Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2432 - Chương 2432: Thẩm Lâm

Chương 2432: Thẩm Lâm

Phương Thế Minh.

Là bạn bè trước kia của lão đại, không ngờ hắn có quen biết với đội trưởng Thẩm Lâm kia.

Chỉ là Phương Thế Minh đã bị Dương Gian giết chết, trở thành một cái xác từ lâu.

Ngay lúc họ nhắc đến Thẩm Lâm.

Thì có một phần kí ức đột nhiên xuất hiện.

Trong ký ức bon họ dường như đã từng tới nơi này, cũng từng đứng trong quảng trường của cái công viên này.

Nhưng quảng trường trong kí ức không bị bỏ hoang như hiện tại, vẫn có người đi lại trên phố, họ cũng tụ tập nói chuyện với nhau như bây giờ, chỉ có một điểm khác, trong kí ức đó có thêm một người.

Người kia tên là Thẩm Lâm, hắn đang ngồi trên ghế nghỉ ngơi.

Dương Gian, Lý Quân, Liễu Tam, thậm chí còn có Phùng Toàn, A Hồng đều xuất hiện một phần ký ức giống nhau.

Bỗng nhiên, mọi người đều nhìn về cùng một hướng. Đó chính là chỗ ghế dài mà Thẩm Lâm ngồi nghỉ ngơi.

Chuyện quỷ dị vậy mà xảy ra.

Ký ức và hiện thực chồng chéo lên nhau.

Vừa rồi trên ghế dài không có ai, nhưng lúc này lại có người đột ngột ngồi đó, mặc bộ quần áo bình thường thoải mái, vắt chéo hai chân nhìn họ gật đầu mỉm cười.

Người này, hoàn toàn giống như đúc với Thẩm Lâm trong phần ký ức trước đó.

Cứ như hình ảnh trong kí ức được tái hiện lại.

"Thẩm Lâm?"

Dương Gian cau mày nhìn kĩ, hắn đã xem qua tư liệu hồ sơ của Thẩm Lâm, bên trên có hình của hắn.

Chắc chắn là Thẩm Lâm.

"Không thể tưởng tượng được, trong đầu tôi lại có kí ức về anh ta, sau đó kí ức xuất hiện trong hiện thực, sao anh ta có thể làm được như thế." Phùng Toàn thấy khiếp sợ.

Thẩm Lâm này không phải là người bình thường.

"Anh ta không tồn tại trong hiện thực."

Dương Gian mở quỷ nhãn ra xem xét, phát hiện một chút vết tích, kết hợp với tình hình vừa rồi, nên to gan phỏng đoán.

"Thẩm Lâm, anh làm sao vậy, rốt cuộc trên người của anh đã xảy ra chuyện gì." Lý Quân nói.

Thẩm Lâm đứng lên khỏi ghế dài, hẳn là người sống, nhưng hình như không tồn tại ở hiện thực, hắn nói: "Tôi may mắn nên còn sống thôi, tôi không thể làm chủ tình hình trước mắt được, dù sao chuyện gì cũng có thể xảy ra trong sự kiện linh dị mà?"

"Trước tiên giới thiệu về tôi một chút, Thẩm Lâm - một trong mười hai vị đội trưởng của tổng bộ, phụ trách thành phố Đại Hạ, biệt danh quỷ tướng."

"Quỷ tướng Thẩm Lâm? Xưng hô gì kỳ lạ thế." A Hồng ở bên cạnh Lý Quân nói.

"Cái này không quan trọng, quan trọng nhất là... Lần này, chúng ta phải hợp tác với nhau xử lý sự kiện linh dị rồi đội trưởng Dương nhỉ?" Thẩm Lâm nhìn về phía Dương Gian.

Dương Gian hỏi: "Lần này anh hành động một mình?"

"Trước mắt thì đúng như thế." Thẩm Lâm nói.

Trước mắt thì xem vậy?

Nói cách khác, Thẩm Lâm này có đồng đội, chỉ là phải nhìn tình huống rồi mới có quyết định hay không.

