Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2331 - Chương 2331: Lập Tức Hành Động

Chương 2331: Lập Tức Hành Động

Hắn không khoác lác.

Từ khi bắt đầu bước chân vào vòng linh dị, trong quá trình xử lý sự kiện linh dị thì dù cũng có một số mâu thuẫn cá nhân bị cuốn vào nhưng bản chất vẫn không hề thay đổi.

Nếu không, sao Dương Gian có thể ngồi ở cái chức đội trưởng này?

"Mọi thứ suôn sẻ hơn mong đợi."

Dương Hiếu khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía những người khác:

"Vậy những người còn lại thì sao? Các người muốn động thủ xử lý Dương Gian sao? Cậu ta thì bất tử mà các người thì không thể nào bị lãng quên, muốn giải thoát là chuyện không thể, vì vậy các người không còn lựa chọn nào khác."

Những vong hồn còn lại im lặng.

Dương Hiếu nói rất đúng.

Dương Gian bất tử, họ không thể có được tự do vì Dương Gian đã thấy họ, nhớ kỹ họ, vì vậy kế hoạch bị lãng quên của họ coi như thất bại.

"Tôi chọn tham gia, tôi muốn thử nhìn thế giới mới xem thế nào."

Có vong hồn buông xuôi một cách bất đắc dĩ.

Chỉ là hắn đã quá già, có lẽ đã mắc kẹt ở chỗ này ít nhất là trên năm mươi năm, dù đến hiện tại vẫn chưa biến mất nhưng cũng chẳng mấy năm nữa sẽ biến mất khỏi đây. Bởi vì là tuổi tác của hắn đã bằng ba đời người, người biết đến hắn, nhớ được hắn ở bên ngoài có lẽ đều đã già rồi.

Ngay sau đó cũng có mấy vong hồn thay đổi lập trường.

Cuối cùng chỉ còn lại người phụ nữ có bím tóc đuôi ngựa, mặc váy hoa và mấy vong hồn già cỗi khác.

Họ đều đã sống rất lâu, không hề sợ chết, sao có thể lựa chọn thỏa hiệp vào lúc này.

"Tôi lại muốn xem thử đám người các anh sẽ có thể làm được gì. Vì một câu nói mà khiến tôi muốn chết cũng không thể toại nguyện, hi vọng sau này các anh sẽ không hối hận."

Người phụ nữ kia liếc nhìn Dương Gian, trên mặt lộ ra vẻ oán hận.

Cô ta không động thủ.

Bởi vì động thủ cũng không có hy vọng chiến thắng, chỉ có thể mặc cho chuyện này tiếp tục tiếp diễn.

Cô ta để lại một câu nói như vậy rồi xoay người rời đi, tiến vào trong bưu điện, lên lầu.

"Cô yên tâm, có cơ hội thì tôi nhất định sẽ giúp cô giải thoát."

Dương Gian cũng bình tĩnh trả lời một câu.

Hắn không cần những vong hồn tự tìm cái chết này, hắn không muốn tiếp tục ở lại bên trong bưu điện qủy, đây chính là một tai họa ngầm tiểm ẩn, cần phải được loại bỏ.

"Cho đến nay vẫn chưa có người nào tìm ra cách loại bỏ những vong hồn như chúng tôi, có lẽ bí mật nằm bên trong bức tranh quỷ kia, cần phải hiểu rõ thứ gì đã tạo ra những bức tranh này thì mới có thể tìm được cách."

Một vong hồn rời đi, quay đầu nhắc nhở Dương Gian một câu.

Họ ao ước bị tiêu tan, chỉ là họ làm không được.

Rất nhanh, mấy vong hồn kia đã bỏ đi hết.

Số người bên trong đại sảnh đã giảm đi một chút, nhưng vẫn còn sót lại rất nhiều vong hồn, số lượng này cũng đáng để Dương Gian mạo hiểm một phen.

"Sau khi tôi rời khỏi bưu điện sẽ đi tìm lại bức tranh quỷ, dù không phải là đầu nguồn nhưng kế hoạch của tôi chắc là có thể thực hiện được, tuy nhiên trước mắt tôi còn cần kiểm soát được bưu điện quỷ đã. Trong lòng tôi đã có sự lựa chọn cho vị trí quản lý bưu điện, anh ta tên Tôn Thụy. Tôi nghi ngờ anh ta đã biến mất trong bưu cục, chính xác là vào trong bức tranh này, chỉ là tôi không bắt gặp anh ta. Các người có thể giúp tôi tìm anh ta không?"

Dương Gian nói.

Hắn không quên mục đích của chuyến đi này là để tìm kiếm Tôn Thụy.

"Tôn Thụy? Có phải là cái người bị què chân không? Tôi từng nhìn thấy cậu ta từ xa. Đúng là cậu ta đã đi vào đây nhưng lại đi nhầm đường, đi về chỗ có lệ quỷ, còn kết cục ra sao thì tôi không biết."

Trương Tiện Quang nói.

Có người bổ sung:

"Bên trong thế giới này, trừ những vong hồn như chúng tôi còn có lệ quỷ. Ngay cả bọn tôi cũng không muốn lui tới chỗ đó, nếu không cẩn thận bị lệ quỷ cuốn lấy thì cả đời này cũng khó mà thoát thân, sống không bằng chết."

Dù sự tồn tại của họ là dựa vào linh dị bên trong bưu điện nên không có nguy cơ tử vong, nhưng họ vẫn sẽ bị lệ quỷ tấn công như thường.

Một khi bị quỷ để ý thì phải đối đầu với nó vĩnh viễn, vì họ sẽ không chết, mà quỷ cũng sẽ không chết, vì thế không có ai muốn tới gần lệ quỷ.

"Tôi cần phải đi tìm tới Tôn Thụy, dù anh ta có chết, tôi cũng phải nhìn thấy xác anh ta."

Dương Gian nói.

Trương Tiện Quang nói:

"Tôi có thể dẫn đường cho cậu."

"Nếu con cảm thấy cậu ta có tiềm năng quản lý bưu điện như vậy thì cha sẽ đi cùng con một chuyến."

Dương Hiếu mở miệng.

"Chỉ cần cùng nhau hành động, dù có gặp phải lệ quỷ lợi hại thì cũng không cần phải lo lắng.”

Có người đề nghị cả bọn cùng hành động.

Bằng cách này, mọi tình huống đều có thể được giải quyết.

"Không cần, chỉ mấy người chúng tôi là đủ rồi, những người khác ở lại đây là được rồi, nơi này cũng cần có người trông coi."

Trương Tiện Quang từ chối đề nghị này.

Dương Gian đứng lên nói:

"Đừng lãng phí thời gian, lập tức hành động đi."

Hắn không thích dài dòng, lập tức muốn lên đường.

Bình Luận (0)
Comment