Mặc dù trước đó Dương Gian đã dùng quỷ vực để thay đổi địa hình, lợi dụng chính phần lực lượng linh dạ của quỷ hồ mà mình đánh cắp được để ngăn chặn linh dị của quỷ hồ tràn ra, nhưng biện phá này cũng chỉ trị được phần ngọn chứ không trị được phần gốc.
Mặc dù sự lan tràn của quỷ hồ đã được ngăn lại, nhưng cũng phải trả một cái giá đắt.
Cái giá phải trả chính là lệ quỷ thoát khỏi vòng vây mà trốn đi nhờ lúc thuyền nhỏ màu đen chìm vào trong quỷ hồ.
Đến cả quỷ hồ cũng không có cách nào để vây giữ lệ quỷ, cũng đủ biết được điều này nguy hiểm đến nhường nào.
Điều đáng mừng duy nhất chính là đám lệ quỷ thoát khỏi vòng vây của quỷ hồ chỉ chiếm số lượng nhỏ, phần lớn linh dị vẫn đang chìm trong quỷ hồ.
Nhưng vẫn phải xử lý sự nguy hiểm này.
Nếu không, sau khi sự kiện quỷ hồ kết thúc, sẽ có một đám lệ quỷ đáng sợ quẩn quanh vùng lân cận Trung Châu, biến nơi đây trở thành một vùng đất vô cùng nguy hiểm.
Rầm!
Bờ hồ ở đằng xa vang lên tiếng bọt nước.
Lệ quỷ khi trước chìm trong quỷ hồ đã lên bờ.
Hồ nước đã không còn cách nào giam giữ được, quỷ lệ cũng chẳng ngần ngại gì mà không tiến lên.
Cả người lệ quỷ mới thoát khỏi giam cầm này cũng ướt sũng, giống hệt như người vừa chết đuối, nhưng quần áo mà nó mặc rất đặc biệt, không giống với người của thời này, mà là trường bào của Trung Quốc thời cổ đại, hiện tại chỉ có mấy người nói tướng thanh thì mới mặc trang phục như vậy.
Chiếc ống tay áo rộng thùng thình, đung đưa, không biết bên trong có tya hay không.
Mái tóc dài ướt sũng tán loạn, che kín cả đầu người, không nhìn rõ nét mặt, cũng không phân biệt được là nam hay nữ.
Lệ quỷ kia không có rời đi quá xa mà chỉ quanh quẩn ở ngay cạnh bờ hồ.
Không có mục đích, thoạt nhìn như một bệnh nhân bị rối loạn tâm thần.
Nhưng đó cũng không phải là bệnh nhân, mà là một con lệ quỷ đáng sợ ngụp lặn trong hồ nước mấy chục năm trời nhưng không có gì thay đổi.
Sở dĩ nó cử động không mục đích như vậy là vì xung quanh không có người, vẫn chưa có người xúc tác cho quy luật giết người của lệ quỷ, con lệ quỷ này chưa có mục tiêu nên vẫn chưa bộc phát sự nguy hiểm.
Không chỉ như vậy.
Ở một đoạn bờ hồ khác cách đó không xa, mặt hồ không ngừng sủi bọt, cùng lúc đó thì xung quanh hồ nước cũng trở nên đục ngầu, một khối thi thể đang dần nổi lên, thi thể kia vô cùng đặc biệt, nó bị một đống dây xích sắt màu đen cuốn chặt lấy, nhưng thi thể lại không chịu im lặng mà hơi run rẩy, gắng sức giãy dụa.
Sợi xích sắt cót két rung động, đang dần dần vì sự giãy dụa mà nới lỏng ra.
Còn có một người vô cùng kỳ lạ, cả người lấm lem bùn đất, hôi thối không chịu được đang chậm rãi bò lên bờ từ đáy hồ, vừa mới lên bờ, bóng dáng của lệ quỷ kia lập tức tan biến, giống như nhanh chóng ẩn náu vậy.
Một số hiện tượng linh dị kỳ lạ khác cũng bắt đầu xuất hiện.
Có những thứ mắt thường nhìn thấy được.
Nhưng cũng có thứ mà mắt thường không thấy được.
Đến bản thân Dương Gian cũng không thể chắc chắn có bao nhiêu con lệ quỷ đáng sợ đã thoát khỏi vây giữ khi vớt Liễu Tam và Lý Quân ra khỏi quỷ hồ.
“Bây giờ là tình huống gì thế này?”
Lúc này, Lý Quân đã hồi phục, gương mặt hắn cứng ngắc, chết lặng, bên trong đôi mắt trống rỗng còn có quỷ hoả đang bập bùng, hắn chăm chú nhìn mọi thứ xung quanh.
“Quỷ hồ mất kiểm soát rồi, thực sự bị xâm lấn hoàn toàn rồi, không còn giam giữ được nữa, cùng lúc đó thì lệ quỷ bị giam giữ trong quỷ hồ cũng đang thoát khỏi kìm hãm mà ra ngoài.”
Phùng Toàn nhanh chóng vắn tắt lại những gì mà mình đã nhìn thấy.
“Tình cảnh cũng không phải thực sự nghiêm trọng, nếu sau đây xử ký tốt thì cũng không có vấn đề gì.”
Lý Quân nói, sau đó hắn nhìn về phía Tào Dương.
“Sau khi cứu được Tào Dương về, số người bên phe ta đang chiếm ưu thế, nếu liên thủ thì có thể xử lý bất kỳ lệ quỷ nào.”
Cũng không phải hắn khoác lác mà lần này họ đã vô tình hội tụ nhiều nhân vật đến cấp bậc đội trưởng.
Dương Gian, Liễu Tam, Tào Dương, Lý Quân còn có người biến mất một cách bí ẩn là Thẩm Lâm.
Đầy đủ năm vị đội trưởng, còn có thêm hai ngự quỷ nhân hạng nhất là Phùng Toàn và A Hồng, dưới tình thế như này mà còn không xử lý được, thế thì trên thế giới không còn đội ngũ nào có thể xử lý tình cảnh trước mắt được nữa.
Dương Gian lại nói:
“Không đơn giả vậy đâu, những lệ quỷ có thể thoát khỏi sự vây hãm của quỷ hồ đều vô cùng mạnh mẽ, nếu không cẩn thận, đội trưởng cũng có thể vấp ngã mà chết, đừng quên Thẩm Lâm đã biến mất như thế nào, đến bây giờ hắn vẫn không xuất hiện, chỉ e là khó có thể trở lại.”
“Người của thị trấn Thái Bình vừa giống kẻ địch lại vừa giống chiến hữu, đồng thời cổ trấn đó cũng ẩn chứa rất nhiều bí mật, nhưng có một tin tốt duy nhất đó là nó bị ngập trong quỷ hồ rồi,”
Nói xong, hắn lại nhìn về phía chiếc thuyền đen nhỏ và cổ trấn ngập trong hồ nước phía xa xa.