Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2404 - Chương 2404: Tờ Giấy Ước Nguyện

Chương 2404: Tờ Giấy Ước Nguyện

Nhưng ngay khi hắn đưa Dương Tử Phong xuống lầu thì chợt, một chân Dương Tử Phong đứng không vững, đột nhiên lảo đảo một cái ngã xuống cầu thang.

“Cái gì?”

Cao Minh phản ứng ngay lập tức, hắn duỗi tay ra muốn đỡ, dựa vào phản ứng cùng năng lực của hắn thì việc đỡ Dương Tử Phong không thành vấn đề.

Nhưng mà ngay sau đó.

Một hình bóng lệ quỷ đáng sợ đột nhiên xuất hiện trong hốc mắt trống rỗng và tối tăm của hắn, bóng lệ quỷ đứng bên cạnh Dương Tử Phong, nó lạnh nhìn về phía bên này nhưng lại mang theo vẻ hung dữ không thể giải thích được.

Cao Minh dừng tay theo bản năng.

Vì hắn cảm thấy nếu mình vươn tay về phía trước mười cm sẽ chạm phải con quỷ này và bị nó theo dõi.

Chính tại thời khắc do dự ngắn ngủi này.

Dương Tử Phong ngã xuống từ cầu thang, cùng với từng tiếng vang răng rắc, hắn ngã xuống đất trong tư thế kỳ dị, vẹo cổ, nứt đầu, mở to hai mắt và tử vong tại chỗ.

Một người sống cứ như vậy vì một tai nạn ngoài ý muốn mà chết.

Dương Tử Phong vừa chết, hình bóng lệ quỷ bên trong hốc mắt của Cao Minh cũng nhanh chóng tiêu tán.

Đồng thời, nhãn dán hoạt hình bẩn thỉu cũng biến mất.

"Có phải là lời nguyền của điều ước ngày hôm qua không? Mình bất cẩn rổi, phải biết lực lượng linh dị không cho đi đơn giản như thế, cái giá phải trả rất đắt.”

Cao Minh nhìn thi thể trên mặt đất trước mắt, sắc mặt bỗng trở nên ảm đạm.

Vì công việc của hắn xuất hiện sai lầm.

Điều quan trọng ở chỗ, khi Dương Tử Phong chết, cuộc điều tra cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Điều này thực sự rất rắc rối.

Cao Minh gãi đầu, nhìn thi thể trước mắt rồi tự hỏi nên nói dối thế nào để che đậy được chuyện này, nếu không tối nay hắn sẽ phải tăng ca.

Dương Gian không hay biết những chuyện xảy ra bên này.

Giờ phút này có lẽ hắn còn chưa tỉnh, vẫn đang lười biếng ngủ một giấc dài.

Nhưng thật ra hắn lại không hề ngủ.

Bởi vì bên cạnh hắn là một cô gái thanh tú quen thuộc.

Miêu Tiểu Thiện.

Cô vẫn đang ngủ say, bởi vì tối hôm qua cô ngủ quá muộn, ngủ vài tiếng cũng không đủ để khiến cô khôi phục tinh thần.

Dương Gian không quấy rầy Miêu Tiểu Thiện nghỉ ngơi mà chỉ bình tĩnh nhìn cô, nghĩ đến chuyện đã xảy ra ngày hôm qua.

Thời gian dần dần trôi qua…

Khoảng 10 giờ sáng.

Điện thoại của Dương Gian nhận được một tin nhắn.

Người gửi là Cao Minh, tin nhắn báo cáo ngắn gọn sự kiện có liên quan đến ngày hôm qua.

“Dương Tử Phong...... cô bé mặc váy, thực hiện nguyện vọng dán giấy.”

Vẻ mặt của Dương Gian hơi chuyển động: “Muốn tôi dùng quỷ vực để tìm cô bé đó sao?

Quỷ vực của hắn có thể dễ dàng bao trùm một thành phố, tìm người không gì có thể nhanh bằng hắn.

