Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2343 - Chương 2343: Ổn Thỏa Nhất

Chương 2343: Ổn Thỏa Nhất

"Xuất hiện rồi, Dương Gian và Chu Trạch lại xuất hiện trong bức tranh."

Rất nhanh, Lý Dương, Vương Dũng, Chung Yến, Long ca và những người khác lập tức nhìn thấy một vài bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong bức tranh trước mặt họ.

"Là Tôn Thụy."

Lý Dương lập tức tiến tới gần, hắn thấy bên trong bức tranh còn một người, người đó chính là người đã mất tích, Tôn Thụy.

Xem ra kết quả đúng như suy đoán trước đó, Tôn Thụy đúng thật đã biến mất bên trong bức tranh.

Chỉ là…Lý Dương cảm thấy trạng thái của Tôn Thụy rất tồi tệ, giống như là một cái xác di động, hai mắt nhắm lại, trông không hề giống một người sống.

Đúng lúc này, Dương Gian bước ra khỏi bức tranh, hắn rời khỏi khu vực linh dị, trở về bưu điện thật sự.

Chu Trạch và Tôn Thụy cũng nhanh chóng đi ra.

"Tình hình ở đây sao rồi, không có chuyện gì xảy ra chứ?"

Dương Gian liếc nhìn xung quanh rồi hỏi, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm mấy người đưa ở tầng năm.

Lúc trước hắn rời đi còn hơi lo lắng những người đưa tin ở tầng năm sẽ giở trò bịp bợm.

Hiện tại xem ra cũng khá đàng hoàng.

"Mọi thứ vẫn bình thường, không có chuyện gì xảy ra, ban ngày bưu điện vẫn rất an toàn."

Lý Dương nói.

Dương Gian khẽ gật đầu:

"Chuyện của bưu điện tạm thời có thể kết thúc. Tôi đã tìm được một người quản lý, tôi định để Tôn Thụy xé nát bức thư màu đen để hoàn thành nhiệm vụ đưa thư lần này rồi đi lên tầng sáu bưu điện. Tiếp đó, anh ta sẽ sửa đổi quy tắc đưa thư của bưu điện, để tất cả người đưa tin không cần tiếp tục tham gia nhiệm vụ đưa thư nữa."

Hắn vừa dứt lời, trên mặt những người khác lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, họ nhao nhao nhìn về người xa lạ kia.

Bộ dạng ốm yếu vô hồn, toàn thân từ trên xuống dưới không có một chút sức sống nào.

"Vậy ra đây là quyết định của đội trưởng?"

Vương Dũng hỏi.

Dương Gian nói:

"Không sai, anh có ý kiến gì à?"

"Không, tôi không có ý kiến gì, việc ai trở thành người quản lý của bưu điện quỷ không quan trọng, chỉ cần có thể kết thúc chuyện này thì tôi sẽ không có ý kiến gì cả. Nhưng điều mà tôi muốn biết là có phải sau khi xé nát bức thư màu đen thì sẽ phải trả một cái giá rất lớn hay không? Cái giá phải trả có khi nào là rất nhiều mạng người?"

Vương Dũng nói.

"Hoàn toàn chính xác, người xé bức thư sẽ phải gánh chịu sự tấn công của lệ quỷ. Hơn nữa mỗi bức thư khác nhau sẽ có mức độ nguyền rủa khác nhau. Rất khó có thể tưởng tượng được việc xé nát bức thư màu đen này sẽ dẫn tới nguy hiểm thế nào."

Chu Trạch với vẻ mặt suy tư.

Dương Gian nói:

"Đây là bức thư đầu tiên mà Tôn Thụy xé nên có lẽ lời nguyền sẽ không quá khủng khiếp. Tuy nhiên, cân nhắc tới tính đặc thù của bức thư màu đen, nên tất cả chúng ta đều phải chung tay chống lại nguy hiểm lần này, chỉ cần có thể chống đỡ qua được biến cố này thì tất cả mọi thứ sẽ kết thúc."

"Nếu liên thủ chống lại linh dị thì xác suất sống sót sẽ không thấp."

Lý Dương nói:

"Hơn nữa muốn hoàn toàn thoát khỏi sự nguyền rủa thì phải chấp nhận một chút rủi ro và nguy hiểm, đây là chuyện rất bình thường. Các người sẽ không ngây thơ đến mức cho rằng bản thân sẽ có được điều mình muốn mà không phải trả giá chứ?"

"Chúng tôi chưa từng nghĩ như vậy, tôi đồng ý với phương án này. Sau khi xé bức thư thì hợp lực chống lại sự tấn công của lệ quỷ, chỉ cần có thể chống đỡ thì mọi chuyện sau này đều sẽ rất thuận lợi.

Người phụ nữ tên Chung Yến trực tiếp bày tỏ thái độ.

"Tôi cũng không có ý kiến, phen này liều mạng cũng đáng."

Vương Dũng cũng nói.

"Anh là đại ca, anh quyết định là được, tôi không có bất kỳ ý kiến gì."

Long ca suy nghĩ một lúc, hắn cảm thấy không có vấn đề gì.

Chu Trạch cũng khẽ gật đầu đồng ý.

Dương Gian nói:

"Nếu mọi người đều đồng ý, chúng ta sẽ sử dụng phương án này."

"Nếu là xé thư thì xé ở đâu cũng được. Vậy nhưng nếu xé ở trong bưu điện, tôi cảm thấy không yên tâm lắm. Tôi đề nghị chúng ta nên chọn một nơi thích hợp để có thể đối phó với sự tấn công của lệ quỷ.”

Vương Dũng nói.

Lý Dương đột nhiên nói:

"Đội trưởng, đến phòng an toàn được không? Có lẽ có thể để tránh bị lệ quỷ xâm nhập, giảm bớt rất nhiều phiền phức."

"Chuyện này không nên thực hiện ở nội thành, hơn nữa dù phòng an toàn có thể bảo vệ chúng ta nhưng cũng có khả năng sẽ gây ra những rắc rối khác. Tôi không muốn trong lúc chúng ta đang đối phó với lệ quỷ lại còn phải lo lắng sự kiện linh dị sẽ phát sinh."

Dương Gian nói:

"Theo như ý kiến của tôi thì tốt hơn hết chúng ta nên giải quyết chuyện này ở ngay trong bưu điện."

"Ở đây, nếu bị mất kiểm soát thì cũng sẽ không gây ra vấn đề gì quá lớn. Điều duy nhất mà tôi lo lắng chính là việc xé nát bức thư màu đen trong bưu điện sẽ phát sinh một số tình huống khó kiểm soát nào đó, tôi hơi kiêng kị chuyện này."

Dương Gian nói.

Chắc chắn việc xé nát bức thư trong chính bưu điện là cách làm nguy hiểm nhất, nhưng đồng thời cũng là cách làm ổn thỏa nhất.

Bình Luận (0)
Comment