"Người cũng đã tới đông đủ là được, theo ý của tổng bộ, hành động cần một đội trưởng, tránh tình trạng mỗi người làm một ý." Lúc này Lý Quân lại nói:

"Tôi đề nghị để Dương Gian dẫn đội, mọi người thấy thế nào?"

"Lý do là gì?" Thẩm Lâm hỏi lại.

Lý Quân nói: "Anh ta có kinh nghiệm xử lý chuyện linh dị cấp S."

"Lý do không tệ." Thẩm Lâm gật nhẹ đầu.

Liễu Tam nói: "Ai dẫn đội cũng được, tôi không có ý kiến."

"Cứ quyết định vậy đi." Lý Quân nói.

Dương Gian lại nói:

"Không cần, đội trưởng gì gì đó không cần thiết, mọi người hợp lại cùng nhau hành động là được rồi, không ai là lính mới còn cần phải nhắc nhở nhiều chuyện, nên làm thế nào thì trong lòng mọi người đều nắm chắc được."

Làm đội trưởng sao?

Nói đùa à. Hắn cũng không muốn.

Đây chính là vị trí cõng nồi, làm tốt thì không có thưởng mà làm không tốt thì càng gặp xui xẻo. Hơn nữa, những người này không ai là kẻ đơn giản cả.

Thật sự tới thời điểm then chốt, lời nói chưa chắc có tác dụng.

Mặc dù Dương Gian có lòng tin nhưng cũng tự biết mình.

Sau một cuộc gặp mặt ngắn ngủi.

Dương Gian, Lý Quân, Liễu Tam, Thẩm Lâm, bốn nhân vật cấp đội trưởng đang đi trên đường.

Họ đánh giá thành phố xa lạ và yên tĩnh này, trong khi tuần tra thì cũng đang thảo luận về hướng hành động tiếp theo.

A Hồng lật xem hồ sơ tư liệu, vừa đi vừa nói:

"Lần đầu sự kiện quỷ hồ xảy ra là vào bốn tháng trước, người phụ trách việc lập hồ sơ là Trình Hạo, người phụ trách thành phố Trung Châu. Hắn đã vướng vào sự kiện linh dị này khoảng một tháng rồi mất tích, sau đó hắn được xác nhận đã chết, tiến độ xử lý sự kiện quỷ hồ bị trì hoãn, cho đến khi cấp bậc bị tăng lên A thì để cho đội trưởng Tào Dương tiếp quản."

"Tin tức bên trong hồ sơ không có nội dung trọng yếu nào, sự kiện linh dị này là một bí ẩn."

Vẻ mặt Lý Quân không chút thay đổi nói:

"Tào Dương đã biến mất trong quá trình xử lý sự kiện này. Điều duy nhất chúng ta biết được chính là hắn đã có được tin tức của đội trưởng Ngân Tử, mặt khác Ngân Tử cũng phải là tên thật của cô ta, đó là cái tên dùng tạm khi lập hồ sơ mà thôi."

"Cho nên chúng ta phải điều tra từ đầu sao?"

Thẩm Lâm nhún vai nói.

"Gần như vậy."

Lý Quân nói.

Dương Gian híp mắt, Quỷ Nhãn nhìn quanh bốn phía:

"Đã xác định được đầu nguồn ở trong thành phố này sao? Tôi thấy không giống."

"Đến bây giờ tổng bộ vẫn chưa biết đầu nguồn của quỷ hồ ở đâu, hình ảnh quỷ hồ trong hồ sơ là một chỗ đã bị nhiễm linh dị."

A Hồng nhìn thoáng qua Dương Gian:

"Chẳng qua là sự kiện linh dị bắt đầu từ nơi này, cho nên chúng ta cần tới nơi này để xác nhận tình hình, nơi Tào Dương điều tra cũng là chỗ này, về sau hắn cũng mất tích tại tòa thành phố này."

"Nhất định nơi này có bí mật gì đó."

Bình Luận (0)
Comment