Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2337 - Chương 2237: Mô Phỏng

Chương 2237: Mô Phỏng

“Dương Hiếu, anh nghĩ đúng rồi đó, những thuốc nhuộm này khắc chế linh hồn của chúng ta, chúng ta đã tìm được cách để xóa đi linh hồn, có lẽ sau này sẽ có không ít người được giải thoát.”

Ánh mắt Trương Tiện Quang lóe sáng, hắn nói.

“Giờ cần lo tình hình hiện tại mới đúng, nếu Dương Gian không giải quyết lệ quỷ này, tất cả chúng ta đều phải chết, thậm chí toàn bộ thế giới ở trong bức tranh cũng mất khống chế.”

Dương Hiếu nói:

“Con quan sát kỹ một chút, lệ quỷ kia có có đặc tính gì. bao nhiêu linh dị đặc thù. Nếu lệ quỷ này thành công sống sót, cộng với việc nó có thể khác chế chúng ta, chúng ta sẽ bị tiêu diệt.”

“Cho nên, hiện giờ chỉ còn một cách.”

Dương Gian tiếp lời nói:

“Phải tiêu diệt nó.”

“Có khả năng sao?”

Dương Hiếu hỏi, hắn có hơi mông lung.

Vì hắn không biết đến cùng sức mạnh Dương Gian ra sao.

“Đương nhiên.”

Dương Gian có lòng tin, hắn ra hiệu một cái:

“Chu Trạch, anh lùi lại, trông coi hai người họ, đừng để bọn họ bị xóa đi, cứ để tôi đối phó thứ này.”

“Được rồi.”

Chu Trạch vẫn thấy sợ hãi, hắn lui lại, đứng chung một chỗ với Dương Hiếu và Trương Tiện Quang.

Vừa bảo vệ cũng vừa tự vệ.

Thế nhưng hắn vừa di chuyển, lệ quỷ toàn thân đỏ tươi kia đột nhiên lại để ý tới hắn, mắt quỷ chuyển động, mọi thứ xung quanh nhanh chóng nhuộm thành một mảng màu đỏ.

“Quỷ vực?”

Tất cả mọi người hiện lên suy nghĩ này trong đầu.

“Chúng ta không thể đụng vào quỷ vực, nếu không sẽ bị xóa đi trong nháy mắt.”

Trương Tiện Quang nói, vẻ mặt khẩn trương, nhưng hắn không hề lùi lại.

Ở đây không có đường lui, dù có chạy cũng không có khả năng chạy khỏi tốc độ khuếch tán của Quỷ Vực.

“Mày có thể sử dụng quỷ nhãn và quỷ vực? Nhưng tao muốn nhìn xem con lệ quỷ như mày có thể phát huy bao nhiêu phần của thứ này."

Dương Gian cũng mở quỷ nhãn của mình ra.

Chỉ trong một khoảnh khắc.

Trên người hắn phát ra ánh sáng màu đỏ, ánh sáng đỏ nhanh chóng lan ra bốn phương tám hướng.

Hai mảng ánh sáng màu đỏ va chạm, nếu dùng mắt thường quan sát thì sẽ không nhìn thấy được sự khác biệt, dường như hai quỷ vực này giống nhau như đúc, riêng chủ nhân sở hữu nó lại khác nhau, một mảnh quỷ vực là thuộc về lệ quỷ từ lọ thuốc nhuộm, còn lại là của Dương Gian.

Dương Gian khẽ nhíu mày, hắn không khách khí mở ra bốn tầng quỷ vực.

Thế nhưng hắn lại cảm thấy quỷ vực của chính mình đang bị ăn mòn và áp chế với tốc độ rất nhanh, không còn khả năng đối đầu.

“Quỷ nhãn của lệ quỷ đạt tới trình độ này rồi? Đây không phải là một loại bắt chước đơn giản, trong thế giới này, dường như quỷ nhãn của nó là thật, cũng như giống như những linh hồn này, dù không thể rời khỏi bức tranh, nhưng ở bọn họ sống với tư cách con người trong thế giới này.”

Vẻ mặt Dương Gian nghiêm túc, hắn đã đánh giá thấp lệ quỷ.

Nhưng nó chưa đủ để hắn phải sợ.

Bốn tầng quỷ nhãn không đủ, vậy thì tầng thứ năm.

Năm tầng quỷ vực đủ để đưa thứ linh dị có phần kinh khủng này vào không gian linh dị, tầng năm quỷ vực đã khá mạnh, có thể so sánh với không gian linh dị của bưu cục quỷ.

Tốc độ đàn áp đã chậm lại.

Tác dụng mà tầng năm của quỷ vực phóng thích ra rất rõ ràng, quỷ vực của Dương Gian không bị áp chế nữa, chúng đã đạt đến trạng thái cân bằng.

“Bị chặn rồi?”

Chu Trạch thở phào nhẹ nhõm, ban nãy vì khẩn trương mà lòng bàn tay hắn ướt đẫm mồ hôi.

“Chỉ đạt tới trình độ tầng năm quỷ vực thôi à? Vậy cũng dễ, không khó lắm.”

Dương Gian thầm nói ở trong lòng.

Nhưng hắn vừa mới nghĩ thế thì đột nhiên, lệ quỷ mở thêm một quỷ nhãn đỏ tươi nữa, hiện quỷ vực của lệ quỷ đã thành tầng thứ sáu.

Tầng quỷ vực này đủ để điều khiên mọi thứ trong quỷ vực, bao gồm cả người sống.

Nhưng dường như Dương Gian đã sớm chuẩn bị, hắn mở tiếp một quỷ nhãn nữa.

Tầng sấu đối kháng tầng sáu.

Khi linh dị đối đầu với nhau sẽ mất đi hiệu lực, cả hai không thể ảnh hưởng đến nhau.

Chỉ thấy sắc mặt Dương Gian đột nhiên âm trầm xuống: “Ngay cả sáu tầng quỷ vực cũng có thể mở? May mà mình đã chuẩn bị trước, không thì ăn thiệt rồi. Lệ quỷ này đáng sợ hơn tưởng tượng của mình, nếu năng lực bản thân không đủ, làm không tốt cái là bị đồ lậu kia đánh bại.”

“Quỷ nhãn đã như thế, vậy lệ quỷ khác thì sao?”

Giờ phút này, Dương Gian không quan sát nữa, hắn chủ động tấn công, nhanh chân chạy đến chỗ của lệ quỷ, trong tay hắn cầm theo một thanh rìu, khí thế hùng hổ, hắn cướp được lưỡi búa này từ tay linh hông kia. Đây là linh dị vật phẩm chỉ có thể tồn tại trong thế giới trong bức tranh.

Nhưng ngay lúc này, hắn chú ý tới một chi tiết, trong tay của lệ quỷ lại không có rìu.

Rõ ràng nó mô phỏng lại được lệ quỷ nhưng không bắt chước được vật phẩm linh dị?

Là bị hạn chế, hay do lưỡi búa không phù hợp với quy luật mô phỏng nên không có cách nào xuất hiện được?

Thế nhưng bây giờ đây lại là thành ưu thế của Dương Gian.

Cả hai quỷ vực không ai nhường ai.

Chỉ sau một lúc, khi quỷ ảnh đụng vào nhau.

Quỷ ảnh màu đỏ và quỷ ảnh màu đen đối đầu, hai bên đối đầu với nhau một cách tương xứng. Chuyện này thật khó lòng tưởng tượng nổi.

Bình Luận (0)
Comment