Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2465 - Chương 2465: Nguy Hiểm

Chương 2465: Nguy Hiểm

Hắn nhìn chằm chằm xung quanh.

Dù hắn không nhìn thấy cũng không có nghĩa bốn người còn lại không thấy.

"Không biết, tôi không giải thích được chuyện này, nhưng tôi có thể đảm bảo một điều, nhất định có người lên thuyền, thế nhưng chúng ta không nhìn thấy người đó."

Liễu Tam nói ra:

"Tờ tiền vừa nãy chính là bằng chứng."

Dương Gian mở thêm mấy con mắt quỷ.

Hắn nhìn chằm chằm vào từng ngóc ngách của con thuyền. Nhưng mà, thực sự không tìm thấy gì, không có ai lên thuyền.

Nhưng thật lạ khi vừa rồi Liễu Tam nhìn thấy tờ tiền đang được đốt dở.

"Từ góc tiền còn lại vừa rồi, tôi khá chắc nó là tờ ba nguyên, như thế có nghĩa vừa rồi có tối đa ba người lên thuyền cùng chúng ta."

Dương Gian nói.

"Nhưng lại không nhìn thấy người."

A Hồng nói.

Thẩm Lâm cười:

"Chiếc thuyền mà họ thấy không cùng chiếc với chiếc thuyền của chúng ta, tại cùng một vị trí có hai con thuyền không giống nhau, như thế có thể giải thích vì sao chúng ta lại không thấy có người lên thuyền.”

"Thế nhưng lại cùng một ngọn đèn."

Dương Gian nhìn ngọn đèn nói.

"Xem ra chuyến đi lần này của chúng ta sẽ gặp nguy hiểm, hi vọng chúng ta cùng người đi đường kia không tiếp xúc quá nhiều."

Thẩm Lâm nói.

Lý Quân nói:

"Chuyện này không kéo dài được lâu, dù quỷ có xuất hiện thì chúng ta hợp tác với nhau giết nó cũng không có vấn đề gì."

"Đúng vậy, đội trưởng liên thủ, không có gì không giải quyết được."

Thẩm Lâm cười, khá thích sự tự tin của Lý Quân.

Những người đã trải qua tuyệt vọng sẽ không lạc quan như vậy.

Hắn thoáng nhìn qua Dương Gian cùng Liễu Tam đang nhíu mày.

Thuyền tiếp tục di chuyển.

Vô thanh vô tức rời khỏi bến phà thứ hai, tiếp tục phiêu đãng hướng hạ du.

Nhưng trên mặt nước dưới thuyền.

Xen giữa hình bóng của bọn Dương Gian, Lý Quân là ba bóng người tử khí nặng nề, mang theo khí lạnh đến cóng người.

Chiếc thuyền hơi lắc lư, như thể không chịu được trọng lượng của những người trên thuyền.

Đoàn người tiếp tục rời khỏi bến phà trên con thuyền đang du đãng xuống hạ du.

Cả đoạn đường dài phía trước yên ổn không có chuyện gì xảy ra.

Chỉ đến khi chiếc thuyền gỗ cập bến lần thứ hai, trên thuyền lại xuất hiện tờ tiền giấy ba nguyên chưa cháy hết, có nghĩa đã có gì đó lên thuyền từ bến phà.

Chẳng qua họ không thấy mà thôi.

Nhưng dù nhóm người Dương Gian không thấy, họ vẫn hiểu một điều.

Trên con thuyền này, chắc chắn không chỉ có năm người họ, còn có thêm ba người đồng hành bí ẩn, mà ba người này có lẽ là người, cũng có lẽ là quỷ.

Vì vậy, đoạn đường tiếp theo họ có thể bị lệ quỷ tấn công.

Ánh đèn trên đầu thuyền đung đưa, xua tan một lớp sương mù trên sông.

Cả đội không ai nói lời nào, ai nấy đều tập trung cao độ, cảnh giác xung quanh, thậm chí đã sẵn sàng cho trường hợp bị quỷ tấn công.

Thuyền gỗ lắc lư, không còn ổn định như trước.

Nhưng thay đổi nhỏ này cũng được các đội trưởng để ý đến.

“Thực sự đã có gì đó lên thuyền, đoạn đường tiếp theo không còn an toàn nữa.”

Thẩm Lâm híp mắt, phá vỡ bầu không khí nặng nề.

Dương Gian nói:

“Đánh nhau trên thuyền không phải là lựa chọn sáng suốt, không ai biết sẽ xảy ra chuyện gì nếu rơi khỏi chiếc thuyền này, cứ duy trì tình trạng hiện tại thôi. Dù trên thuyền có quỷ, chỉ cần không bị theo dõi là không sao.”

“Thậm chí bị quỷ theo dõi, những người ở đây đều thuộc cấp độ đội trưởng, có năng lực bảo vệ bản thân, không chết được.”

Liễu Tam nói ra:

“Đợt hành động này của chúng ta gần như phụ thuộc vào con thuyền này, nếu có quỷ ở trên thuyền, chẳng phải ngay cả chỗ đặt chân của chúng ta cũng không an toàn sao? Nếu không giải quyết tai họa ngầm này sớm, tôi lo đến lúc đó quỷ trên thuyền sẽ chặn đường lui của chúng ta, chuyện này không được.”

“Anh nói vậy cũng đúng.”

Dương Gian không phản bác.

Lý Quân nói: “Suy nghĩ của hai người đều đúng, giờ tấn công thì lại sợ chưa đến quỷ hồ thuyền đã chìm, hoặc bị rơi xuống sông, chờ đến quỷ hồ mới giải quyết, thứ chúng ta đối mặt không phải là quỷ trên thuyền, quỷ hồ, mà còn thêm những con quỷ khác.”

“Vậy tính như này, giơ tay biểu quyết, hiện giờ tấn công giải quyết tai họa ngầm hoặc để sau.”

Bình Luận (0)
Comment