Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2242 - Chương 2242: Đồng Ý Hẹn Hò

Chương 2242: Đồng Ý Hẹn Hò

“Đội trưởng, anh có thể kiếm lợi lớn rồi, nhưng anh đừng có tình mới thì quên tình cũ nha.”

Hoàng Tử Nhã nháy mắt, cười nói.

Cô cũng không cảm thấy ghen tị, quan hệ của cô cùng với Dương Gian là đồng đội đồng sinh cộng tử.

Dương Gian nhìn chằm chằm Hùng Văn Văn, nói:

“Anh không thể đổi yêu cầu khác sao, đừng có lôi mẹ của anh vào chuyện này chứ, cứ như anh đang sợ không ai biết đến mẹ của anh vậy.”

“Không được, phải là yêu cầu này, tôi không đổi đâu, tôi không nói hai lời, anh có đáp ứng hay không.”

Hùng Văn Văn nói.

Dương Gian không muốn lãng phí thời gian, hắn cảm thấy đây chỉ là một chuyện nhỏ, nên không nghĩ nhiều nữa, nói:

“Được, tôi đáp ứng anh, sau khi sự tình kết thúc thì sẽ mời mẹ anh ăn cơm.”

“Không, không phải là ăn cơm, mà là hẹn hò.”

Hùng Văn Văn nói.

“Được, hẹn hò.”

Dương Gian cắn răng.

Đường đường Quỷ Nhãn Dương Gian nhưng lần này lại phải nhượng bộ.

“Hừ, không đáp ứng sớm hơn được sao, thời điểm mấu chốt còn phải dựa vào ta đó nha.”

Hùng Văn Văn đắc ý, rồi hắn vận dụng năng lực dự báo.

Lần này cũng không giống như lần trước, trước đó là dự báo kết quả, còn lần này hắn muốn dự báo chuyện sẽ phát sinh kế tiếp một cách chính xác nhất.

Trong trường hợp bình thường, giới hạn dự báo của Hùng Văn Văn là mười phút đồng hồ.

Nhưng đây chỉ là lý thuyết mà thôi, dù sao cũng cần khai thác triệt để sức mạnh linh dị chứ. Hiện tại trong tay hắn còn cầm một kiện vật phẩm linh dị và một quỷ ký, có lẽ lợi dụng một chút nhân tố nên ngoài này có thể kéo dài giới hạn dự báo.

Rất nhanh.

Luồng khí tức lạnh lẽo kia một lần nữa xuất hiện.

Mọi người đều có cảm giác hơi kì lạ, dường như có gì đó không thích hợp, nhưng mà lại chẳng thể nói rõ ra được cái gì không thích hợp.

Một phút đồng hồ, hai phút đồng hồ, ba phút trôi qua....

Dự báo của Hùng Văn Văn dần dần xa ra, dường như hắn đã biến thành một nhà tiên tri, chuẩn bị đọc tin tức tới từ tương lai.

Nếu như không dự báo về linh dị thì căn bản dự báo của hắn sẽ chính xác một trăm phần trăm, có điều nếu dính đến sự kiện linh dị thì hắn lại không chắc chắn lắm, nhưng mà độ chuẩn xác vẫn cao như cũ, có thể dự báo được một tin tức trọng yếu để tham khảo, từ đó tránh được rất nhiều sự tình phiền phức.

Năm phút đồng hồ, sáu phút, bảy phút... Thời gian càng dài, vẻ mặt Hùng Văn Văn càng hiện lên sự không bình thường.

Thân thể người giấy của hắn bắt đầu xuất hiện vẻ nhăn nheo, giống như là đang dần khô quắt đi vậy, có một ít tình huống dị thường xuất hiện trên thân thể hắn, từ từ ăn mòn làn da.

Có điều người giấy mà Liễu Tam cho hắn cũng rất đặc thù, loại linh dị ăn mòn này không cách nào tạo thành tổn thương lớn với thân thể hắn được.

Dù sao thân thể của Hùng Văn Văn đã không còn là của con người, vậy nên hắn có thể nhẹ nhõm chống đỡ được mười phút đồng hồ.

Thời gian vừa đến, đột nhiên Hùng Văn Văn mở mắt, vẻ mặt hắn mang theo sự kinh dị cùng sợ hãi.

“Anh thấy cái gì?”

Dương Gian có cảm giác không tốt.

“Giống với tình huống trước đó, chúng ta tiến vào thôn trang đầy mưa kia, sau đó lại thắp quỷ nến lên để hấp dẫn lệ quỷ, rồi Tiểu Dương sử dụng quan tài đinh để đóng đinh con lệ quỷ kia. Tôi cứ nghĩ sự tình sẽ kết thúc như vậy, nhưng nào ngờ lại có một đống quỷ khác xuất hiện, đều là lệ quỷ cầm ô màu đen, một con, hai con, ba con... Lít nha lít nhít.

“Chúng ta bị bao vây, không ngừng đối kháng cùng lệ quỷ, sau đó Hoàng Tử Nhã chết, toàn thân cô ấy thối rữa, rồi bị nước mưa ăn mòn thân thể, biến thành xương trắng đầy máu, sau đó chúng ta tiếp tục chạy trốn, thế nhưng cho dù chạy thế nào đi nữa thì cũng không thể trốn khỏi vùng mưa kia.”

“Xung quanh rất lạnh, khắp nơi đều đổ mưa, chúng ta ướt đẫm... Cuối cùng tôi mơ hồ nhìn thấy từng khuôn mặt tái nhợt phản chiếu từ trong nước mưa, dường như chúng ta sớm đã chết rồi, mọi chuyện phát sinh với chúng ta đều được phản chiếu ở trong nước, cứ như là đang xem phim vậy.”

“Đoàn người chúng ta sẽ chết hết sao?

Toàn thân Hoàng Tử Nhã run lên, không ngờ Hùng Văn Văn lại dự báo được cái chết của mình.

Tình huống thế này hung hiểm hơn nhiều so với trong tưởng tượng.

“Không, ta không nhìn thấy kết quả chúng ta bị toàn diệt, nhưng tình huống lúc ấy trên cơ bản là bất lực, không khác gì toàn diệt cả, chúng ta không đi ra được khỏi vùng trời mưa kia, kể cả Tiểu Dương cũng không ra được, mà có nhiều quỷ lắm, ngay cả quan tài đinh cũng không có cách nào giam giữ bọn chúng hoàn toàn, chỉ có thể tạm thời ngăn cản.”

Trong giọng Hùng Văn Văn lộ ra sự bất an cùng sợ hãi.

Dường như hắn thật sự đã trải qua sự tình phát sinh trong tương lai kia vậy, dù sao hết thảy sự tình đều giống như là chính mình tận mắt thấy, vậy nên đã khắc sâu vào trí nhớ, cảm thấy sợ hãi là chuyện rất bình thường.

Bình Luận (0)
Comment