Ngay cả ông lão một mắt cũng không kìm được sự ngạc nhiên: “Nó xuất hiện không phải do việc linh dị va chạm với nhau, con chó này được con người nuôi dưỡng, nó có mặt ở đây để bảo vệ chàng trai này, nếu đây là chuyện ngoài ý muốn thì con chó đã không phân biệt địch ta tấn công những người ở đây, cho nên nó chính là một kiệt tác chưa người nào thấy từ trước đến nay. Thực sự có một người đã thành công khi để một con chó khống chế lệ quỷ.”
“Chuyện này chắc chắc không thể xảy ra.”
Ông chủ Lưu vẫn không thể tin nổi.
“Mọi chuyện đúng là như thế, nhưng thế giới linh dị chuyện gì cũng có thể xảy ra.”
Người đàn ông một mắt cũng không tin, thế nhưng giờ không thể không tin vào sự thật trước mắt mình.
Dương Gian cũng nhìn chằm chằm vào con chó dữ trên hồ.
Nó không chìm xuống quỷ hồ, bởi vì con chó dữ này thực sự điều khiển được quỷ mộng thì nó đương nhiên không có thực thể, chỉ là một hiện tượng linh dị xâm lấn và thực thế hóa trong hiện thực mà thôi, còn lệ quỷ thực chất vẫn ở trong thế giới mộng.
Dù giết chết con chó dữ ở nơi này, thì quỷ mộng vẫn tồn tại.
Hắn đã từng trải qua nên cũng biết rõ một điều, quỷ mộng là một sự kiện khó có thể giải quyết, thậm chí ngự quỷ nhân không có cách nào bắt giữ mộng quỷ lại.
“Con chó này xuất hiện ở nơi này có nghĩa nó đã thành công thay thế quỷ mộng, hiện tại nó chính là quỷ mộng, cũng là một lệ quỷ chân chính, mà con chó dữ đến đây vào thời điểm này là phúc hay họa?”
Dương Gian không dám hành động hấp tấp.
Đôi mắt quỷ đỏ thẫm của hắn theo dõi vào con chó màu đen đang bước đi thong thả trên mặt hồ, trong lòng cảm thấy kiêng kị.
Đây là một con quái vật được tạo ra bởi Dương Gian và người cha đã chết nhiều năm của hắn.
Ngày trước cha Dương đã từng nói, khi con chó này hoàn thành kết quả cắn nuốt của nó và trở thành quỷ mộng, nó sẽ tìm đến Dương Gian, nhưng hắn lại không nói làm thế nào để kiểm soát con chó hoặc con chó sẽ bị kiểm soát ở mức độ ra sao.
“Liệu nó có nghe lời mình nói hay không?”
Dương Gian không chắc chắn lắm.
Một con chó to như con nghé, toàn thân đen như mực, răng nanh sắc nhọn, đứng nói là con người, thậm chí quỷ cũng sẽ cảm thấy sợ hãi một vài phần.
“Chàng trai trẻ kia dường như cũng không biết bên mình có một con chó dữ như vậy.”
Người phụ nữ tiếp tục nói: “Hơn nữa, nó chỉ là một con súc sinh mà thôi, chúng ta đến quỷ cũng không sợ thì sợ gì một con chó?”
Chiếc thuyền màu đen vẫn đang tiến lên, cũng không dừng lại vì sự xuất hiện của con chó dữ màu đen.
Lúc này.
Thuyền nhỏ dần dần đã vượt qua ranh giới, đến thẳng khu vực hồ mà Dương Gian quản lý.
Có lẽ bọn họ chỉ nghĩ đơn giản khả năng khống chế quỷ hồ của Dương Gian không bằng lệ quỷ trong quỷ hồ nên mới không kiêng dè đi thẳng đến gần Dương Gian như thế.
“Con chó này đặc biệt thật, nhưng cũng chẳng đủ khiến mấy lão già này sợ hãi, chúng ta chuẩn bị ra tay.”
Tào Dương nhấn giọng, hắn ra hiệu nhìn A Hồng.
A Hồng gật đầu, không biết cô đã cầm hộp trang điểm màu đỏ trong tay từ lúc nào.
Trong hộp trang điểm có rất nhiều loại bột có màu sắc rực rỡ, chúng có mùi lạ như mùi máu, mùi xác chết, còn có một mùi thơm kì dị, cô bôi chúng lên mặt mình.
Rất nhanh, khuôn mặt A Hồng đã trở lên xa lạ, cô không còn là chính mình, mà đã biến thành người khác, người này thậm chí không phải là con gái, giống con trai nhiều hơn.
Cô nhanh chóng hóa trang cho mình thành một người đàn ông, nhưng chuyện này phải mất một chút thời gian......
Nhưng sau khi chiếc thuyền nhỏ vượt biên, không phải Dương Gian, cũng không phải Tào Dương cùng A Hồng nghênh đón địch đầu tiên.
Mà là con chó hung ác màu đen đang quanh quẩn trên mặt hồ.
"Gâu!"
Một tiếng gầm gừ cảnh cáo vang lên, con chó dữ nhìn chằm chằm vào những người trên thuyền với ánh mắt hung dữ, nó nhe răng, rồi lao thẳng tới chỗ họ.
Chó dữ chạy như điên trên mặt nước.
Không bị chìm xuống.
Khiến nhóm người kia cảm nhận được sự nguy hiểm mãnh liệt.
"Tốt....."
Dương Gian thấy màn này thì thấy phấn khởi.
Hắn mặc kệ việc mình có khống chế được con chó này không, hoặc nó có phân biệt địch ta hay không, giờ hắn chỉ biết một điều, nhóm người kia đã rơi vào tầm ngắm của con chó.
"Ngăn con chó này lại."
Người đàn ông một mắt cầm đầu nói.
Hắn không chọn tấn công, bởi vì cái giá của việc chặt đầu không đơn giản, linh dị của bản thân hắn bị ảnh hưởng rất nhiều, trước khi vết thương lành lặn hoàn toàn, hắn không thể ra tay chiến đấu, nhưng hiện tại hắn không cô độc, hắn có ba người bạn đồng hành, nên hắn vẫn mang thái độ mạnh mẽ cường thế như trước.
"Lão Lưu."
Người phụ nữ thúc giục.
Ông chủ Lưu thay đổi sắc mặt, không muốn nhúng tay vào chuyện vô nghĩa này, nhưng hắn nhìn con chó dữ đang lao đến, nếu hắn không ra tay thì có nghĩa hắn đang phơi mặt ra cho đối phương đánh.
"Ai.
Hắn thở dài một hơi, không thể mặc kệ chuyện này được nữa.