắn cũng rảnh, không có việc gì làm, nên tốn chút thời gian quan sát cũng không sao. Nếu có thể phát hiện và kịp thời xử lý một nhận tố không ổn định nào đó cũng là chuyện tốt.

Nhưng Dương Gian cũng không dồn toàn bộ tinh lực ở trên người Trương Vĩ. Bởi vì theo hắn, chỉ cần có mắt quỷ là đủ.

Tận dụng quãng thời gian này, Dương Gian liền rời khỏi đây. Hắn đi đến một bộ phận không đáng chú ý của công ty.

Bộ nghiên cứu.

Số lượng nhân viên trong ngành này không nhiều, chỉ có mấy người. Bình thường bọn họ không có việc gì làm, trên cơ bản đều là đến ngồi không rồi lãnh lương.

Nhưng những người bên trong bộ phận nghiên cứu đều không đơn giản.

Quản sự là bác sĩ Trần, mà mấy nhân viên còn lại đều là học sinh của ông ta. Trước đó bọn họ từng tham gia qua việc nghiên cứu về chuyện linh dị, nên hiểu khá rõ về nó. Tuy nhiên, vì vấn đề cục diện, bọn họ đành lựa chọn cao ốc Thượng Thông.

Mặc dù bình thường bọn họ đều rảnh rỗi, không có việc gì làm.

Nhưng bọn họ lại cực kỳ vui lòng để đón nhận một cuộc sống như vậy. Dù sao, đối với những nhân viên đặc thù như bọn họ mà nói, có thể sống một cuộc sống bình thường, không gặp phải nguy hiểm là một chuyện cực kỳ khó.

Còn tiền lương hay phúc lợi gì gì đó, thực sự bọn họ cũng không có quá nhiều yêu cầu.

Bác sĩ Trần vẫn giống như thường ngày, ngồi trước bàn làm việc, uống trà, đọc sách, thi thoảng luyện một chút thư pháp, vừa thanh tĩnh vừa tự tại.

- Bác sĩ Trần, chỗ của ông àn nhàn thật đó. Có cần tôi giúp ông tìm chút việc để làm cho bớt rảnh rỗi không?

Giọng nói của Dương Gian vang lên, sau đó thân hình hắn xuất hiện trống rỗng ở trong văn phòng làm việc.

Đầu tiên bác sĩ Trần có chút giật mình, sau đó liền khôi phục bình thường, nhìn sang:

- Dội trưởng Dương?

Không đợi cho bác sĩ Trần nói gì thêm, Dương Gian liền đưa ra một bàn tay âm lãnh, móng tay màu đen, sau đó ném đến trước mặt của ông ta.\

Nhìn bàn tay kia, sắc mặt bác sĩ Trần lập tức biến đổi. Vừa liếc qua, ông ta liền phát hiện, đây là bàn tay của một con lệ quỷ. Một khi không cẩn thận, để bàn tay này mất khống chế mà nói, không chừng nó sẽ tạo thành một chuyện linh dị quy mô nhỏ.

- Trời ạ, cái này… Thứ này không thể ném tùy tiện như vậy. Nó rất nguy hiểm, cần phải niêm phong.

Bác sĩ Trần nhìn chằm chằm bàn tay kia, tỏ ra rất nghiêm túc, cũng cực kỳ cẩn thận.

Thông qua quan sát, ông ta liền phát hiện, bàn tay này không có bất cứ động tĩnh nào. Cái này chứng tỏ, tạm thời bản tay lệ quỷ này không có nguy cơ bị mất khống chế.

Dương Gian mở miệng nói:

- Giúp tôi tìm ra quy luật giết người của thứ đồ chơi này. Thứ này khả năng sở hữu một loại quy luật giết người hẳn phải chết. Nhưng tôi không muốn từ từ tìm hiểu nó. Ở phương diện này, ông là chuyện gia, nên tôi nghĩ ông hiểu cái này hơn tôi.

Bình Luận (0)
Comment