"Đi đến tòa nhà Bình An, mượn nó để thoát khỏi nơi này...."
Lý Quân nói
Nhưng hắn chưa nói xong đã cúi đầu nhìn xuống dưới như cảm nhận thấy cái gì đó dưới nước.
Không biết từ khi nào hai chân của hắn đã bị thứ gì đó quấn lấy.
Đó là một mái tóc dài màu đen trôi giạt trong nước, một cái xác nữ theo cơn sóng dạt lại gần hắn, không biết đó là vô tình hay cố ý.
Cơ thể của Lý Quân khi tiếp xúc với nó thì trở nên nặng nề như bị xiềng xích gông lại.
Trong nháy mắt, Lý Quân bị kéo xuống nước rồi biến mất trước mắt mọi người mà không có bất kì cơ hội giãy dụa và phản kháng nào.
"Lý Quân."
Biến cố bất ngờ xuất hiện khiến hai người A Hồng cùng Liễu Tam kinh sợ.
Lý Quân đột nhiên chìm xuống nước khiến ma trơi tắt ngúm ngay lập tức, quỷ vực thông với tòa nhà Bình An cũng biến mất.
Con đường trốn thoát đã bị chặn, cảm giác tuyệt vọng bao trùm nơi này.
Thẩm Lâm mất tích, Dương Gian xảy ra vấn đề bị linh dị xâm lấn, Lý Quân chìm vào trong nước, con đường rời đi bị chặn mất....
Hiện giờ chỉ còn lại Liễu Tam cùng A Hồng.
"Không thể đi được nữa, chúng ta nhất định bị chìm xuống dưới."
Liễu Tam hít một hơi thật sâu, hắn nhìn A Hồng: "Đi đến nơi này thực sự là một lựa chọn sai lầm, quỷ hồ chưa xuất hiện chúng ta đã rơi vào bước đường cùng rồi."
A Hồng toát mồ hôi lạnh, cơ thể của cô chìm dần xuống nước, hiện giờ chỉ còn cái đầu trên mặt nước.
Cô cảm thấy bất lực.
Nước hồ bao phủ thân thể quá nhiều, giờ muốn tự nghĩ cách thoát cũng đã muộn, nước hồ có khả năng ăn mòn cơ thể, biến ngự quỷ nhân thành người bình thường.
"Nếu ngay từ ban đầu mình tự nghĩ cách thì tình hình không đến nỗi bết bát như thế."
A Hồng cắn môi: "Đâu ai ngờ, ba đội trưởng lại liên tiếp xảy ra vấn đề như vậy, vận may của chúng ta kém quá."
Cô cũng không sợ cái chết.
Nếu A Hồng sợ chết, cô cũng không sống được đến ngày hôm nay, chẳng qua cô cảm thấy không cam tâm.
Rõ ràng bốn cái đội trưởng liên thủ như thế mạnh, vì sao lại biến thành cái dạng này, từng cái từng cái đều xảy ra ngoài ý muốn.
“Có lẽ ai đó đã động tay động chân với chúng ta, làm vận may của chúng ta kém đến vậy."
Liễu Tam sa sầm mặt mày, nước hồ đã dâng đến cằm hắn.
A Hồng nhìn chằm chằm hắn, có vẻ hơi kinh ngạc.
“Tôi không tin may mắn, tôi chỉ tin vào hiện thực.”
Liễu Tam nói: “Nếu như một người xảy ra vấn đề thì tôi có thể hiểu, thế nhưng nhiều người xảy ra vấn đề như thế thì tôi không thể chấp nhận được, nơi này thuộc giới linh dị, không có chuyện gì ngoài ý muốn thực sự ngoài ý muốn cả.”
Tình hình hiện giờ khiến hắn không thể không nghi ngờ có người đã nguyền rủa họ.
Bằng không tình hình đã không bết bát như vậy.
"Hiện tại nói cái gì cũng muộn rồi, tự cầu phúc đi."
A Hồng cười khổ, cô dần chìm xuống hồ nước.
Không có kì tích xảy ra, không có gì thay đổi, chỉ có kết quả vốn dĩ sẽ xảy ra.
"Liệu chìm xuống mình còn cơ hội thoát ra hay sao?"
Liễu Tam hít một hơi thật sâu, hắn nhìn quỷ hồ chứa đựng vô số xác chết, trong lòng cảm thấy hơi phức tạp.
Ngay sau đó, hắn cũng chìm xuống nước.
Làn nước lạnh buốt cắn nuốt tất cả.
Bên trên mặt hồ không còn gì tồn tại, tất cả đều chìm xuống.
Bình thường ngự quỷ nhân sẽ không chết đuối.
Nhất là những đội trưởng trở thành dị chủng sẽ không, họ không ăn không ngủ cũng có thể sống, không hô hấp cũng không ảnh hưởng đến sự sống của họ, vì cơ thể của họ dựa vào linh dị, không còn phụ thuộc vào nhiều thứ như người bình thường.
Nhưng họ chìm xuống quỷ hồ, là quỷ hồ có thể giam cầm lệ quỷ.
"Đáng ghét."
Lý Quân bị một mái tóc màu đen của một cái xác quấn lấy hai chân, hắn đang chìm xuống, thế nhưng hắn vẫn còn ý thức, hiện giờ hắn đang tìm cách thoát khỏi sự khống chế của mái tóc kia để nổi lên mặt nước.
Hắn rất lo.
Vì Lý Quân biết chuyện ngoài ý muốn này sẽ khiến hành động rút lui thất bại, thậm chí có thể khiến cả đội chết ở nơi này.
"Mình cần thoát ra."
Lý Quân giãy dụa gầm nhẹ.
Thế nhưng hắn không thể làm gì được.
Hắn chỉ có thể giãy gụa một chút, rồi chân tay hắn lại buông thõng xuống, không có chút sức lực nào, khiến cử động chân tay bình thường cũng trở lên khó khăn.
Hắn cảm thấy nước hồ đã xâm nhập vào cơ thể hắn, áp chế quỷ hỏa trong người hắn, cuối cùng dẫn đến sự mất cân bằng của linh dị.
Cuối cùng, Lý Quân đành trở thành một tấm da người phiêu đãng trong hồ nước.
Ma trơi của hắn vẫn cháy rực trong nước, nó tản ra ánh sáng màu xanh âm u, nhưng không đem lại kết quả gì.
Trí mạng ở chỗ, thuốc nhuộm trên gương mặt Lý Quân dần dần phai ra... để lệ một khuôn mặt xa lạ và âm lãnh.
Quỷ hồ ảnh hưởng đến lớp trang điểm mà A Hồng vẽ lên người Lý Quân.
Khi lớp trang điểm trên mặt Lý Quân biến mất, Lý Quân không còn là Lý Quân, chỉ là một con quỷ đội lớp da người.