Cùng lúc đó, Thẩm Lâm vẫn nổi bật giữa đám đông, tuy bộ dạng của hắn không khác gì những người ở đây, nhưng chỉ cần nhìn tổng quát một lượt thì bóng dáng của hắn vẫn đập vào mắt người ta đầu tiên.
Trong lúc Thẩm Lâm đang đi trên đường, hắn bỗng nhìn thoáng qua một cậu thanh niên trẻ tuổi đi tới từ phía đối diện.
Người thanh niên đó khoảng chừng hai mươi tuổi, khá đẹp trai, nhưng lại giống như một cái xác không hồn bước đi trong vô định.
Thẩm Lâm đi ngang qua người thanh niên, giơ tay vỗ vỗ vai hắn.
Đám đông đi lại chen chúc nhau.
Không biết vì sao chàng trai kia lại đột ngột biến mất.
Lúc Thẩm Lâm ngẩng đầu lên thì hắn đã biến thành anh chàng trẻ tuổi và đẹp trai vừa rồi, hắn tiếp tục đi về phía trước với vẻ tươi cười trên khuôn mặt.
Giờ phút này, hắn không còn nổi bật nữa mà đã hòa nhập hoàn hảo vào đám đông của thành phố này.
Hiện tại, Thẩm Lâm không còn là Thẩm Lâm, mà là một thanh niên sống ở đây.
Hắn thay thế chàng trai trẻ kia và sau đó hắn phải trải nghiệm mọi thứ giống như chàng trai đó, bao gồm cả cái chết.
Mà tại thời điểm Thẩm Lâm trải qua cái chết của người thanh niên này, quy luật giết người của quỷ hồ cùng một số bí mật sẽ được phơi bày trước mặt hắn.
Mọi thứ trong thành phố đang được show ra bằng một phương thức không thể nào tưởng tượng được.
Lúc này một nhân chứng mới đã được ra đời, đó là Thẩm Lâm.
Sự thật sẽ sớm được tiết lộ
“Hừ!”
Trên một mái nhà kín đáo ở thành phố Trung Châu, một ngọn nến trắng được thắp sáng, tản ra ánh lửa màu đen, bao phủ xung quanh với một lớp khói màu đen.
Ánh nến đung đưa, trời mưa tầm tã, mây đen che kín ánh mắt trời, mọi thứ xung quanh đều chìm trong nước, một loại linh dị kì lạ đang xâm lấn tới hiện thực.
Không chỉ có mưa, thỉnh thoảng sẽ có vài cái xác trồi lên trên mặt nước, nhưng các cái xác này chỉ có thể trồi lên một chút rồi lại bị một lực nào đó kéo xuống, không thể trồi lên được nữa.
Tình huống như vậy không chỉ xuất hiện ở một chỗ.
Mỗi một ngọn nến quỷ màu trắng được thắp sáng ở bốn hướng đông, tây, nam, bắc của thành phố.
Là Dương Gian bảo Phùng Toàn làm vậy.
Số lượng nến quỷ ngày càng nhiều khiến các hiện tượng linh dị trong thành phố ngày càng trở nên nghiêm trọng, cái xác xuất hiện ở trong nước tăng lên không ngừng.
Hiện giờ Dương Gian lần ra được một cái xác.
Người này bị chết chìm rồi chìm sâu dưới làn nước, dòng nước đục ngầu che khuất diện mạo của người đàn ông này, thế nhưng nhờ quỷ nhãn mà hắn có thể nhìn rõ mọi thứ dưới dòng nước.
Hắn đi tới bên cạnh cái xác này, quỷ ảnh bao trùm, tay cầm cây trường thương màu vàng nứt vỡ, im lặng không lên tiếng.
Môi giới đã khởi động.
Quỷ vực của Dương Gian bao trùm toàn thành phố, tìm kiếm dấu vết hoạt động của người này khi còn sống.
“Vẫn không ở thành phố này sao?”
Đây là cái xác thứ năm mà hắn đã tìm kiếm, những cái xác khác nằm ngoài phạm vi tầm nhìn của hắn, vẫn khởi động được môi giới nhưng hắn không làm gì được vì khoảng cách quá xa.
“Cái xác tiếp theo.”
Dương Gian biến mất khỏi đây, tới nơi khác trong thành phố, nơi đó cũng có nến quỷ do Phùng Toàn thắp lên.
Hiện tượng linh dị xung quanh rất nghiêm trọng.
Dương Gian đã tìm thấy cái xác thứ sáu, đây là cái xác của một người đàn ông trung niên, trên người không có quần áo, không biết lúc chết đang làm cái gì.
Quỷ Ảnh bao trùm, cầm cây giáo trong tay, môi giới xuất phát.
Lúc này, bóng dáng của người đàn ông trung niên hiện lên trong tầm mắt của quỷ nhãn.
“Tìm được rồi, người đàn ông này là người của thành phố Trung Châu, đã tìm được dấu vết mà hắn đã để lại khi còn sống. Chỉ cần xác định được nơi cuối cùng hắn xảy ra chuyện thì mình đại khái có thể phán đoán được quy luật giết người của quỷ hồ.”
Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.
Hắn muốn tìm kiếm manh mối trên người chết.
Nhưng người này đã chết được một thời gian, hắn không thể lấy kí ức của người đã chết, chỉ có thể lấy từ người sống hay người mới chết không lâu.
Ngay sau đó, quỷ vực của Dương Gian xuất hiện một bóng ma đang dần dần bao trùm lấy mặt đất.
Bầu trời đỏ như máu, mặt đất tối đen như mực.
Quỷ vực của quỷ nhãn kết hợp với quỷ vực của quỷ ảnh tạo thành một thế giới đặc biệt.
Trong thành phố này không còn bất cứ bí mật nào, mọi thứ đều được kiểm soát.
Dương Gian chỉ tập trung môi giới trên người đàn ông này.
Nhưng trên thực tế, những người từng sống ở đây đang hiện lên trong tầm mắt hắn, những người này không phải người sống, họ đều là môi giới, không có trường hợp nào ngoại lệ.
Dưới tầm mắt đặc biệt, hắn nhanh chóng nắm bắt được quỹ đạo cuộc đời của người đàn ông trung niên này, cũng như vị trí của hắn vào giây phút cuối cùng trong đời.
“Tìm ra manh mối rồi, Phùng Toàn dập tắt toàn bộ nến quỷ đi.”
Dương Gian nói, âm thanh truyền tới bên tai Phùng Toàn.
“Được.”
Phùng Toàn không thấy khó chịu với việc đối phương sai sử mình, thậm chí còn cảm thấy như thế cũng tốt, ít nhất không cần đối đầu trực diện với sự kiện thần quái cấp S.
Dương Gian lại biến mất.
.