Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2403 - Chương 2403: Sai Lầm

Chương 2403: Sai Lầm

“Tôi nói thì sẽ không có chuyện gì sao?”

Dương Tử Phong nói.

“Không nói sẽ có chuyện.”

Cao Minh nói:

“Cậu không phải kẻ ngu, biết không nên động đến ai, nếu không Miêu Tiểu Thiện đã chết hôm qua rồi. Nhưng có lẽ cậu không ngờ sẽ dẫn được Dương Gian đến đây.”

Dương Tử Phong im lặng một chút, sau đó nói: “Tôi không muốn động tới các bạn nữ, tôi chỉ muốn giết đám con trai chết tiệt đó thôi. Tôi khá tò mò cây nến trong tay Miêu Tiểu Thiện nên mới thử một chút, tôi có nghe qua về Dương Gian, cậu ta là loại người giống như an, tôi không muốn đi trêu chọc cậu ta.”

“Đám con trai chết tiệt? Xem ra là báo thù.”

Cao Minh cười nói: “Tự dưng tôi lại thấy hứng thú, cậu có thể nói cho tôi một chút được không?"

"Trong một lần tụ tập, có vài thằng đã chuốc say mấy bạn nữ rồi đưa người về phòng, một trong số đó là bạn gái của tôi."

Mặc dù Dương Tử Phong bình tĩnh nói, nhưng trong lòng vẫn không kìm được lửa giận.

“Mấy thằng kia có tiền có thế, tôi không làm gì được họ, giờ họ lại muốn mượn cơ hội này chơi trò linh dị, cố ý tắt đèn hù dọa các bạn nữ, muốn lừa các bạn nữ vào phòng nên tôi mới quyết định tận dụng cơ hội này khiến quỷ giả thành quỷ thật, giết chết mấy người đó.”

“Người chết đầu tiên là hội trưởng hội học sinh Triệu Vũ, tôi tự mình ra tay.”

Nói tới đây, ánh mắt hắn lộ ra vẻ lạnh lẽo.

Sau khi giết người, Dương Tử Phong không còn là một học sinh bình thường trước đây nữa, hắn lột xác và trưởng thành.

Cao Minh gật đầu: “Giết rất tốt, xem như trừ hại.”

Dương Tử Phong có chút kinh ngạc nhìn hắn: “Anh đồng ý với cách làm của tôi sao?”

“Sao lại không đồng ý, đầu năm nay cặn bã nhiều như vậy, đôi lúc tôi làm việc cũng lén ra tay đó.”

Cao Minh nhếch miệng cười cười: “Cảm giác đó thực không tồi, trừ ác khuyến thiện, cảm giác việc mình làm là đúng, rất có ý nghĩa, từ đó cảm thấy thăng hoa, được lột xác. Nhưng dù có làm gì đi chăng nữa thì cũng phải trả giá. Dương Gian lựa chọn buông tha cậu, nhưng tôi thì không. Dù sao tôi cũng phải làm việc.”

Giờ thì hắn đã hiểu tại sao ngày hôm qua Dương Gian bỏ đi.

Có lẽ đối với Dương Gian thì những gì Dương Tử Phong làm là đúng, cho nên hắn mới không dính líu vào nữa.

“Tôi hiểu, vì vậy anh có thể bắt tôi hoặc thậm chí giết tôi, tôi không có ý kiến. Tôi chỉ thấy tiếc khi để Vạn Hạo trốn thoát.”

Dương Tử Phong nói, hắn không cam lòng, bởi vì ngày hôm qua Vạn Hạo cầm ngọn nến trong tay khiến hắn không thể làm gì được, hắn cũng không dám xuất hiện trước mặt Dương Gian.

“Tên bất ngờ giật cây nến quỷ kia ấy hả? Đừng lo, kết cục của hắn sẽ thảm hơn cậu nhiều. Quên đi, bỏ qua chủ đề này. Tôi đã hiểu rõ chuyện của cậu, bây giờ chúng ta hãy nói về lực lượng linh dị của cậu nào. Một người không phải ngự quỷ nhân lại có thể có được lực lượng linh dị, chuyện này thật sự tương đối hiếm.”

Cao Minh nói, hắn cảm thấy nếu tiếp tục nói chuyện thì sẽ nói đến giờ ăn cơm trưa mất.

Đến lúc đó phải đi ăn cơm trưa, xong buổi chiều lại cưỡi motor đi vài vòng, thế thì công việc hôm nay làm xong thế nào được.

"Vài tối trước khi đang đi mua sắm, tôi tình cờ gặp một bé gái mười tuổi ở lề đường. Bé mặc một chiếc váy dài, lấm lem như trẻ đi lạc nên tôi mua đồ cho bé ăn. Sau đó để cảm ơn tôi cô bé đã đưa cho tôi một mảnh giấy. Cô bé nói rằng viết điều ước của tôi lên trên đó sẽ có thể biến điều ước thành hiện thực. Lúc ấy tôi cũng đã nhận ra một số tình huống quỷ dị vậy nên tôi cảm thấy điều cô bé nói là sự thật. "

Nói xong, Dương Tử Phong mở lòng bàn tay, đó là cục giấy nhỏ.

Sau khi vuốt thẳng thì là một nhãn dán hoạt hình bẩn thỉu.

Điều ước của Dương Tử Phong được viết trên nhãn dán, đại khái là hy vọng chính mình có thể biến thành lệ quỷ trong một giờ.

Vì vậy trong vòng một tiếng ngày hôm qua, Dương Tử Phong đã không còn là người sống, mà là một lệ quỷ, trở thành một dị loại trong thời gian ngắn ngủi.

“Thật thú vị, nhãn dán điều ước đến từ một cô bé, thậm chí có thể thực hiện điều ước biến một người sống thành lệ quỷ chân chính trong khoảng thời gian ngắn. Điều này thực sự đáng kinh ngạc.”

Cao Minh cau mày, cảm giác sự việc không hề đơn giản.

Vì Dương Tử Phong nói cô bé đó đang ở trong thành phố này.

“Thời gian cụ thể cậu gặp được cô bé kia là khi nào, nói rõ ràng.”

Cao Minh cảm thấy mình cần phải điều tra chuyện này.

“Bốn ngày trước, 8 giờ 20 phút tối, tôi xuống lầu mua đồ ở gần cửa hàng tiện lợi.”

Dương Tử Phong không cần nghĩ ngợi liền trả lời, hiển nhiên còn nhớ rất rõ ràng sự việc đó.

Cao Minh nói:

“Tốt lắm, tôi sẽ điều tra chuyện này sau. Tôi khuyên cậu nên phối hợp với tôi, tôi sẽ không hành động thô bạo và không hạn chế hành động của cậu, chỉ cần ngoan ngoãn đi theo tôi là được."

Nói xong, hắn vẫy tay ra hiệu một chút.

Không cần ra tay cũng khiến Dương Tử Phong ngoan ngoãn đi theo.

Dương Tử Phong cũng hiểu hắn không thể trốn được, hiện tại hắn đã là một người bình thường, hắn không có khả năng phản kháng khi đối mặt với người có linh dị.

Hắn đã lĩnh hội được sức mạnh của lệ quỷ, hiểu được những người như vậy đáng sợ như thế nào.

“Nhẹ nhàng xử lý, nhẹ nhàng thu phục.”

Tâm trạng Cao Minh rất tốt.

Công việc hôm nay lại hoàn thành thuận lợi.

Bình Luận (0)
Comment