Thế nhưng người giật dây không phải là cô bé, mà là lệ quỷ kia, vì lệ quỷ nắm trong tay sợi dậy thô nhất.
Có điều nhìn kỹ thì lại không thấy bất kỳ sợi dây nào cả, giống như mọi thứ vừa rồi chỉ là ảo giác.
"Sáu tầng Quỷ Vực có thể nhìn thấy dấu vết của một vài lời nguyền."
Dương Gian giật nảy mình.
Sau đó hắn nhìn thấy một sợi dây xuất phát từ người cô bé hướng về phía hắn.
Không, không phải là hướng về phía hắn, mà là từ trên người hắn xuất hiện một sợi dây đi về phía cô bé kia.
Lúc này mí mắt của cô bé khẽ động đậy, có vẻ như sắp tỉnh.
Khi cô bé thức tỉnh thì tốc độ kết nối của sợi dây kia càng nhanh hơn.
Không thể ngăn lại.
Chỉ có thể tiếp nhận.
"Lực lượng linh dị bên trong sáu tầng Quỷ Vực cũng không thể làm gì?"
Dương Gian nhìn những cảnh tượng kỳ lạ trước mắt, hắn đột nhiên hiểu rõ, sáu tầng Quỷ Vực của hắn không ngăn cản thể hoàn toàn lực lượng linh dị này, dù là lệ quỷ xuất hiện bên cạnh bé gái kia hay là sợi dây mỏng trên người hắn thì hắn đều không thể làm gì được.
Hiển nhiên, lệ quỷ bên cạnh cô bé này còn đáng sợ hơn tưởng tượng của hắn.
"Đám người kỳ quái kia không phải là người thật, mà là một hiện tượng linh dị, sợi dây mỏng kia cũng không có thực. Đó chỉ là một điềm báo bên trong sáu tầng Quỷ Vực của mình rằng có một lực lượng linh dị nguy hiểm, hơn nữa rất có thể là một lời nguyền đáng sợ."
"Nếu như sợi dây mỏng kia kết nối thành công, không biết mình sẽ phải nhận một lời nguyền đáng sợ như thế nào đây?"
Quỷ Nhãn của Dương Gian chuyển động.
Tất cả những sợi dây mỏng đều nối với lệ quỷ, nó là ngọn nguồn, còn cô bé cũng giống những người khác, là một con rối bị điều khiển, chỉ là một công cụ để gieo rắc lời nguyền.
Đây không phải là ngự quỷ nhân, chính xác mà nói thì cô bé này bị một con quỷ thao túng.
"Triệu Khai Minh xuất hiện giữa đám người kỳ lạ kia, chẳng lẽ lệ quỷ điều khiển hắn trước đây cũng đang xuất hiện bên cạnh cô bé?"
Dương Gian lập tức nhớ lại một số chuyện trước kia.
Lúc trước, người phụ trách thành phố Đại Xương, Triệu Khai Minh đã bị lệ quỷ điều khiển, đã nuôi Quỷ Anh gây ra sự kiện quỷ đói.
Sau khi Triệu Khai Minh chết, chuyện này nhanh chóng lắng xuống, mà lệ quỷ điều khiển hắn cũng biến mất không rõ tung tích, dù sau đó tổng bộ có điều tra một thời gian, cuối cùng vẫn không có kết quả gì.
Nhưng bây giờ không còn thời gian để suy nghĩ những chuyện này.
Có vẻ cô bé sắp tỉnh lại.
Sợi dây mỏng trên người Dương Gian sắp chạm vào người cô bé, chẳng những thế, tốc độ kết nối lại càng ngày càng nhanh.
"Lời nguyền có hình thành hay không, hoàn toàn không phụ thuộc vào mình, cô bé mới là người có thể quyết định chuyện này. Bây giờ cô bé đang ngủ vì vậy lời nguyền sẽ không thể hình thành. Nếu như cô bé tỉnh dậy, lời nguyền sẽ xuất hiện ngay lập tức, vì vậy để tránh khỏi lời nguyền này thì điều quan trọng nhất là không để cô bé này nhìn thấy mình."
Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, Dương Gian suy nghĩ một số chuyện, phân tích tình hình hiện tại.
Quỷ thủ không thể chạm vào cô bé vì có vô số bóng dáng quỷ dị vây xung quanh để bảo vệ cô bé, hắn có muốn động thủ thì cũng không thể làm được, trừ khi dùng quan tài để đóng đinh cô bé và lệ quỷ vào một chỗ.
Hiện tại thì chỉ có thể rút lui trước.
Bỗng một ánh sáng đỏ lóe lên, Dương Gian biến mất.
Con quỷ không di chuyển, cô bé vẫn chưa tỉnh lại, tất cả mọi thứ giống như chưa từng xảy ra.
Một giây sau, sáu tầng Quỷ Vực biến mất.
Dương Gian quay trở lại chỗ cũ, sắc mặt hắn hơi trầm xuống, nhìn về phía con hẻm nhỏ không một bóng người.
"Tình hình thế nào, có thành công không?"
Cao Minh lập tức hỏi.
"Thất bại, con quỷ có thể ngăn cản tôi tới gần cô bé. Đây có lẽ không phải là lệ quỷ bình thường."
Dương Gian đưa bàn tay ra.
Cổ tay hắn lạnh ngắt, bị biến thành màu đen và hơi biến dạng. Trên cánh tay cũng dày đặc những vết bầm tím. Dấu vết bàn tay to nhỏ khác nhau, hiển nhiên là của nhiều người, nhưng nhìn kỹ thì những vết bầm này lại không giống như bị bàn tay nắm lấy mà giống dấu vết của một loại lực lượng linh dị nào đó giống dấu tay mà thôi.
Thấy vậy, sắc mặt của Cao Minh bỗng thay đổi:
"Thật khó tin, ngay cả cậu cũng không thể lại gần cô bé đó sao? Nếu một mình tôi đến đây điều tra, chỉ sợ hôm nay sẽ phải chết ở đây."
"Không, căn bản anh không thể nhìn thấy cô bé kia, vì vậy con quỷ sẽ không thấy vào anh."
Dương Gian tiếp tục nhìn về phía con hèm nhỏ mờ mịt phía trước.
"Thật ra việc con quỷ đi theo cô bé cũng là một chuyện tốt, cô bé còn quá nhỏ, chỉ biết tự bảo vệ mình, con quỷ cũng bị hạn chế. Bởi vì nhiều người không thể tìm thấy cô bé nên con quỷ cũng không thể dễ dàng giết người."
"Đây là chuyện tốt, có lẽ cũng vì điều này nên nó mới không tạo ra sự kiện linh dị không thể kiểm soát được. Nếu không phải lần này phát sinh sự kiện linh dị bên trong căn hộ quỷ thì chúng ta sẽ không thể tìm ra cô bé này."
Cao Minh nói:
"Ý của đội trưởng Dương là bây giờ nên mặc kệ cô bé kia phải không?"
"Cô bé kiểu gì cũng phải lớn lên, nếu như cô bé đó cầu nguyện với con quỷ để bản thân cô bé lớn lên thì sao? Một cô bé chưa biết suy nghĩ điều khiển một con quỷ kinh khủng như vậy thì cực kỳ nguy hiểm."