Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2484 - Chương 2484: Lấy Thịt Đè Quỷ

Chương 2484: Lấy Thịt Đè Quỷ

"Đây không phải là lông người.”

Lý Dương cầm cọng lông màu đen lên nhìn.

"Tìm người xét nghiệm một chút là biết.”

Vương Dũng nói.

"Mấy thứ dính tới linh dị không xét nghiệm ra đâu, để tôi hỏi thử người khác."

Lý Dương cầm mấy cọng lông ra ngoài, sau đó đóng cửa phòng an toàn rồi gọi thư ký Trương Lệ Cầm của Dương Gian.

"Trương Lệ Cầm, cô liên hệ với tiến sĩ Trần, để anh ta xem đây là thứ gì.”

“Vâng, để tôi liên hệ với anh ta.”

Trương Lệ Cầm cẩn thận, dù cô là thư kí của Dương Gian, nhưng khi đối mặt với Lý Dương – một ngự quỷ nhân thì một người bình thường như cô chưa chắc bằng một con kiến.

Cô nhanh chóng liên lạc được với tiến sĩ Trần.

Tiến sĩ Trần cùng trợ lý vội vã đến văn phòng, sau khi quan sát một chút thì hắn đưa ra kết luận: "Đây là lông chó, là một loại lang khuyển có kích thước rất lớn."

Trong quan tài xuất hiện lông chó, nhưng không nhìn thấy chó.

Nhóm người trong văn phòng không hiểu nổi.

Không ai biết Dương Gian đã đặt thứ gì trong quan tài, làm chuyện gì, tất cả là một bí ẩn.

"Có lẽ Giang Diễm sẽ biết ít chuyện, lúc trước cô ấy và ngài Dương về quê một chuyến, lúc quay về đã mang theo chiếc quan tài này.”

Trương Lệ Cầm cẩn thận đưa ra ý kiến.

"Được rồi.”

Lý Dương ngắt lời cô.

"Chuyện này dừng ở đây, không cần điều tra nữa, chờ đội trưởng về là biết thôi. Hơn nữa cô đừng suy đoán lung tung, tất cả tin tức liên quan đến đội trưởng đều là tin mật, bất cẩn tiết lộ sẽ chết người đấy.”

Hắn vừa nói vừa lạnh lùng nhìn qua Trương Lệ Cầm.

Đây là một lời cảnh báo

"Tôi hiểu.”

Trương Lệ Cầm vội vàng ngậm miệng.

Chuyện dừng ở đây.

Những người trong tòa nhà Thượng Thông lại quay về với công việc hàng ngày của mình và chỉ có những người hôm nay có mặt ở đây mới biết, quan tài trong căn phòng an toàn của Dương Gian đã mở ra, thậm chí bên trong còn mất đi một thứ gì đó.

Con chó biến mất nơi đó thực ra không tồn tại trong hiện thực, nó chỉ tồn tại trong ký ức của Dương Gian.

Nhưng nó có thể xâm nhập tới hiện thực qua một số phương pháp trung gian.

Ở một khía cạnh nào đó, nó thực sự giống Thẩm Lâm, đương nhiên không giống hoàn toàn.

Bên trong thế giới ký ức lúc này.

Nơi đây có Dương Gian đang học lớp mười, hắn đang vô lo vô nghĩ chơi game điện thoại di động với Trương Vĩ và đám bạn học của mình.

Ở giữa khu vực này có một lệ quỷ tóc dài, cả người ướt sũng, làn da trắng bệch đang đứng sừng sững tại chỗ, tay cầm chiếc rìu đỏ màu.

Bao vây nó là một đám lang khuyển có bộ lông đen mượt với hàm răng nanh sắc nhọn, cùng hình thể cực lớn.

Hơn nữa cứ cách một thời gian, số lượng lang khuyển lại tăng thêm mấy con.

Cứ như không có hồi kết.

Hiện giờ số lượng lang khuyển đang bao vây lệ quỷ đã lên tới hơn hai mươi con.

Lệ quỷ và chó giữ giằng co.

Đương nhiên sự giằng co này không thể kéo dài lâu.

“Ra tay rồi.”

Thẩm Lâm cảm nhận được một tín hiệu nguy hiểm.

Đó là một linh cảm bản năng.

Quả nhiên giây tiếp theo lang khuyển đứng đầu bắt đầu hành động, nó gầm lên một tiếng rồi lao về phía lệ quỷ, như muốn xé nát lệ quỷ ra từng mảnh nhỏ.

Đương nhiên quỷ cũng không thể đứng yên chịu chết.

Lệ quỷ trong quỷ hồ có thể khống chế được Thẩm Lâm, thậm chí còn đi phần ký ức bốn năm trước của Dương Gian.

Quỷ phản kích, sự phản kích này là sự phản kích của linh dị với nhau, nó thuộc bản năng của lệ quỷ, không liên quan gì đến vấn đề sống còn.

Nó giơ chiếc rìu lên chém thẳng xuống lang khuyển đang lao tới.

Chiếc rìu là một vật phẩm linh dị, chỉ cần chém trúng, là lang khuyển đã lăn ra đất, thân thể nó như một tờ giấy rách đôi, nằm yên trên mặt đất, dần dần biến mất.

Cuộc chiến giữa quỷ và lang khuyển trong chớp mắt, lệ quỷ thắng.

"Lệ quỷ cầm búa của mình không dễ đối phó như vậy, đám lang khuyển trong trí nhớ của Dương Gian liệu có chiến thắng được không?”

Thẩm Lâm nhìn thấy vậy thì lo lắng.

Nhưng nỗi lo của hắn chưa bắt đầu lâu, ngay sau đó.

Lại có một con lang khuyển lao tới.

Lệ quỷ lạnh lùng sử dụng chiếc rìu trong tay, con lang khuyển lại bị chém chết, sau đó biến mất.

Tình hình chưa có khởi sắc.

Lập tức, đoàn lang khuyển đồng loạt xông về phía lệ quỷ, nháy mắt chôn vùi lệ quỷ xuống dưới.

Tiếng cắn xe, gầm gừ không ngừng truyền đến.

Dù quỷ chống cự, nhưng cũng không thể tránh khỏi bị thương, từng vết thương dữ tợn xuất hiện. Tương nhiên, đám lang khuyển bị chiếc rìu bổ trúng cũng biến mất.

Nhưng số lượng lang khuyển chết càng nhiều, số lượng lang khuyển xuất hiện càng lớn.

Lớp trước ngã xuống, lớp sau xuất hiện, tầng tầng lớp lớp như vô tận không hồi kết.

Đây là cuộc đối kháng linh dị đỉnh cao.

Lệ quỷ thuộc hồ quỷ xâm lấn ký ức đối chọi với quỷ mộng có khả năng khởi động lại vô hạn.

“Con chó này có khả năng khởi động lại?”

Thẩm Lâm vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi.

Hắn đã nhận ra, nếu cuộc chiến này chỉ đơn giản là lang khuyển đối kháng với lệ quỷ, số lượng lang khuyển nhất định sẽ giảm xuống theo thời gian.

Thế nhưng tình huống này lại chưa bao giờ xuất hiện, ngược lại, số lượng lang khuyển tăng lên với số lượng kinh khủng.

Bình Luận (0)
Comment