Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2235 - Chương 2235: Thú Vị

Chương 2235: Thú Vị

Dương Gian khẽ nói qua quy luật của quỷ xúc xắc một lần.

- Đánh bạc cùng quỷ?

Vương San San nói:

Vật này khá thú vị, nếu như quỷ đồng thua thì sẽ như thế nào? Sẽ chết?

Khóe miệng Dương Gian lộ ra một nụ cười:

- Đây chính là nguyên nhân mà tôi cho cô mượn quỷ xúc xắc, khi quỷ thua thì sẽ không chết, mà quỷ đồng cũng được coi như lệ quỷ, vậy nên khi thua thì cũng không chết, hai con quỷ không thể chết chơi cùng một trò chơi, điều này không phải rất thú vị sao?

- Nếu cả hai quỷ cùng chết thì sao?

Vương San San nghi ngờ hỏi.

- Vì vậy hãy dùng cho cẩn thận.

Dương Gian nói:

- Dù sao linh dị cũng tràn đầy những yếu tố bất định, không ai có thể đảm bảo kết quả của sự việc sẽ như mình mong muốn, vậy nên hãy dùng nó vào thời điểm mấu chốt.

Tôi hiểu rồi.

Vương San San nhẹ gật đầu, nhận lấy hai viên xúc xắc này.

- Nếu có việc gì thì gọi điện thoại cho tôi, bất kể cô ở đâu thì tôi đều sẽ có mặt trong vòng một phút.

Dương Gian nói.

- Có phải là gần đây anh lại đánh nhau với Trương Vĩ không?

Ánh mắt của Vương San San khẽ chuyển động, nhẹ nhàng liếc một cái.

- Sao lại hỏi như vậy?

Vương San San nói:

- Anh coi bản thân mình là thánh thần sao? Khẩu khí lớn như vậy, lại còn trong vòng một phút nhất định sẽ có mặt nữa.

- Khẩu khí lớn sao? Tôi không cảm thấy như vậy nha.

Dương Gian sờ lên cái cằm:

- Vậy lúc gặp phải chuyện thì cô cứ hô to gọi thần đi, có khi thật sự sẽ hữu dụng.

- Nếu anh bớt xem mấy loại phim không lành mạnh đi thì tôi sẽ tin tưởng anh.

Vương San San nói.

Dương Gian sửng sốt, nói:

- Đó cũng là chuyện đã qua, không nên nhắc tới nữa. Hơn nữa là Trương Vĩ hại ta, ta chỉ thỉnh thoảng giúp hắn tham khảo thôi mà.

- Anh không nghĩ tới việc tìm một người bạn gái đứng đắn chút sao?

Vương San San nói:

- Thư ký Trương Lệ Cầm khẳng định không thích hợp với anh đâu, Giang Diễm thì tốt hơn, nếu không thì để tôi tìm Miêu Tiểu Thiện về cho anh.

Hôm nay cô nói hơi nhiều rồi đó, sao tự nhiên lại quan tâm đến việc riêng tư của tôi vậy.

Dương Gian hỏi.

Vương San San nói:

- Chẳng qua là tôi cảm thấy anh hơi cô đơn mà thôi, có người bồi bạn thì sẽ tốt hơn, dù sao tôi cũng hiểu rõ mùi vị của sự cô độc.

- Ngự quỷ giả đều là dị loại, đã chú định sẽ không được sống như người bình thường rồi.

Dương Gian nói ra:

- Có khi một ngày nào đó tôi cũng sẽ phải chết ở trong một sự kiện linh dị nào, bị lệ quỷ giết chết nha.

- Bởi vậy nên anh càng cần phải trải nghiệm cuộc sống của người bình thường nhiều hơn.

Vương San San nói:

- Được rồi, tôi đi đây.

Không đợi Dương Gian lên tiếng, cô đã mang theo quỷ đồng, quay người rời đi.

Dương Gian trầm tư, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu, từ chối đề nghị của Vương San San.

Mà anh cũng không lo lắng đối với việc Vương San San tạm thời ra ngoài.

Sự kết hợp giữa quỷ đồng cùng vật phẩm linh dị quỷ xúc xắc là quá đủ để ứng phó với nguy hiểm bên ngoài, hơn nữa Vương San San cũng sẽ không chủ động xâm nhập vào sự kiện linh dị, lần này mang theo quỷ đồng cũng là lo xa rồi.

Dương Gian cũng không có quay trở lại chỗ ở, mà đi tới nhà của Hùng Văn Văn.

Hắn nhấn chuông cửa.

Người mở cửa là một người phụ nữ trường thành hiền lành, đức độ tài trí. Cô là Trần Thục Mỹ, mẹ của Hùng Văn Văn.

Khi nhìn thấy Dương Gian, đầu tiên Trần Thục Mỹ cảm thấy rất kinh ngạc, vui mừng nói:

- Dương đội, là anh sao? Nhanh, vào đi.

- Không cần đâu dì Trần, tôi chỉ đến để báo trước cho Hùng Văn Văn rằng sáng mai hắn cần chuẩn bị kỹ càng để ra ngoài một chuyến cùng tôi.

Dương Gian nói.

Trần Thục Mỹ lập tức hơi căng thẳng, cô đi tới cạnh Dương Gian, khẽ nói:

- Dương đội, đã xảy ra chuyện gì?

- Tôi muốn xử lý một sự kiện linh dị, cần Hùng Văn Văn đi cùng.

Dương Gian không giấu diếm, hắn cảm thấy Trần Thục Mỹ có quyền biết chuyện này, dù sao cô cũng là mẹ của Hùng Văn Văn, nếu cố ý giấu diếm thì cũng không phải là thiện ý, ngược lại là một loại lừa gạt.

- Có nguy hiểm không?

Trần Thục Mỹ lo lắng, nhìn Dương Gian bằng ánh mắt phức tạp.

Dương Gian nói:

- Có nguy hiểm, nhưng không lớn, ít nhất Hùng Văn Văn sẽ không gặp nguy hiểm tính mạng. Dì Trần yên tâm đi, dù sao thì cô cũng biết đấy, sự kiện linh dị liên tực phát sinh, cần những người như chúng ta đi xử lý, nếu không thì cư dân của thành phố không thể nào an tâm sinh hoạt.

- Tôi hiểu rồi, vậy mọi thứ xin nhờ Dương đội.

Trần Thục Mỹ nói.

Cô rất tín nhiệm Dương Gian, nghe được Dương Gian nói rằng chuyện này không nguy hiểm tới tính mạng thì trong lòng nhẹ nhàng thở ra.

Đừng nó lắng, dì Trần.

Dương Gian nói:

- Vậy tôi đi trước.

Bình Luận (0)
Comment