Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2416 - Chương 2416: Cô Ấy Mà Chết Thì Anh Chết Theo

Chương 2416: Cô Ấy Mà Chết Thì Anh Chết Theo

"Chuyện này tạm thời dừng lại ở đây đi, nếu anh có biện pháp tốt hơn thì anh tự làm đi, đừng gọi cho tôi nữa, với cả có xảy ra chuyện gì cũng đừng cầu cứu tôi giải quyết."

Dương Gian lạnh lùng nói.

Cao Minh cười nói:

"Đội trưởng Dương đã nói, tôi nào dám có ý kiến gì khác, tình hình như thế này là quá tốt rồi, có điều hy vọng lúc có tình huống không đúng xảy ra thì người của đội trưởng Dương có thể lập tức gọi điện cho tôi."

"Anh hơi dài dòng rồi đấy, muốn lực lượng linh dị nguyện vọng kia à."

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, nhạy bén nhận ra tâm tư của Cao Minh.

"Một lực lượng linh dị có thể thực hiện được nguyện vọng hoàn toàn quá mê người, quả thực giống như là Thần đèn Aladdin trong thần thoại vậy, nếu sử dụng tốt thì sẽ tạo ra được kỳ tích."

Cao Minh nói.

Dương Gian cười:

"Anh cảm thấy lực lượng linh dị sẽ tốt đẹp như vậy sao? Già trẻ lớn bé trong nhà Triệu Khai Minh đều trở thành vong hồn dưới tay Triệu Tiểu Nhã, anh cũng muốn có kết cục như vậy sao?"

"Nếu để Triệu Tiểu Nhã thực hiện ước nguyện thì sao?"

Cao Minh trầm giọng nói.

"Thì ra là thế, anh có ý nghĩ như vậy."

Dương Gian nói.

Cao Minh lắc đầu nói:

"Không, không phải là tôi có ý nghĩ như vậy, mà trong hoàn cảnh đặc biệt nhất định thì tổng bộ cần phải có một con bài tẩy như vậy để ứng phó."

"Đây là ý tứ của tổng bộ?"

Dương Gian nhíu mày:

"Người bình thường sẽ không lợi dụng linh dị vì cái giá phải trả quá cao, vậy mà họ lại ý nghĩ này, nếu muốn thì tự mình đi làm ngự quỷ nhân đi, sống sót được thì mới có tư cách thưởng thức chỗ tốt mà linh dị mang tới."

"Được rồi, tôi cũng không muốn nhiều lời cùng anh, tôi đi đây, nhớ chiếu cố Miêu Tiểu Thiện đấy, nếu cô ấy xảy ra vấn đề gì thì anh sẽ chết."

Nói xong, hắn chỉ vào Cao Minh với vẻ nghiêm túc.

Giao dịch đã hoàn thành.

Dương Gian thực hiện hứa hẹn, cho nên Cao Minh cũng phải thực hiện hứa hẹn.

"Không nghĩ tới có thể sử dụng loại phương pháp này để giải quyết chuyện này."

Cao Minh nói:

"Những điều tôi đã đáp ứng đội trưởng Dương thì sẽ toàn lực hoàn thành, có điều đội trưởng Dương đừng rời đi vội."

"Còn việc gì nữa?"

Dương Gian nói.

"Không phải tôi có việc gì, mà là tổng bộ muốn gặp anh."

Cao Minh nói rồi lấy điện thoại di động ra.

Có một tin nhắn ở trên màn hình.

Là Phó bộ trưởng Tào Duyên Hoa nhắn rằng muốn Dương Gian đi một chuyến đến tổng bộ.

"Thật sự tôi không nên lộ diện mà, vừa lộ diện một cái đã bị Tào Duyên Hoa theo dõi, nhất định tên này có việc muốn nhờ tôi hỗ trợ."

Dương Gian nói:

"Có điều hắn còn thiếu nợ tôi vài thứ... Vừa lúc, nhân cơ hội này tôi đi đòi hắn vậy."

"Anh đồng ý đi tổng bộ?"

Cao Minh hỏi.

"Từ chối làm gì chứ? Nếu tôi không đi tổng bộ, Tào Duyên Hoa cũng sẽ có biện pháp tìm được tôi."

Dương Gian nói:

"Có điều hắn muốn mời tôi làm việc thì cũng phải nhìn xem hắn xuất ra cái giá lớn đến bao nhiêu, tôi cũng không giống những đội trưởng khác, tôi và hắn sớm đã có hứa hẹn."

"Tôi cũng không quan tâm đến sự tình giữa đổi trưởng Dương và tổng bộ cho lắm, tôi chỉ truyền lời mà thôi."

Cao Minh nhún vai, không nói gì nữa.

Lúc này, một chiếc ô tô lái tới, dừng ở bên lề đường.

Cửa xe mở ra.

Tần Mị Nhu đi xuống từ ghế lại phụ, nói:

"Tổng bộ phái tôi tới đón đội trưởng Dương."

"Xem ra không liên quan gì đến tôi."

Cao Minh nói.

Dương Gian nhìn chung quanh một chút:

"Hẳn tôi đã bị theo dõi rất lâu rồi, nếu Tào Duyên Hoa đã nhung nhớ tôi như vậy thì tôi cô đi một chuyến vậy, hy vọng lần này hắn sẽ trả lại đồ vật mà hắn nợ tôi."

Không dài dòng, hắn trực tiếp ngồi lên ô tô.

Tần Mị Nhu cũng lên xe, cô đưa cho Dương Gian một chai cocacola:

"Dương đội, uống miếng nước đi, lần này ngài đã cực khổ rồi."

"Cô mới là người cực khổ."

Dương Gian liếc cô một cái:

"Trước đây cô từng là tiếp tuyến viên của tôi, tuy thời gian cô làm không lâu, nhưng tổng bộ để cô tới đón tôi, chẳng lẽ là lại muốn móc nối quan hệ với tôi?"

Nghe thấy lời này, Tần Mị Nhu lộ ra vẻ lúng túng.

"Tôi chỉ là tuân theo lệnh của cấp trên mà thôi, đội trưởng Dương cứ nghĩ như vậy thì tôi cũng không có cách nào, dù sao anh cũng là đội trưởng, việc điều động tôi cũng là hợp tình hợp lý."

"Đừng, tôi không có hứng thú đối với cô, cô đi theo Cao Minh đi, hắn là người mù, cô lúc ẩn lúc hiện ở trước mặt hắn cũng không có tác dụng gì, hơn nữa tôi có Lưu Tiểu Vũ đang làm việc ở thành phố Đại Xương, không cần nhiều người hơn."

Dương Gian mở ra lon coca ra rồi uống một ngụm, sau đó cầm điện thoại lên nhắn cho Miêu Tiểu Thiện một tin nhắn ngắn, nói cho cô biết mình có việc bận sẽ về muộn một chút.

Vẻ mặt Tần Mị Nhu hơi cứng lại.

Không có mối quan hệ tốt với một nhân vật cấp đội trưởng, chuyện này đối với cô mà nói chính là một loại thất bại lớn nhất.

Hiện tại ngược lại cô có chút ghen tị với Lưu Tiểu Vũ, trong lòng cũng hơi hối hận, dù sao trước đây cô đã có cơ hội tới gần một đội trưởng, chỉ vì một ít sai lầm trong công việc nên đã bỏ lỡ cơ hội này.

Trong lòng có chút phức tạp, Tần Mị Nhu khe khẽ thở dài.

Bình Luận (0)
Comment