Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2466 - Chương 2466: Suy Đoán

Chương 2466: Suy Đoán

“Hiện giờ tấn công.”

Liễu Tam nói.

A Hồng nói: “Tôi thấy hiện giờ tấn công tốt hơn.”

Thẩm Lâm cười nói: “Không rõ tình hình hiện giờ như nào, nếu trực tiếp động thủ thì manh động quá, tôi đồng ý với đội trưởng Dương, không rõ trên thuyền thực sự có quỷ hay không, quan trọng hiện giờ không phải là ý kiến hay.”

“2-2, chỉ còn lại một phiếu của Lý Quân.”

Dương Gian nói.

Lý Quân hơi cau mày, hắn nghiêm túc suy nghĩ.

Hắn thực sự muốn ra tay giải quyết tai họa ngầm, thế nhưng điều Dương Gian đắn đo cũng có lý, chưa giải quyết được sự kiện quỷ hồ lại dây dưa đến vấn đề khác thì không phải là lựa chọn sáng suốt. Hơn nữa thuyền quá nhỏ, có vấn đề gì không may xảy ra không chừng họ lại mất thành viên…..

“Vẫn không nên ra tay.”

Lý Quân do dự một chút, cảm thấy sự kiện quỷ hồ quan trọng nhất, hắn nghĩ phán đoán của Dương Gian chính xác hơn.

“Ra tay hay không không phải là vấn đề nữa, chúng ta có vấn đề nghiêm trọng hơn.”

Liễu Tam đột nhiên cúi đầu nhìn xuống dưới, hắn giơ chân lên.

Dưới chân đã ướt đẫm, không biết nước chảy vào thuyền từ bao giờ.

“Tôi thấy thuyền càng ngày càng nặng từ khi rời khỏi bến phà thứ hai, tôi cứ nghĩ do tôi suy nghĩ linh tinh, hiện giờ tôi lại thấy mình đúng, cứ tiếp tục như thế, trọng lượng của con thuyền này rất nhanh sẽ vượt qua cực hạn.”

Thẩm Lâm nói.

“Nói cách khác, rất có thể chúng ta sẽ chìm trước khi đến quỷ hồ.”

A Hồng nhìn sang bên cạnh.

Quả nhiên, không biết từ khi nào nước sông đã ngập vào con thuyền nhỏ.

“Quá tải?”

Dương Gian cau mày.

Thật là một cảnh quen thuộc biết bao.

Trên xe buýt linh dị từng xuất hiện tình huống tương tự, chiếc xe buýt linh dị xuất hiện tình trạng có quá nhiều hành khách, quỷ trên xe sẽ bắt đầu giết người, giết chết hành khách sống, dành ra vị trí.

“Dương Gian, anh có ý kiến gì?”

Lý Quân hỏi.

Những người khác cũng nhìn hắn.

Dương Gian nói: “Phương pháp giải quyết xe buýt linh dị đó rất đơn giản, chính là xử lý người dư thừa, dọn ra chỗ trống.”

“Số lượng quá nhiều nên cần phải cưỡng chế giảm người?”

Lý Quân thay đổi sắc mặt: “Làm sao được.”

“Nhưng tôi không cảm thấy số người là nguyên nhân khiến con thuyền quá tải, lúc cả đội năm người chúng ta lên thuyền con thuyền này cũng không lung lay một cái.”

Dương Gian nói: “Cho nên đây không phải là một con thuyền bình thường, là một con thuyền quỷ, thuộc vật phẩm linh dị.”

“Không phải vấn đề trọng lượng, vậy do nước sông có vấn đề?”

Liễu Tam nhìn chằm chằm mặt sông một chút.

Lúc này con thuyền lại chìm xuống một chút.

A Hồng nói: “Nước trong quỷ hồ có thể nhấn chìm tất cả mọi thứ, có lẽ chúng ta đã đến gần quỷ hồ nên con thuyền này mới chìm.”

Dương Gian trầm tư suy nghĩ đứng ở mũi thuyền, hắn cũng cảm giác con thuyền này lung lay sắp chìm.

Nhưng hắn vẫn bình tĩnh nói ra suy nghĩ của mình: “Chiếc thuyền quỷ đi tới quỷ hồ chắc chắn có liên quan với việc quỷ hồ là một địa điểm linh dị. Nó như một bánh răng, con thuyền này không có thể bị chìm bỏi quỷ hồ. Nếu vậy, mọi chuyện sẽ rất vô lý, thế nên tôi nghĩ thứ khiến thuyền chìm không phải nhân số, cũng không phải trọng lượng.”

“Đó là cái gì vậy.”

A Hồng nhìn hắn nói.

“Linh dị!”

Dương Gian nói: “Tôi nghĩ con thuyền này có khả năng chịu tải một lượng linh dị nhất định. Một khi vượt qua giới hạn này, thuyền sẽ dần dần chìm xuống, cho đến khi tất cả linh dị trên thuyền chìm xuống nước, cùng nhau chìm xuống quỷ hồ, biến mất khỏi thế giới này.

“Đây không phải là một chiếc thuyền chở người sống, đây là một con thuyền chở lệ quỷ, quỷ hồ chính là điểm cuối.”

Ánh mắt Thẩm Lâm khẽ đảo:

“Cho nên thứ cần giảm bớt không phải là nhân số, mà là linh dị trên thuyền.”

“Tôi cho là như vậy.”

“Ít nhất nó đúng đến khi có thêm manh mối mới.” Dương Gian nói.

Nhưng còn một câu hắn chưa nói ra.

Nếu suy đoán này được xác nhận.

Thì chuyện năm người lên thuyền mà chỉ trả bốn nguyên là không sai.

Xác suất bốn nhân dân tệ không phải trả cho người sống, trả cho người chết mà trả cho quỷ cao hơn.

Vì vậy, trong năm người Dương Gian, có bốn người bị con thuyền này phán định thành quỷ, chỉ có một người bị con thuyền này nhận định thành người sống.

Năm người, bốn người.

Thân phận của bốn người này còn cần phải nói, tất nhiên là bốn đội trưởng Dương Gian, Liễu Tam, Lý Quân, Thẩm Lâm.

Bởi vì họ đã thoát ly phạm trù của con người, trở thành dị chủng.

“Muốn chứng minh Dương Gian nói có đúng hay không, rất đơn giản, vứt bỏ một bộ phận linh dị, xem có thể giảm bớt trọng lượng trên thuyền hay không.”

Lý Quân nói xong không nhiều lời lấy một thứ trong người.

Một cánh tay khô héo, vặn vẹo như bị cháy.

Hiển nhiên, đây là một bộ phận trên thân quỷ, bởi vì nguyên nhân nào đó bị cắt xén thành mảnh nhỏ, nhưng cánh tay cháy đen này vẫn có lực lượng linh dị không thể tưởng tượng nổi.

Lý Quân có thứ này trong tay, có khả năng hắn để dùng cho bản thân mình.

Nhưng giờ phút này, hắn chỉ do dự một chút, cuối cùng vẫn cắn răng ném cánh tay khô xuống thuyền.

Bình Luận (0)
Comment