Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2524 - Chương 2524: Vớt Thi Thể

Chương 2524: Vớt Thi Thể

“Rầm!”

Cảm giác lạnh buốt kia nhanh chóng dịu đi chỉ sau một thời gian ngắn thoát khỏi mặt hồ.

Một con thuyền?

Hắn nhìn thấy một con thuyền gỗ rất lớn lúc này đang lênh đênh tren mặt quỷ hồ, hơn nữa kiểu dáng của con thuyền này lại vô cùng quen mắt, đó chẳng phải là con thuyền ma Dương Gian đã mua ở tiệm giấy trên phố Quỷ trước đây sao.

“Lên thuyền.”

Dương Gian không hề do dự, hắn đang tìm nơi gần nhất để lên bờ, nếu thuyền đã ở ngay trước mắt, vẫn thì cứ lên thuyền luôn là được.

Quỷ nhãn toát ra tia sáng đỏ nhìn về phía thuyền gỗ.

Một con quỷ thủ đen tuyền cứng ngắc không biết từ đâu xuất hiện, đập mạnh vào thuyền gỗ, sau đó cả người hắn vọt lên, hoàn toàn thoát khỏi quỷ hồ.

Phù phù!

Mấy người nặng nề ngã lên sàn thuyền gỗ, cả người ướt đẫm, vệt nước không ngừng lan ra, họ trông rất giống với mấy người chết đuối.

“Họ thành công rồi?”

Trông thấy phía bên này có động tĩnh, ở cách đó không xa, ông chủ Lưu ngồi trên con thuyền đen nhỏ, ánh mắt hơi sáng lên, có chút ngoài ý muốn.

“Thành công ư? Lúc này mới là bắt đầu thôi, họ bị mấy lệ quỷ trong hồ bấu víu lấy, đây mới là nguy hiểm nhất.”

Sắc mặt của ông già Độc Nhãn hơi trầm xuống.

Trong đôi mắt trắng dã của mình, hắn nhìn thấy trên người Dương Gian, Liễu Tam còn có da người khô quắt của Lý Quân đều có một nữ thi đi theo, nữ thi kia không phải là thật, mà là hư ảo, thân hình kề sát với nhau, giống như dán lại với nhau, như đang phải chịu một loại nguyền rủa nào đó, mấy người đều lưu lại dấu ấn của quỷ hồ.

Thế nhưng, thân hình của Dương Gian gần như đã biến mất, hình như có một loại linh dị nào đó đang cản trở sự điều tra của hắn, chỉ có thể mượn vệt nước trên người hắn để xác định.

“Quỷ hồ chỉ là một bộ phận của quỷ, nguy hiểm nhất mới chính là thân thể của lệ quỷ, nếu lệ quỷ dễ dàng xử lý như vậy thì trước đây cũng chẳng cần dùng đến quan tài để tiến mấy thứ này đi.”

“Nguy hiểm vậy sao?”

Ông chủ Lưu hỏi.

“Quỷ thì sao có thể không nguy hiểm cho được, nhưng đây cũng xem như là một cơ hội, lệ quỷ theo dõi họ, giết người cũng cần có thứ tự trước sau, tôi phải tranh thủ cơ hội này mà vớt thi thể lên.”

Ông già Độc Nhãn nói xong thì bước lên trước một bước.

Chiếc thuyền gỗ nhỏ màu đen lay động mãnh liệt.

“Vớt thế nào đây? Thi thể đều biến đổi rồi?”

Ông chủ Lưu lại nói.

Ông già Độc Nhãn nói:

“Tất cả thi thể đều ở trong hồ, lệ quỷ vừa mới xuất hiện, thi thể cũng sẽ bị phơi bày, ngay sau khi chế trụ được lệ quỷ, cướp thi thể đi là được rồi, nó sẽ không tiếc một bộ thi thể đâu, số thi thể thế thân cho nó vẫn còn chất thành đống trong nước kìa.”

“Cướp thi thể với lệ quỷ đúng là có chút khó khăn, nhưng cũng không phải là không có cơ hội.”

Nói xong.

Vậy mà ông lão Độc Nhãn lại thả mình, nhảy vào trong hồ nước âm u lạnh lẽo.

Thế nhưng hắn vẫn cầm một bộ quần áo trong tay.

Đó là bộ quần áo cuối cùng mà phụ nữ để lại trước khi qua đời, hắn cần lợi dụng bộ quần áo này để ngăn cản sự ảnh hưởng của quỷ hồ.

Dựa vào phán đoán, bộ quần áo này mà kết hợp với linh dị của bản thân hẳn là có thể ngăn cản được quỷ hồ, dù sao thì linh dị của quỷ hồ cũng đã bị đánh cắp mất một phần rồi, không còn đáng sợ như lúc trước nữa.

Nếu phán đoán là sai, vậy việc ông lão Độc Nhãn nhảy xuống này chính là tự sát.

Dương Gian cũng không có thời gian để quan tâm đến sự việc đã xảy ra trên con thuyền nhỏ màu đen này, lúc này hắn đang đứng ở trên sàn thuyền, tháo nhẫn xuống, giải trừ sự che giấu của mình.

Liễu Tam nằm trên mặt đất cũng dần dần hồi phục.

Tuy nhiên, Lý Quân lại là người đầu tiên xuất hiện điểm bất thường.

Nói chính xác hơn thì là tấm da người đáng sợ kia.

Không còn sự khống chế của quỷ hồ nữa, ma trơi lập tức bùng phát, rực cháy lên, tấm da người đang khô quắt bông nhiên trở nên đầy đặn, sau đó thì đứng hẳn lên.

Ma trơi không bị khống chế nên lập tức bùng phát, dường như thiếu đốt mọi thứ xung quanh, Dương Gian thậm chí còn ngửi được mùi cháy khét khó chịu trên người mình.

Đã không còn sự kiểm soát của Lý Quân, đây có thể xem như là sự hồi sinh của lệ quỷ thực thụ.

“Đến lúc này rồi thì cũng đừng tạo thêm phiền phức cho tôi nữa.”

Dương Gian vung mạnh đinh quan tài, trực tiếp xỏ xuyên qua hai hốc mắt của tấm da người kia, đính lên sàn tàu.

Lệ quỷ đang sống lại cũng trở nên im lặng trong phút chốc.

“A Hồng, mau cứu Lý Quân trở lại đi.”

Sau đó hắn hét to về phía đằng xa.

Ở đằng xa, trên tẩng chót của cao ốc đã bị ngập đến phân nửa.

Phùng Toàn, A Hồng, Tào Dương, ba người bọn đứng ở đó đã nhìn thấy hết cảnh tượng đã phát sinh.

Ngay sau đó.

Ba người lập tức biến mất, đợi lần sau xuất hiện thì đã ở trên sàn thuyền rồi.

Quỷ vực…. nhưng lại không phải quỷ vực của Phùng Toàn.

Dương Gian nhìn thoáng qua Tào Dương.

Quả nhiên người này cũng có quỷ vực.

Tào Dương nói:

“A Hồng sắp chết rồi, cô ấy không thể dùng đến lực lượng linh dị được nữa.”

Lúc này A Hồng đương nằm trên mặt đất, cô đang lâm vào hôn mê, trên mặt đã trũng xuống, thối rữa, lấm lem đủ các thể loại thuốc nhuộm kỳ quái.

Dương Gian nhíu mày.

Bình Luận (0)
Comment