Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2373 - Chương 2373: Trở Về

Chương 2373: Trở Về

Sau đó, Tôn Thụy quyết định lấy thân phận là người quản lý, đi vào bên trong căn phòng số 501 và 502 để điều tra rõ ràng.

Hắn khập khễnh bước tới căn phòng số 501.

Nhưng khi hắn vừa di chuyển thì nữ thi ở bên cạnh cũng lập tức đi theo hắn.

"Hả?"

Sắc mặt của Tôn Thụy thay đổi, hắn tạm thời rời khỏi tầng năm đi xuống tầng hai, kết quả là khi hắn vừa xuất hiện ở tầng hai thì nữ thi cũng đi theo hắn xuống tới tầng hai.

Khoảng cách giữa hai người không xa, cũng không gần, có chút vi diệu.

"Cô ta cứ dính lấy mình như vậy sao? Hơn nữa hình như cô ta cũng có quyền hạn của người quản lý, nếu không thì làm sao lại biết mình sẽ di chuyển xuống tầng hai chứ?"

Tôn Thụy hơi kinh ngạc.

Có vẻ như hắn đã phát hiện ra một thông tin tương đối quan trọng.

Đó chính là mỗi một người quản lý đều có quyền hạn như nhau, không có sự khác biệt.

Dù là người quản lý thứ hai Điền Hiểu Nguyệt đã là một xác chết, cô ta vẫn sở hữu mọi quyền hạn như trước, may mắn là không có lệ quỷ khôi phục, nếu không cô ta sẽ trở thành lệ quỷ đáng sợ nhất ở đây.

Muốn giải quyết được vấn đề này, trừ khi là.... Người quản lý chết ở bên ngoài.

Tôn Thụy cố gắng thoát khỏi nữ thi, nhưng vô dụng, cô ta vẫn một mực dính lấy hắn.

Hắn ở đâu thì nữ thi kia ở đó. Hắn không thể nào rời khỏi nơi này, vì vậy nữ thi này cũng không có cách nào đi ra bên ngoài. Hơn nữa Tôn Thụy cũng không dám chắc bản thân có thể xử lý được thi thể nữ này.

Cuối cùng không có cách nào khác nên đành phải bỏ qua, dù sao hắn cũng giết được đối phương mà đối phương cũng chẳng thể làm gì được hắn.

Cùng lúc đó, Dương Gian đã tới cao ốc Thượng Thông, thành phố Đại Xương.

Vương Dũng theo sau có chút giật mình, hắn không ngờ Dương Gian có địa vị cao như vậy, những nghi ngờ vô căn cứ còn sót lại trong lòng hắn lập tức biến mất.

"Thế nào, tham gia với chúng tôi, anh không lỗ đúng không?"

Lý Dương cười:

"Bình thường ngự quỷ nhân chuyên xử lý các sự kiện linh dị cũng không có gì đáng nói. Nhưng những nhân vật cấp đội trưởng lại không giống vậy, họ có thể quang minh chính đại quản lý một thành phố, hoặc là một khu vực."

"Tất nhiên là phạm vi quản lý là có hạn, chỉ giới hạn ở những nơi xuất hiện sự kiện linh dị mà thôi."

Lúc này, Dương Gian nói:

"Lý Dương, anh liên hệ với tổng bộ rồi báo cáo chuyện này với tổng bộ đi, nhân tiện để Vương Dũng gia nhập tiểu đội của chúng ta, thay thế vị trí trước đó của Trương Hàn."

"Tôi sẽ lập tức đi làm ngay."

Lý Dương gật đầu nói.

Tiểu đội có người hy sinh là chuyện khó tránh khỏi. Trương Hàn chết rồi, để người mới thay thế vị trí của anh ta cũng không có gì là không ổn.

Sau khi Dương Gian giao việc cho Lý Dương xong thì đi vào phòng làm việc của Lưu Tiểu Vũ.

Lưu Tiểu Vũ thấy Dương Gian trở về cũng không hề ngạc nhiên, chỉ nói:

"Anh trở về rồi à? Chuyến công tác lần này thế nào? Mọi chuyện đều thuận lợi chứ."

"Cũng ổn, chuyện của bưu cục quỷ đã kết thúc rồi, cậu có thể đi báo cáo lại với cấp trên. Còn về phần hồ sơ thông tin thì tôi sẽ không đưa cho cậu đâu, muốn biết cụ thể thì bảo tiếp tuyến viên đến hỏi Tôn Thụy, chỉ là không biết mấy ngày này có thể liên hệ được với hắn hay không."

Dương Gian nói.

"Kết thúc là ổn rồi."

Lưu Tiểu Vũ cũng có chút vui vẻ.

Vì bên phía tổng bộ đã nhận định nhiệm vụ ở bưu cục quỷ là nhiệm vụ cấp A.

Bây giờ nó đã kết thúc rồi, điều đó có là Dương Gian đã hoàn thành nhiệm vụ trước thời hạn.

"Còn xe buýt linh dị thì sao?"

Lưu Tiểu Vũ sau đó lại nói.

Dương Gian nói:

"Sự kiện này còn chưa xử lý được. Cứ thông báo là hành động thất bại. Do đã hoàn thành sự kiện quỷ bưu cục kia nên bên phía tổng bộ cũng không thể phàn nàn gì được đâu. Đúng rồi, tiện thể hỏi thăm một chút, gần đây tổng bộ đã xảy ra chuyện gì đúng không? Tôi cứ cảm thấy có gì đó là lạ."

"Có phải anh nghe được tin đồn ở đâu đó rồi?"

Lưu Tiểu Vũ tò mò hỏi.

"Với quyền hạn của đội trưởng, tôi có tư cách biết tất cả mọi chuyện."

Dương Gian nói.

Lưu Tiểu Vũ nói:

"Vậy được, tôi sẽ sử dụng quyền hạn của anh để đi điều tra một chút xem sao."

"Làm việc chăm chỉ vào, tôi đi đây."

Dương Gian nói.

"Tối nay chúng ta cùng nhau ăn một bữa nhé?"

Lưu Tiểu Vũ bỗng thốt lên một câu.

Dương Gian dừng chân lại, quay đầu nói:

"Có liên hoan à?"

"Không phải, chỉ có hai chúng ta thôi."

Lưu Tiểu Vũ nói xong thì hơi xấu hổ:

"Đừng hiểu lầm, tôi nghĩ là bản thân đến đây công tác thì cũng nên mời anh một bữa cơm. Lúc trước thấy anh bận bịu quá nên tôi không đề cập đến chuyện này. Bây giờ anh vừa mới trở về, có lẽ trước mắt sẽ không có nhiệm vụ gì nên..."

"Được, buổi tối gọi lại cho tôi."

Dương Gian không từ chối.

Sau khi nói xong thì hắn lập tức rời đi.

Mặt Lưu Tiểu Vũ ửng đỏ, có chút hưng phấn.

Bình Luận (0)
Comment