Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2520 - Chương 2520: Đâu Là Đường

Chương 2520: Đâu Là Đường

Dương Gian, người đã vào quỷ hồ đến lần thứ hai lúc này đây đang đi tìm vị trí của Liễu Tam và Lý Quân.

Họ không được may mắn lắm, khi ở phân cách của quỷ hồ không thoát được ra ngoài, cho nên bây giờ vẫn phải ở lại trong cái hồ nước này, trong lúc cần người xử lý đám lệ quỷ đang vùng vẫy dần thoát khỏi sự trói buộc của quỷ hồ, dù là Liễu Tam hay Lý Quân, sự trợ giúp của họ đều vô cùng quan trọng.

Có được một đám người giấy, một con đã có thể liên thông được với cao ốc Thượng Thông, mở ra quỷ họa.

Lúc này, bất luận thế nào cũng không được để nó bị tổn hại.

Nếu không thì việc xảy ra tiếp theo sẽ không dễ đối phó.

Trạng thái của Dương Gian có phần giảm sút, lúc trước khi dùng đến quỷ vực đã ảnh hướng rất nhiều đến hắn.

Sau khi trở thành dị loại, hắn có thể cảm nhận được mối nguy hiểm từ sự sống lại của một lệ quỷ nào đó.

Quả nhiên.

Con đường trở thành dị loại không phải lúc nào cũng bằng phẳng mĩ mãn, nó vẫn tiềm ẩn một số rủi ro nguy hiểm, chỉ là ở cao ốc càng lâu, nguy hiểm rủi ro mới bắt đầu lộ diện.

“Cũng không phải chỉ có một mình ta bước trên con đường trở thành dị loại này, thời kỳ dân quốc trước đây con người cũng đã đi trên con đường này, ông già Độc Nhãn ở bên ngoài cũng là dị loại, nhưng thành dị loại cũng không phải điều gì hoàn hảo mỹ mãn….”

Sau khi Dương Gian nhận thức được điều này, trong lòng hắn bỗng có một cảm giác tuyệt vọng đến nghẹt thở.

Mấy biện pháp khống chế lệ quỷ này hình như đều sai.

Cân bằng, cuối cùng ngự quỷ nhân cũng sẽ chết.

Nguyền rủa, những người bị nguyền rủa đều sẽ bị lệ quỷ giết chết.

…….

Giờ đây, con đường mà Dương Gian cho là hoàn hảo, trở thành dị loại, hình như cũng không được hoàn hảo như hắn nghĩ. Điều khác biệt duy nhất chính là, có một số cách trong đống cách kia sẽ giúp sống lâu hơn mà thôi.

Nếu bàn về việc sống lâu, hình như lão Tần mới là ngự quỷ nhân sống được lâu nhất.

“Hoá ra là thế, không có cách nào có thể khống chế lệ quỷ một cách hoàn mỹ không thiếu sót, cũng không có một con đường nào chính xác cho ngự quỷ nhân, tất thảy đều là vì sinh tồn, ai có thể sống được lâu thì cách của kẻ đó là đúng, nếu như khống chế hai lệ quỷ mà vẫn sống mãi thì cách của hắn là đúng.”

“Nếu trở thành dị loại mà có thể sống sót thì trở thành dị loại là một cách đúng đắn.”

“Không xem quá trình, chỉ nhìn kết quả.”

Bên trong quỷ hồ, trong khi Dương Gian đang truy tìm tung tích của Liễu Tam và Lý Quân, cùng lúc ấy lại cảm nhận được trạng thái không được ổn, kết hợp với những gì mình đã trải qua trước qua, hắn giật mình hiểu ra một việc.

“Cho nên, ngự quỷ nhân của thời dân quốc trước đây mới không lưu truyền lại cách khống chế lệ quỷ, bởi vì chính bản thân họ cũng không biết được những biện pháp này là đúng hay sai, tốt nhất là nên bắt đầu lại lần nữa, có thể là thời đại mới, tác động mới sẽ tạo ra một con đường hoàn toàn khác biệt, đi theo con đường cũ cũng không có ý nghĩa gì cả.”

“Hơn nữa, có rất nhiều biện pháp kỳ quái để biến thành dị loại, có một số con đường lại không thể sao chép được.”

Đúng lúc này, Dương Gian thấy được con đường mình muốn thấy.

Lãnh lẽo giống hệt như quỷ hồ, một mảng mờ mịt tối đen không có chút hy vọng nào, nếu có âu cũng đầm mình trong bóng tối, cùng với lũ yêu ma quỷ quái.

Lệ quỷ thì không thể bị giết chết.

Kẻ cuối cùng phải chết vẫn sẽ là con người.

“Dừng lại, không được nghĩ tiếp nữa, bây giờ không phải lúc để quan tâm chuyện này.”

Dương Gian bỗng rút lại suy nghĩ, dừng suy nghĩ, vì nếu nghĩ tiếp, nội tâm của hắn sẽ trở nên xao động.

Ngay khi nỗi tuyệt vọng ăn mòn con tim thì hết thảy mọi thứ đều trở nên vô nghĩa.

Trước đây Dương Gian chưa từng thấy tuyệt vọng nhưng hắn bỗng trở nên tuyệt vọng khi nghĩ thông suốt một chuyện, vậy tất cả những thứ mà trước đây hắn đã trải qua là gì?

“Phía trước là một mảnh đen tối mịt mờ, ta sẽ chiếu sáng con đường phía trước, đi trên con đường mà từ xưa đến nay chưa từng có.”

Dương Gian tự nhủ.

Quỷ nhãn coi khinh bóng tối, đi thật nhanh vào nơi tận cùng của quỷ hồ.

Cuối cùng, hắn cũng tìm thấy tung tích của Lý Quân.

Lý Quân đang chìm dưới đấy hồ không còn lênh đênh trên mặt hồ như trước nữa, trông hắn lúc này giống như một quả bóng bị xì hơi, khô héo yếu ớt, chỉ còn tam khiếu là hai hốc mắt và miệng là còn lác đác những ánh lửa ảm đạm.

Đó là ánh lửa của ma trơi, cho dùng có ở trong quỷ hồ thì cũng không tắt.

Ma trơi là một con lệ quỷ, không phải là ngọn lửa theo nghĩa truyền thống, đến cả quỷ hồ cũng không có cách nào hoàn toàn khống chế hoặc tiêu diệt nó.

“Sau khi linh dị của quỷ hồ tản mác, Lý Quân vốn đang trôi nổi ở tầng thứ ba của hồ bỗng chìm hẳn xuống đáy, điều này có nghĩa là linh dị của quỷ hồ đã bị suy yếu, chẳng trách mấy con quỷ trước đây có thể thoát ra ngoài.”

Bình Luận (0)
Comment