Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2336 - Chương 2336: Thuốc Nhuộm

Chương 2336: Thuốc Nhuộm

Lúc này, sắc mặt của Dương Gian thấy đổi đột ngột, hắn lập tức quát to:

“Toàn bộ lui lại, tránh xa mấy lọ thuốc nhuộm.”

Hắn vừa nói ra câu này, Chu Trạch lập tức vội vàng lùi lại, không dám tới gần, cả Trương Tiện Quang và Dương Hiếu cũng dừng bước lại.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

Gương mặt của Dương Hiếu hiện lên vẻ bình tĩnh, hắn hỏi.

Thế nhưng, ngay lúc Dương Hiếu vừa hỏi xong.

Bên trong lọ thuốc nhuộm màu đỏ lập tức nổi lên gợn sóng, sau đó có một người chậm rãi đứng lên từ trong lọ thuốc nhuộm kia.

Lọ nhuộm màu đỏ sền sệt như máu va chạm trong tối vang lên âm thanh rầm rầm, một đầu người quỷ dị nổi lên trên mặt nước, rồi chậm rãi thò ra bên ngoài thùng nước.

Thứ kia máu me khắp nơi, từ thùng nước xuất hiện một người giống Dương Gian như đúc, chỉ có điều là toàn thân người này đỏ bừng, cả người toàn là máu, vô cùng quỷ dị.

“Đây là…. Anh?”

Những người khác thấy tình hình này thì ngây người.

Thế nhưng lại xuất hiện một tình huống khiến cho bọn họ càng cảm thấy sợ hãi hơn nữa.

Con quỷ đứng lên từ trong thùng thuốc nhuộm chẳng những giống Dương Gian như đúc, giờ phút này cái trán của con quỷ kia còn nứt ra một lỗ hổng vô cùng dữ tợn, con mắt đỏ tươi lập tức chuyển động, quỷ dị dòm ngó hết thảy mọi thứ ở xung quanh.

Quỷ Nhãn?

Không chỉ vậy, mà trong lọ, thuốc nhuộm màu đỏ liên tục chảy ra ngoài, rất nhanh đã nhuộm đỏ cả một khu vực xung quanh, thế nhưng thuốc nhuộm màu đỏ kia vẫn không tiếp tục lan rộng ra, ngược lại nó còn chậm rãi chồng chất lên nhau, xem xét thế nào cũng giống như là muốn đứng lên.

Không, không phải, hình như thuốc nhuộm màu đỏ kia thật sự muốn đứng lên, nó tạo thành một cái bóng màu đỏ cao lớn, xuất hiện ở sau lưng con quỷ.

“Đùa cái gì vậy.”

Dương Gian lui về sau mấy bước theo bản năng.

Con quỷ đang bắt chước hắn?

Chẳng những có thể bắt chước Quỷ Nhãn, mà còn có thể bắt chước bóng quỷ? Không, không chỉ có Quỷ Nhãn, bóng quỷ, mà một cái tay kia của con quỷ còn vô cùng đỏ, mặc dù màu sắc không đúng, nhưng đó chắc chắn là bàn tay quỷ.

Con quỷ thật sự đã biến thành Dương Gian.

Chỉ trong khoảnh khắc tiếp theo, lệ quỷ trong lọ xoay người một cái rồi nhảy ra ngoài vô cùng linh hoạt, nó ngó chừng Dương Gian, cũng đang quan sát ba người Chu Trạch, Dương Hiếu, Trương Tiện Quang. Chỉ là toàn thân của con quỷ vẫn đỏ tươi như cũ như được tạo thành từ máu tươi, tràn ngập khí tức đen tối khó nói thành lời.

Trong lọ thuốc nhuộm màu đỏ, vì Dương Gian xích lại gần nên mới để lại một cái bóng. Nhưng chỉ cần thế, lệ quỷ có hình dáng y đúc Dương Gian bước khỏi lọ thuốc nhuộm.

Nó giống hệt Dương Gian, từ chiều cao tới tướng mạo, ngay cả thứ đặc thù như cũng y hệt, thứ khác biệt duy nhất là màu da.

Lệ quỷ này có màu sắc giống với màu sắc ở trong lọ thuốc nhuộm, sền sệt và đỏ tươi, như một xác chết máu me đầm đìa sau khi bị lột da.

Nhưng Dương Gian không để ý, hắn không ngờ lệ quỷ lại có thể khống chế mắt quỷ, quỷ ảnh, thậm chí ngay cả bàn tay của quỷ giống mình.

Bắt chước? Sao chép?

Hay là một cái bóng linh dị phản chiếu lại từ Dương Gian?

Chuyện vẫn chưa rõ.

“Không nên tới gần lọ thuốc nhuộm, đừng để hình ảnh của mình phản chiếu lên mặt nước, vì nó sẽ tạo ra một con Lệ quỷ giống hệt mọi người. Hơn nữa, trên người Lệ quỷ này còn có thể sao chép khả năng khống chế lệ quỷ của mọi người.”

Dương Gian đã nhìn rõ ý đồ của nó, hắn nhắc nhở lại một lần nữa.

Lệ quỷ cả người nhuốm máu, nó nhìn chằm chằm vào Dương Gian, ánh mắt cực kì quỷ dị, không phải là ánh nhìn dò xét của một người bình thường, mà là cái nhìn hung dữ khó có thể giải thích được.

“Quỷ không có khả năng ngụy trang, chỉ có con quỷ có điểm đặc biệt mới bắt chước được giống hệt người sống."

Dương Hiếu bình tĩnh nói:

“Cho nên vẻ ngoài của quỷ không phải điểm mấu chốt, mấu chốt ở chỗ lệ quỷ này có thể bắt chước khả năng khống chế lệ quỷ của anh tới mức độ nào, nếu như khả năng bắt chước của lệ quỷ cao hơn anh thì cực kì nguy hiểm. Tôi và Trương Tiện Quang không có cách nào chống lại loại linh dị này, nếu quỷ họa thật sự ở trong lọ thuốc nhuộm, chúng ta có thể sẽ bị xóa sổ.”

“Nguyên nhân chúng ta tồn tại được là nhờ những lọ thuốc nhuộm này, thuốc nhuộm có khả năng vẽ đè lên bức họa. Nói cách khác, những thuốc nhuộm này là khắc tinh với linh hồn của chúng ta."

Trương Tiện Quang nghe thấy thế thì không nói lời nào, hắn đi về phía trước, ngón tay hắn chạm vào một giọt thuốc nhuộm màu đỏ tươi như máu ở trên mặt đất.

Ngay sau đó, một cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi liền xảy ra.

Ngón tay của hắn đang tan chảy, mà giọt thuốc nhuộm màu đỏ tươi giống như màu máu kia lại rơi trên mặt đất, một nửa ngón tay của hắn đã biến mất không còn dấu vết, không thể khôi phục.

Bình Luận (0)
Comment