Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2508 - Chương 2508: Chó

Chương 2508: Chó

Khoảnh khắc tiếp theo.

Trên cổ người đàn ông một mắt xuất hiện một vết thương gớm ghiếc, sau đó nó miệng vết thương vỡ ra.

Máu bắn tung tóe.

Một cái đầu người bị mất đi điểm tựa và trực tiếp rơi khỏi cổ.

"Không xong."

Con ngươi ông chủ Lưu co lại, vội vàng vươn tay nắm lấy đầu người rớt xuống, đề phòng rơi xuống quỷ hồ không vớt lên được.

"Đúng là chiếc rìu nổi tiếng tách rời lệ quỷ, nhưng cũng chỉ có tác dụng như thế thôi."

Tuy nhiên, người đàn ông một mắt vẫn có thể mở mắt nói chuyện sau khi đầu đã tách khỏi cổ. Hắn nhìn chằm chằm Dương Gian, mặc cho thân thể vẫn đang chảy máu tươi ròng ròng.

"Kiểu này cũng không giết chết được? Mấy người cũng là dị tộc.”

Bên trên cổ Dương Gian cũng xuất hiện vết thương.

Nguyền rủa lẫn nhau, thế nhưng hắn có quỷ ảnh có thể hợp lại thân thể, nên tác dụng phụ này mới có thể bỏ qua.

"Nếu bị giết dễ dàng như thế, tôi đã chết từ lâu rồi. Sống đến từng tuổi này rồi đương nhiên sẽ có kinh nghiệm chứ."

Người đàn ông một mắt nó: "Để đầu tôi lại đi, xem hai chúng ta ai khôi phục nhanh hơn."

Ông chủ Lưu hơi đổi sắc, hắn đặt chiếc đầu lên phần thân đang đứng.

Máu tươi vẫn đang chảy ròng ròng, thế nhưng phần da thịt trên vết thương lại đang ngọ nguậy, như đang kết dính lại với nhau và khiến vết thương trở lên lành lạnh.

Không có khống chế quỷ ảnh, nhưng người đàn ông một mắt lại có tốc độ chữa trị ngang với quỷ ảnh.

"Lái thuyền qua đó đi, hắn cũng bị thương, chắc chắn thực lực cũng bị ảnh hưởng. Nếu hắn ra tay thì dùng quần áo của cô đỡ, thằng nhóc này mạnh đó, tôi không nắm chắc phần trăm có thể giết chết được cậu ta.”

Người đàn ông một mắt trầm giọng nói.

"Được.”

Người phụ nữ cười lạnh một tiếng.

Con thuyền nhỏ màu đen di chuyển hướng về phía Dương Gian.

"Chuẩn bị động thủ.”

Tào Dương ra hiệu với A Hồng.

Khi bên kia vượt qua ranh giới, hắn và A Hồng sẽ ra tay, tuyệt đối không thể để bọn họ theo ý muốn.

Ngay lúc thuyền nhỏ tiếp cận đến khu vực quỷ hồ của Dương Gian.

Chợt.

Một âm thanh lạ phá vỡ không khí ngột ngạt này.

"Gào~!"

Một tiếng chó dữ gầm vang vọng lại khắp quỷ hồ.

"Cái gì?”

Chiếc thuyền nhỏ chở bốn người lập tức dừng lại.

Một hình ảnh phản chiếu từ nơi Dương Gian đang đứng, đó là một cái bóng đen, cái bóng kia không phải người sống, cũng không phải Dương Giang, nó là một cái bóng đen của chó săn.

Rõ ràng trên mặt hồ không có bóng dáng con chó săn đâu, thế nhưng dưới mặt hồ lại có hình ảnh phản chiếu của nó.

Tình huống dị thường này không chỉ khiến mấy người trước mặt sửng sốt, mà Dương Gian cũng bất ngờ không kém.

Thế nhưng rất nhanh, Dương Gian ý thức được cái gì đó.

"Chó sủa? Chờ đã, có thể là con chó trong quỷ mộng.”

Hắn nhớ lại những gì mình đã trải qua ở quê nhà.

Cúi đầu nhìn xuống.

Bên dưới nước hồ, hình ảnh phản chiếu của hắn không biết lúc nào biến thành một cái bóng màu đen của chó dữ, con chó săn vừa sủa vừa gầm gừ đầy hung dữ

"Đây chỉ là con chó xuất hiện trong qủy mộng, tồn tại để khống chế, mặc dù quỷ mộng không xuất hiện trong hiện thực, nhưng nó có thể thông qua môi giới nước để đến hiện thực, có lẽ, con chó này đã thành công?”

Dương Gian thay đổi không ngừng.

Chính hắn cũng không thể hiểu nổi tại sao con chó này lại đột nhiên xuất hiện ở đây.

Dương Gian cũng không biết chuyện gì đã xảy ra trong trí nhớ của mình.

"Rầm rầm!"

Thế nhưng nay sau đó, phỏng đoán của Dương Gian đã trở thành hiện thực.

Theo từng bọt nước, một con chó săn chỉ là hình ảnh thực tế đã nhảy ra khỏi làn nước và đến với thế giới thực.

Con chó này có hình thể to lớn, lớn như con trâu, toàn thân đen kịt, đôi mắt hung dữ và kỳ lạ, đang nhìn chằm chằm vào bốn người trên chiếc thuyền đen đối diện.

"Một con chó?”

Ông chủ Lưu mở to hai mắt, tựa hồ nhìn thấy một chuyện kì lạ.

Người đàn ông không mặt ở bên cạnh giờ mới viết được một câu:

"Đây là một con quỷ."

"Đúng là một kiệt tác khó tin."

Người đàn ông một mắt với cái cổ vẫn đang rướm máu, kinh ngạc nhìn con chó hung ác trên mặt hồ.

"Chỉ là một con chó kì quái thôi mà? Sao có thể là lệ quỷ được.”

Người phụ nữ lạnh lùng nói.

Mọi người không ngờ đến có một con chó đột nhiên xuất hiện trong tình huống này.

Bởi vì ai cũng biết, trong giới linh dị này từ trước đến bây giờ đều là lệ quỷ đối đầu với lệ quỷ, đột nhiên có một con chó nhảy ra khiến nó trở lên lạc lõng trong nơi này, theo kinh nghiệm của mọi người, một chú chó cưng không thể tồn tại trong thế giới linh dị này.

Chỉ vì động vật không có có trí khôn, không thể kiểm soát lực lượng linh dị, chỉ có con người mới có thể làm chủ sự cân bằng giữa lực lượng linh dị mà thôi.

"Chậc, con chó này thực sự là một con quỷ? Làm sao có chuyện như thế này? Làm sao trên đời này lại có một con chó có thể khống chế được lệ quỷ? Chẳng lẽ việc linh dị va chạm với nhau đã tạo lên một sự tồn tại kì lạ như vậy sao?”

Trên con thuyền gỗ màu đen, dù là người có kiến thức rộng rãi như ông chủ Lưu cũng không khỏi kinh ngạc về con vật này.

Cảnh này đã làm thay đổi cái nhìn của mỗi người.

Bình Luận (0)
Comment