Dương Gian khá bất ngờ với việc tủ quỷ xuất hiện.
Với tình hình hiện tại, Dương Gian đương nhiên không muốn động tới một sự tồn tại đặc biệt như tủ quỷ, dù lời nguyền của tủ quỷ đã dính tới hắn, hắn vẫn quyết định tạm thời không để ý tới.
Đi thẳng tới góc phòng.
Dương Gian đưa tay ra cố gắng chạm vào tủ quỷ.
Tủ quỷ màu đỏ này không tồn tại trong hiện thực, chỉ tồn tại trong tầm mắt quỷ nhãn, nó dùng phương thức không hiểu nổi xuất hiện bên hắn.
Chuyện quái dị chợt xảy ra.
Dương Gian có thể chạm vào tủ quỷ, cảm giác chân thực truyền tới cũng nói rõ cho hắn biết, thứ này không phải là một lời nguyền đơn giản, mà là sự tồn tại thực sự.
"Chờ khi sự kiện quỷ hồ kết thúc, tao sẽ quay lại xử lý cái đồ chơi nhà mày."
Hắn đóng cánh tủ dưới của tủ quỷ để ngăn cản dòng nước không ngừng chảy ra.
Nhưng dù Dương Gian có đóng cánh tủ lại thì dòng nước ở bên dưới vẫn thẩm thấu ra ngoài.
Không thể chặn được thì đành để sự kiện linh dị tiếp tục.
"Không thể ở đây nữa, đi thôi, tiện tay mang tủ quỷ này theo luôn vậy." Dương Gian trầm ngâm một lúc rồi nói.
Hắn không có ý định ở lại tiểu khu Quan Giang.
Dù sao hắn sắp phải đi công tác, đêm nay đi đâu cũng giống nhau.
Dương Gian nhanh chóng rời đi.
Hắn rời trung tâm thành phố Đại Xương, đi tới một tòa nhà bỏ hoang ở ngoại ô thành phố, tính ở lại đây một đêm.
Tuy nhiên, theo Dương Gian xuất hiện ở tòa nhà này, chính là chiếc tủ quỷ màu đỏ, nó ở một góc của tòa nhà, dòng nước đục ngàu vẫn chảy ra không dừng.
Thứ này vẫn chỉ tồn tại trong tầm mắt của hắn.
Giống như bụi bẩn rơi vào võng mạc, chưa thể dụi nó đi được.
Dương Gian chỉ nhìn một cái rồi mặc kệ, hắn ngồi xuống dựa vào tường, sau đó nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tòa nhà bỏ hoang ban đêm yên tĩnh tới lạ thường.
Khoảng thời gian tĩnh lặng đó trôi qua từng giờ.
Ngày thứ hai đã tới.
Sáng sớm ngày hôm nay có thời tiết không tốt lắm, u ám như thể sắp mưa.
Lưu Tiểu Vũ đang ở cao ốc Thượng Thông nhận được cuộc gọi từ tổng bộ.
"Lưu Tiểu Vũ, thông báo cho Dương Gian tập trung tại thành phố Trung Châu trước chín giờ, tôi đã gửi địa điểm tập cho cô, nhiệm vụ lần này rất quan trọng, nhắc anh ta hoàn thành cho thật cẩn thận."
Bên tổng bộ thông báo tin tức.
Lưu Tiểu Vũ nhận cuộc gọi xong, cũng một phần tài liệu đặc thù được gửi đến.
Tư liệu đã được mã hóa, cô cũng không có quyền hạn mở ra, chỉ Dương Gian mới có thể giải mã được.
"Sự kiện quỷ hồ đã bắt đầu." Lưu Tiểu Vũ ngẩng đầu nhìn những người khác trong văn phòng.
Dương Tiểu Hoa, lão Ưng, còn có vài nhân viên công tác khác người nào người nấy sắc mặt nặng nề đầy nghiêm túc.
"Bây giờ tôi sẽ thông báo cho Dương Gian biết, mọi người coi như không có chuyện gì xảy ra, tuân thủ bí mật."
Lưu Tiểu Vũ nói.
Mặc dù đây là tin mật, nhưng không ít người có mặt trong cuộc họp tại cao ốc Thượng Thông kia đã biết.
Ngay sau đó, Lưu Tiểu Vũ đã gửi tin tức này tới điện thoại của Dương Gian.
Cùng lúc đó, trong một tòa nhà ở ngoại ô thành phố, Dương Gian đang nhắm mắt nghỉ ngơi, cách hắn không xa ở một góc của tòa nhà, chính là chiếc tủ cũ kĩ màu đỏ quỷ dị, không biết mặt đất đã ngập nước từ bao giờ, thậm chí ở tầng dưới nơi Dương Gian nghỉ ngơi cũng đã bị nước nhấn chìm.
Mặt nước đục ngầu, phẳng lặng đến lạ thường.
Nhưng qua ánh sáng khúc xạ len lỏi qua ô cửa sổ, có thể ngẫu nhiên nhìn thấy dưới nước có gì đó khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
Dòng nước lan tới bên người Dương Gian thì dừng lại.
Chúng không tới gần mà lại tự nhiên lách qua, nhưng nước càng ngày càng nhiều, chẳng bao lâu nữa sẽ bao lấy hắn.
Bất chợt, Dương Gian tỉnh lại, hắn mở mắt ra.
Ngay sau đó, tất cả mọi thứ xung quanh thay đổi.
Nước đã biến mất.
Nền đất vẫn ẩm ướt, vẫn còn nước đọng lại, nhưng không nghiêm trọng như lúc trước.
Màn hình điện thoại di động của hắn sáng lên.
Một tin nhắn đã được gửi đến.
"Thành phố Trung Châu... đó mới là ngọn nguồn của quỷ hồ?"
Dương Gian nhíu mày.
Hắn xem qua hồ sơ của quỷ hồ, thế nhưng trong hồ sơ quỷ hồ chỉ một cái hồ thôi, còn nó xuất hiện ở đâu thì hắn cũng không biết.
"Đi xem thử một chút là biết."
Dương Gian đứng lên, chuẩn bị xuất phát.
Hắn nhìn chiếc tủ quỷ vẫn còn nằm trong góc, thứ này có ý định theo hắn thì phải, nó muốn ép hắn giao dịch với nó, đổi cách nói khác, chiếc tủ quỷ cảm thấy chuyến đến hồ quỷ lần này sẽ cần giao dịch với nó chăng?
Không để ý nhiều như vậy được.
Dương Gian mở quỷ nhãn ra, ánh hồng xuất hiện xung quanh, hắn trực tiếp biến mất tại chỗ.
Cùng lúc đó, Phùng Toàn đã tới bên trong biệt thự của Dương Gian ở tiểu khu Quan Giang.
Trương Lệ Cầm tiếp khách, cô mang cho Phùng Toàn một ly hồng trà rồi nói: "Tổng giám đốc Dương tối qua không về đây nghỉ ngơi, nhưng chuyện hôm nay quan trọng như thế, anh ấy sẽ không quên đâu, anh chờ ở đây một chút."
"Tôi biết rồi, Dương Gian sẽ không đến trễ, tôi sẽ chờ một lúc."
Phùng Toàn gật đầu, sau đó uống một hơi cạn sạch ly hồng trà nóng hổi.
Hắn không cần ăn thêm gì cả, chỉ uống theo lịch sự thôi.