Còn về camera bên trong thành phố.

Vật liên quan đến linh dị thứ đồ chơi này không dùng được.

“Cậu đang làm gì thế?”

Miêu Tiểu Thiện tỉnh dậy, cô mở to mắt nhìn Dương Gian, thấy Dương Gian đang chăm chú nhìn điện thoại rồi cau mày vì việc gì đó khiến cô có chút tò mò.

“Chuyện ngày hôm qua, Cao Minh đã xử lý xong sự kiện linh dị kia, thế nhưng vẫn còn dây dưa ít chuyện, anh ta sợ tồn tại tai họa ngầm, tuy anh ta không nói thẳng nhưng vẫn có ý muốn được mình giúp, dù sao người ở cấp đội trưởng sẽ giải quyết được nhiều chuyện hơn, ít nhất sẽ không có chuyện ngoài ý muốn phát sinh.”

Dương Gian không giấu, cực kỳ nghiêm túc nói lại chuyện này một lần.

“Vậy cậu lại phải bận rộn rồi.” Miêu Tiểu Thiện nói.

Dương Gian ném điện thoại di động qua một bên: “Mình không muốn vướng vào chuyện này, chuyện này do Cao Minh phụ trách, mình xen vào chuyện của người khác làm gì. Hơn nữa mình tới đây không phải là đi công tác, mình tới đây để cứu cậu, anh ta chỉ là muốn nương nhờ mình thôi, không phải để ý đến anh ta đâu.”

Thái độ của hắn tương đối rõ ràng.

Tuy rằng nhận được tin tức nhưng lại không có ý định hỗ trợ.

Miêu Tiểu Thiện lại nói: “Nếu không cậu vẫn nên đi xem thế nào, đừng vì chuyện của tớ mà nhỡ công nhỡ việc, có chuyện thực sự quan trọng thì sao.”

“Thành phố này thì có thể xảy ra chuyện gì được chứ, nếu có thì cũng sẽ có đội trưởng khác phụ trách, sẽ không có việc gì đâu.” Dương Gian nói.

“Lúc nãy cậu đọc tin nhắn chăm chú thế còn gì, chắc chắn có chuyện cậu để ý.” Miêu Tiểu Thiện nói, cô có thể nhìn ra được một ít tâm tư của Dương Gian.

Dương Gian im lặng một lúc.

Lúc nãy hắn cũng thấy hơi tò mò.

Cao Minh nói Dương Tử Phong có lực lượng linh dị nhờ một tờ giấy ước nguyện, không cần biết tờ giấy kia có thật hay giả, nhưng thực sự nó có thể cho Dương Tử Phong lực lượng linh dị trong một giờ, hơn nữa xong việc Dương Tử Phong còn có thể khôi phục lại bình thường.

Đây là lần đầu tiên Dương Gian nghe nói về tình huống đặc biệt này.

Có người khống chế được lực lượng linh dị mà không chết, thậm chí khôi phục thành người bình thường.

“Cần đi xem không?” Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.

Hắn không muốn đi hỗ trợ, chỉ muốn đi tìm hiểu một ít bí mật của linh dị, hiểu nhiều hơn về lực lượng linh dị, thì sau này càng có lợi.

Mà chuyện lại khiến hắn cảm thấy hứng thú.

Có lực lượng linh dị thực hiện được nguyện vọng của con người, là một năng lực không thể tưởng tượng nổi.

“Ôi đừng nghĩ nữa, cậu mau đi xem một chút đi, nếu không có gì thì về luôn là được, tớ cũng không đi ngay đâu, hơn nữa người ta cũng đã mở miệng cầu tận cửa rồi, nếu cứ mặc kệ thì không tốt lắm, đúng không?”

Miêu Tiểu Thiện đẩy đẩy Dương Gian, mang theo chất giọng làm nũng.

Cô không muốn mình làm trễ chuyện của Dương Gian, vì như thế cô cảm thấy rất có lỗi.

Bình Luận (0)
Comment