Ngay lúc này.
Cửa lớn của nhà thờ mở ra, một người đàn ông lưng còng, có một mắt xuất hiện.
"Cứu, cứu tôi."
Người phụ nữ duỗi bàn tay không còn nguyên vẹn, trong mắt mang theo hy vọng, mở miệng kêu cứu.
Thế nhưng người đàn ông một mắt chỉ sửng sốt một chút, sau đó khập khiễng rời đi, phớt lờ lời cầu cứu của người phụ nữ.
"A!"
Người phụ nữ hét lên một cách tuyệt vọng.
Sau một lúc.
Tiếng hét ngừng lại.
Người phụ nữ đã chết, cái xác bê bết máu không còn nguyên vẹn, trên mặt đất chỉ còn lại phần xương dính thịt nát, ngay cả phần đầu lâu cũng đầy dấu răng ngang ngổn.
Con chó đen cả người nhuốm máu, đôi mắt đỏ lòm của nó khẽ đảo, nó nhe răng, lè lưỡi liếm mép, hung dữ đến nỗi khiến người nhìn phải khiếp sợ.
Sau khi cắn chết một người đang sống sờ sờ, con chó dữ cũng không kết thúc cơn ác mộng này.
Người đàn ông một mắt vẫn sống.
Chó dữ lại di chuyển, nó ngửi theo mùi, chạy đuổi theo.
Cổ trấn Thái Bình không nhỏ.
Ở thế giới trong mơ cũng rất lớn, thế nhưng trong thế giới này không ai có thể thoát khỏi sự truy đuổi của con chó dữ này.
Muốn kết thúc cơn ác mộng này, chỉ có hai khả năng, một là người trong mộng giết chết con chó giữ này, hai là bị con chó dữ này giết chết. Thế nhưng người may mắn có thể giết được con chó dữ này chỉ kết thúc cơn ác mộng ngày hôm nay mà thôi, đến buổi tối ngày thứ hai, cơn ác mộng vẫn tiếp tục, con chó dữ lại bắt đầu cuộc truy đuổi của mình.
Vô cùng vô tận, mãi đến khi người trong mộng chết mới thôi.
Đây chính là một cơn ác mộng không hồi kết.
"Bà ta chết rồi."
Ở ngoài hiện thực, trên chiếc thuyền đen nhỏ, ông chủ Lưu nhìn người phụ nữ nằm trong khoang thuyền, không rõ từ bao giờ trên người phụ nữ xuất hiện những vết thương như bị chó cắn xé, cả người mất đi sinh khí, dù trên người bà ta mặc rất nhiều quần áo nhưng cũng không thể ngăn cản cuộc tấn bàng kỳ lạ như này.
“Bà bị con chó kia cắn chết trong mộng.”
Người đàn ông một mắt trầm giọng nói.
Vết thương trên cổ hắn vẫn còn chảy máy, một nửa ý thức đã bị kéo vào trong mộng, tận mắt chứng kiến cái chết thê thảm của người phụ nữ này.
"Chuyện này..."
Ông chủ Lưu nghe thế thì cơ thể khẽ run.
Thì ra là thế, một con chó có thể xâm nhập vào giấc mộng của người khác.
"Ngay cả một cơn ác mộng cũng không thoát được, mấy người cũng không tài giỏi gì.”
Dương Gian chế nhạo khi nhìn thấy cảnh này, cơ thể hắn đã hồi phục.
Lời nguyền của rìu bổ củi đã biến mất.
Hắn cầm cây trường thương nứt nẻ, bước từng bước trên hồ: “Hôm nay mấy người không tránh khỏi cảnh bước cả hai chân vào quan tài đâu, như mong muốn của mấy người, trở thành một phần lịch sử của cổ trấn Thái Bình, chôn xác ở nơi này.”
Người đàn ông một mắt im lặng một lúc rồi mở miệng nói: “Con chó kia xuất hiện ngoài dự đoán của chúng tôi, nhưng cậu muốn giết chúng tôi thì vẫn tốn sức đó, hơn nữa chúng tôi vẫn có thể rút lui khỏi nơi này dễ dàng. Ngoài ra, quỷ hồ đã xâm lấn đến hiện thực rồi, cậu muốn tốn thời gian, phí sức đuổi giết chúng tôi à, vậy mà nói đến xử lý chuyện quỷ hồ?”
Dương Gian đột ngột dừng lại, ánh mắt nghiêm túc.
Hắn dùng quỷ nhãn quan sát xung quanh.
Hắn quan sát thành phố Trung Châu cách đó không xa, từ mảnh trời đầy sao đến khu vực ngoại ô kiến trúc cao tầng.
Trong quá trình hắn bị quấn vào cuộc chiến ở nơi này, quỷ hồ đã thoát khỏi khu vực linh dị, xâm lấn đến hiện thực.
“Dương Gian, tình hình thế nào rồi? Quỷ hồ đã xâm lấn đến hiện thực, chúng ta không nghĩ biện pháp giải quyết thì tình hình sẽ mất kiểm soát mất.”
Tiếng nói của Phùng Toàn từ xa vọng đến, hắn đứng ở một tòa nhà cao tầng nhìn sang bên này, thấy Dương Gian thì hét lên hỏi.
Nước hồ không còn tĩnh lặng như ban đầu.
Mặt hồ đang nổi sóng,
Nước hồ mang theo lực lượng linh dị chảy đi bốn phương tám hướng, hòa lẫn vào dòng sông, chảy đến nơi xa hơn.
Kết nối với hệ thống nước của toàn quốc.
Nếu tình trạng này tiếp diễn, tất cả các dòng sông sẽ bị xói mòn, tạo ra những hậu quả không thể tưởng tượng được và đây chưa phải là hậu quả khủng khiếp nhất.
Khi nước hồ tràn ra xung quanh, mực nước của hồ sẽ nhanh chóng hạ xuống, mà khi mực nước hạ xuống, những lệ quỷ khủng bố bị giam giữ ở nơi này sẽ có khuynh hướng sống lại.
Những cái xác phiêu đãng ở tầng thứ nhất quỷ hồ đã lộ ra, đồng thời bị trôi dạt vào khu đất hoang gần đó.
“Sự cân bằng của quỷ hồ đã bị cậu phá vỡ, vì cậu đánh cấp một phần lực lượng của lệ quỷ, đây là lý do bọn tôi muốn giết cậu, để trả lại lực lượng linh dị đó cho quỷ hồ, sau đó quỷ hồ sẽ trở về tình trạng ban đầu. Mà giờ cậu vẫn còn sống, quỷ hồ mất đi một phần lực lượng sẽ không thể áp chế được lệ quỷ nằm bên trong quỷ hồ.”
“Toàn bộ quỷ hồ tràn vào thế giới thực, lệ quỷ cũng sống lại, đây chính là một thảm họa kinh khủng.”
Ông lão một mắt nghiêm nghị nói: “Nếu không vì sao mấy lão già chúng tôi chưa từng gặp cậu lại luôn mồm muốn xử lý cậu? Sự xuất hiện của cậu chính là nguyên do.”