Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2455 - Chương 2455: Mua Đồ

Chương 2455: Mua Đồ

Dương Gian không muốn trêu chọc vào những thứ quỷ dị ở đây nên hắn quyết định sẽ mua một ít đồ trong cửa tiệm này.

Dùng ba đồng lấy được trước đó vậy.

Bảy đồng còn lại thì hắn không định sử dụng, giữ lại để phòng ngừa.

“Ba đồng sẽ mua được một người giấy, mình nên mua người nào đây?”

Dương Gian đánh giá các người giấy trong cửa tiệm.

Nổi bật nhất là mỹ nữ người giấy trong đống người giấy kia.

Mỹ nữ người giấy có khuôn mặt trái xoan, eo thon, da trắng như tuyết, má hồng đỏ thắm, vừa đẹp lại vừa khiến người ta có cảm giác quỷ dị, hai thứ cùng hội tụ lại một chỗ, tạo thành một người giấy rất đặc biệt.

“Không thể mua người giấy được, thứ này rất không ổn định. Một khi trêu chọc nó thì rất có thể nó sẽ mang tới cho mình phiền phức. Vậy nên mình không thể mua người giấy được, nhất định phải mua một món khác.”

Dương Gian nhìn chằm chằm mỹ nữ người giấy kia.

Hắn chưa bao giờ có ý tưởng muốn mua mỹ nữ người giấy này.

Dù sao hiện tại hắn đang có vòng cổ quỷ gạt người, phối hợp năng lực quỷ ảnh là có thể đắp nặn người sống theo ý muốn.

Mỹ nữ cũng được, soái ca cũng được, đều là một lớp da thịt vô nghĩa mà thôi.

Thu hồi ánh mắt, Dương Gian lại đánh giá những vật khác bên trong cửa tiệm.

Biệt thự ba tầng làm từ giấy, bàn ghế làm từ giấu, tủ làm từ giấy, ấm chén làm từ giấy.... Nhìn qua một vòng, Dương Gian vẫn chưa tìm được thứ gì khơi dậy sự hứng thú của hắn.

Có lẽ hắn tới hơi muộn.

Những món hàng tốt đã bị mua, chỉ còn lại một ít đồ vật không hữu ích hoặc là không hoàn chỉnh, cứ như chưa làm xong kịp đã đem ra bán.

“Đồ tốt bán chạy rất bình thường.”

Dương Gian cũng không thèm để ý, vẫn cẩn thận lựa chọn, đồng thời cũng thầm cảm khái.

Hắn bị thu hút bởi ba món đồ.

Một căn biệt thự ba tầng giấy, một con thuyền giấy và một chiếc mũ tròn màu đen giấy.

Về phần những người giấy kỳ quái kia, chúng hoàn toàn không nằm trong danh mục những thứ sẽ mua của hắn.

Dương Gian lại thiên về chiếc mũ tròn màu đen, hắn sắp phải xử lý sự kiện quỷ hồ, có thể chiếc thuyền giấy kia sẽ hữu dụng.

“Chọn chiếc thuyền giấy kia đi.”

Cuối cùng hắn đưa ra quyết định, đặt ba đồng lên quầy hàng, đi tới một góc khuất, nhặt chiếc thuyền giấy dài chưa tới 20cm kia lên.

Bên trên thuyền giấy phủ đầy bụi, rõ ràng là bị đã được bày bán rất lâu.

Hơn nữa lại bị để ở trong góc tối, rất dễ bị người mua bỏ qua, nó thuộc về loại hàng khó bán.

Thật ra Dương Gian cũng biết lúc bình thường thì thứ này không hữu dụng lắm, chỉ là dưới tình huống trước mắt, có lẽ nếu không chọn thuyền giấy, hắn sẽ hối hận.

Coi như bỏ tiền mua sự an lòng vậy.

Trả tiền xong, Dương Gian quay đầu lại.

Hai người giấy lúc trước cản đường trước cửa không biết từ lúc nào đã nhường đường, trở về vị trí cũ.

Giọng nói quỷ dị vang lên bên tai cũng biến mất.

Mọi sự bất thường đã lắng xuống, ngay cả khí tức lạnh lẽo trong cửa tiệm mà Dương Gian cảm thấy cũng đã tan biến đi rất nhiều.

Quả nhiên, có tiền mua tiên cũng được.

Dương Gian mang theo thuyền giấy rời khỏi cửa tiệm.

Hắn không dừng lại, tiếp tục đi tiếp con phố này, hắn muốn xem con phố này còn có thứ gì khác.

Có điều, Dương Gian rời đi không được bao lâu thì lúc này bên trong cửa tiệm giấy, dưới ánh mắt mỹ nữ người giấy có hai hàng nước mắt, giống như vì Dương Gian không mua nó nên bật khóc, vô cùng quỷ dị.

Có mà Dương Gian không biết tất cả những thứ này.

Hắn đi dọc theo con phố.

Càng đi về phía trước, số lượng cửa hàng đóng cửa ngày càng nhiều, thậm chí có mấy cửa hàng đã bỏ hoang, ngay cả mái nhà cũng đổ sụp, trở thành một đống gạch vụn.

Hoang vắng, quỷ dị.

Lúc này con phố đã thay đổi diện mạo, Dương Gian đã vào quá sâu, nhưng vẫn chưa đi tới phần cuối, vẫn đi tiếp được.

Chỉ là xung quanh đã bắt đầu tối dần, trước đó vẫn là ban ngày, thế nhưng lúc này đã là buổi tối, hơn nữa số lượng cửa hàng bỏ hoang đã ngày càng nhiều. Đến cuối cùng thậm chí ngay cả cửa hàng cũng không có, chỉ có một mảnh trống không, chỉ là con đường này chưa hết, vẫn tiếp tục kéo dài.

“Thì ra là thế, nơi này không có điểm cuối, đi tới chỗ này nhất định phải quay đầu, không thể tiến vào sâu hơn, nếu không có thể sẽ đánh mất chính mình.”

Dương Gian tự hiểu.

Đây là một con phố quỷ không tồn tại ở hiện thực.

Còn về việc là ai đã xây nó, hắn cũng không rõ, chỉ biết rằng phần lớn con phố quỷ này đã bỏ hoang.

Hơn nữa, theo thời gian trôi qua, số lượng cửa hàng đóng cửa ở nơi này sẽ càng nhiều, kiến trúc bị sụp đổ cũng càng nhiều, con phố này sẽ từ từ bị rút ngắn, cuối cùng thậm chí có thể sẽ biến mất.

Có điều, dựa vào mấy kiến trúc bị đổ nát kia, có lẽ trước đây nơi này rất phồn hoa.

“Quay lại thôi.”

Dương Gian đi về phía trước thêm một đoạn.

Lúc này các tòa nhà ở hai bên đường đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một con đường trơ trọi đá.

Mọi thứ đều đã được thăm dò rõ ràng, không còn gì phải hối tiếc cả.

Bình Luận (0)
Comment