Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2439 - Chương 2439: Quỷ Tướng Thẩm Lâm

Chương 2439: Quỷ Tướng Thẩm Lâm

Người giấy Liễu Tam hiện giờ đang xé cơ thể của mình ra từng chút một rồi dùng tờ giấy màu vàng đã xé xuống đó dán lên cơ thể của cái xác.

Thời gian trôi qua, cơ thể người giấy Liễu Tam không còn lành lạnh như xưa, lớp giấy màu vàng phủ trên cái xác cũng càng nhiều lên.

Không biết quá trình này kéo dài bao lâu.

Mãi tới khi người giấy Liễu Tam biến mất hành động này mới kết thúc.

Cái xác lúc này đang được bao phủ hoàn toàn bằng giấy, từng mảnh giấy bắt đầu kết dính lại với nhau, như vết thương dần được khép lại, diện mạo của cái xác dần dần biến đổi trở thành Liễu Tam.

Người giấy dường như đã thay thế cái xác.

Hai người hợp lại làm một.

Nhưng không rõ vì sao Liễu Tam lại làm vậy.

Chỉ biết rằng giờ Liễu Tam trong cái xác đã ngủ say, sẽ không tỉnh trong thời gian ngắn.

Không cần biết chuyện gì sẽ xảy ra.

Có vẻ Liễu Tam đang thông qua phương pháp này tìm nơi xuất phát của quỷ hồ, tìm dấu vết của linh dị.

Ở một nơi khác trong thành phố này.

Thẩm Lâm cùng một Liễu Tam khác xuất hiện ở một nơi khá cao trong thành phố, nơi chưa bị nước nhấn chìm.

Hai người đi trên đường không ai nói một lời.

Khuôn mặt vàng khè của Liễu Tam thỉnh thoảng lại nhìn về hướng Thẩm Lâm.

Thẩm Lâm có vẻ nhàn nhã hơn, hắn như là một du khách dạo chơi bên trong thành phố, trên mặt thường trực nụ cười, dường như nơi nguy hiểm này không phải vấn đề với hắn hoặc cũng có thể là hắn tin bản thân có thể ứng phó được với nguy hiểm này.

Liễu Tam tương đối cảnh giác với người này, một người được nội bộ điều động vào chức đội trưởng từ lâu, thậm chí đã tiếp xúc với giới linh dị này một khoảng thời gian khá dài.

Đương nhiên không chỉ hắn nghĩ thế, hắn tin Dương Gian và Lý Quân cũng không khác gì hắn.

“Đi lung tung như này khó tìm được manh mối lắm, còn nếu anh có ý định dạo chơi thì coi như tôi chưa nói gì.” Liễu Tam nói.

Thẩm Lâm khẽ mỉm cười nói: “Đã đồng ý tham gia lần hành động này thì tôi cũng đâu ngu mà lười biếng đâu, như thế đắc tội với nhiều người lắm.”

“Vậy anh định làm như thế nào?” Liễu Tam hỏi, Thẩm Lâm này là người biết suy nghĩ.

Bọn họ đã nhận nhiệm vụ quỷ hồ thì đương nhiên ai cũng phải cố hết sức để giải quyết chuyện này, mặc kệ lúc trước bọn họ có tính toán gì đi nữa. Nếu có ai nghĩ ngư ông đắc lợi thì sau này trăm phần trăm sẽ bị thanh toán.

“Tôi đã làm rồi.” Thẩm Lâm nói, sau đó nhìn ra xung quanh.

Liễu Tam ngay lập tức nhận ra điều gì đó, hắn nhìn theo.

Mọi thứ xung quanh lúc này đang thay đổi với tốc độ chóng mặt, vùng nước đọng bên cạnh đang biến mất, đường phố vắng tanh lại xuất hiện xe cộ đi lại, người đi đường đông đúc... Cảnh vật thay đổi như thể đã trở về khoảng thời gian trước khi sự kiện quỷ hồ xảy ra, không còn là thực tại vừa rồi.

Thay đổi này diễn ra rất nhanh.

Chỉ trong nháy mắt, thành phố Trung Châu phồn hoa đã thay thế hoàn toàn thành phố chết vừa rồi.

"Chuyện này..." Người giấy Liễu Tam biến sắc.

Hắn không thể lý giải được hiện tượng này.

Nhưng có lẽ Thẩm Lâm đã quen với điều này, hắn đi ra đường lớn, hòa mình vào đám đông trước mặt. Thật kì lạ vì hắn vẫn nổi bất giữa đám đông, như thể những người qua đường đó chỉ là cảnh nền trong bộ phim hắn làm nhân vật chính.

Cảm giác khập khiễng rõ ràng, nhưng lại không thể nói ra chỗ nào không đúng.

“Thẩm Lâm.”

Liễu Tam hô một tiếng, hắn vội chạy theo cố gắng tìm ra nguyên nhân, vì chính hắn cũng bị cuốn vào và mắc kẹt trong thành phố kỳ quái này.

Bỗng nhiên trên con phố lại tấp nập đến lạ thường, người đi đường tạo thành người người như muốn chặn đường hắn.

“Tránh ra.”

Liễu Tam hơi tức giận, sắc mặt trở nên u ám, bóp cổ một người đi đường đang chen lấn về phía mình.

Một cảnh tượng kỳ lạ đã xảy ra.

Rõ ràng đây là người bình thường, nhưng sau khi bị Liễu Tam bóp cổ thì nước da đối phương trở nên trắng bệch, rồi có một dòng nước đục không ngừng chảy ra từ mắt, mũi, miệng, cơ thể nhanh chóng sưng vù lên.

Một người bình thường biến thành một xác chết đuối nước chỉ trong nháy mắt.

Mùi tanh hôi ập vào mặt, Liễu Tam vội ném cái xác này ra.

Nhưng cái xác ở trên đất một lúc lại bò dậy, đồng thời biến đổi lại dáng vẻ bình thường lúc trước, không phải là một cái xác bị chết đuối.

“Chuyện này......”

Liễu Tam nhìn chằm chằm những người đang qua lại trông có vẻ bình thường này, hắn đã hiểu rõ một việc.

Thành phố nhìn như đã khôi phục lại như cũ nhưng thực ra nó vẫn như vậy, người đi đường đã chết, sự phồn hoa nơi này chỉ là ảo cảnh.

"Nhưng mình dường như đã mất dấu Thẩm Lâm. Hắn ta cố tình cắt đuôi mình, không muốn mình phát hiện ra bí mật của hắn. Dù sớm biết cắt chuyện này nhưng bị cắt đuôi dễ thế thì mất mặt thật đó.”

Hắn hít sâu một hơi, không tiếp tục đuổi theo Thần Lâm mà lựa chọn ở lại chỗ cũ.

Bình Luận (0)
Comment