Nếu đúng như hắn nghĩ, thì quỷ và tủ quỷ sẽ vĩnh viễn bị phong ấn lại, không cách nào quấn lấy bất kỳ ai, cũng không ai biết đến sự tồn tại của hai thứ này đối đầu với nhau, tự nhiên sẽ không có người tiếp theo bị nhiễm hai lời nguyền này.
Nhưng Dương Gian đã từ bỏ ý định này.
Hắn sợ thuyết phục không được, kết quả biến bản thân trở thành người thảm nhất. Hắn cùng lúc bị tủ quỷ và lệ quỷ nhắm vào. Hắn vừa phải hoàn thành giao dịch với tủ quỷ vừa phải thực hiện mong muốn của lệ quỷ.
Rốt cuộc bây giờ không phải lúc để gây rắc rối.
Đặt kéo quỷ xuống.
Mọi dấu vết của lời nguyền đều biến mất, nhưng Dương Gian vẫn nhìn vào góc phòng với nỗi sợ hãi kéo dài.
Quỷ đang ở đó.
“Vật lộn với những lệ quỷ này, mình vẫn có thể sống đến ngày hôm nay, phải nói đây thực sự là một kỳ tích.”
Dương Gian xoa đầu.
Hắn không quên có một chó quỷ trong kí ức của hắn.
Chó quỷ vẫn ở đó.
Dương Gian bây giờ không dám đi ngủ, vì sợ rằng mình sẽ bị chó quỷ đó đuổi đến chết trong giấc mơ của mình.
Chó quỷ đó trước đây đã từng cắn chết người. Người phụ nữ ở trấn Thái Bình chính là bị con chó này cắn chết trong giấc mơ.
Đồng thời, Lý Quân và A Hồng đang sắp xếp lại thông tin của ngày hôm nay, báo cáo vấn đề này với tổng bộ và thiết lập hồ sơ sự kiện quỷ hồ.
Hôm nay Tào Diên Hoa cả đêm không ngủ, hắn quá để ý đến tiến triển của sự kiện quỷ hồ rồi.
Sau Phùng Toàn, thông tin mà Lý Quân báo cáo chi tiết hơn.
Mặc dù thông tin rải rác, nhưng có một người ở tổng bộ chuyên phụ trách phân tích, sắp xếp và thậm chí bổ sung những chỗ còn thiếu mà không cần phải hỏi lại Lý Quân.
Sau khi sắp xếp xong, sau khi Tào Diên Hoa nhận được bản báo cáo về chuyện quỷ hồ, hắn không nhịn được đập bàn nặng nề.
Sắc mặt hắn khó coi.
Vì mỗi dòng chữ đều đang nói với Tào Diên Hoa rằng kết luận chính là: Không có cách nào để giải quyết sự việc quỷ hồ.
Không phải là tìm cách giải quyết vấn đề, mà là hoàn toàn không thể giải quyết được.
…
Sự kiện quỷ hồ không có cách nào để giải quyết nhưng lại không thể không giải quyết.
Sau khi đưa ra được kết luận như vậy, Tào Duyên Hoa bỗng cảm thấy hít thở không thông.
Hắn đã nhận ra có điều gì đó không ổn ngay sau khi Dương Gian thay đổi địa hình trên diện rộng, xem ra loại dự cảm không tốt này đã dần dần biến thành sự thật.
Mặc dù Dương Gian như một cái gai nhọn.
Nhưng hắn lại là người có trình độ cao nhất trong việc xử lý sự kiện linh dị, tất cả những hành động của hắn đều không hề vô nghĩa, khi hắn phải thay đổi địa hình để phong tỏa sự kiện linh dị, chứng tỏ mọi chuyện còn phức tạp hơn bản thân mình nghĩ rất nhiều.
“Nếu thực sự muốn xử lý quỷ hồ một cách triệt để, chỉ còn cách đưa một nửa số đội trưởng còn lại qua đây, như vậy còn có được chút ít cơ hội.”
Báo cáo cuối cùng của Lý Quân chính là một câu tổng kết như vậy.
Tào Duyên Hoa ngồi im lặng trước bàn làm việc một lúc thật lâu.
Không có khả năng thực hiện yêu cầu này, vì dù hắn có là một phó bộ trưởng cũng không có cách nào để tất cả các đội trưởng tụ lại một chỗ với nhau.
Cũng may, bây giờ hành động của Lý Quân ở bên kia đã dừng lại rồi, hơn nữa nhân viên cũng không xảy ra thương vong, vả lại còn tìm được đội trưởng Ngân Tử đã mất tích từ lâu, nhưng tin xấu lại là Thẩm Lâm mất tích rồi.
Mặc dù mất tích trong các sự kiện linh dị là vô cùng bình thường, nhưng Tào Duyên Hoa cũng đã chuẩn bị cho cái chết của Thẩm Lâm.
Tuy trong tổng bộ có mười hai người đội trưởng, nhưng cũng đã chuẩn bị tốt cho việc thay phiên, vì vậy cũng xuất hiện ứng cử viên kế tiếp cho vị trí đội trưởng, lý do là để sau khi đội trưởng mất tích thời gian lâu hoặc chết lập tức sẽ có người lên thay, sẽ không xuất hiện thời gian trống.
“Sự kiện quỷ hồ, trước tiên cứ để họ tự bàn bạc rồi đưa ra quyết định đi, nếu như không thể giải quyết vậy phê chuẩn cho họ phong toả, từ bỏ hành động đi, với tình hình gần đây thì không thể có thêm tổn thất về đội trưởng nữa.”
Tào Duyên Hoa trầm trọng nói.
“Còn nữa, dốc hết sức tìm kiếm tung tích của Thẩm Lâm, hắn rất đặc biệt, có thể tồn tại trong ký ức của người khác, cho nên sự mất tích của hắn cũng không hẳn là đã chết, rất có thể là đang lạc vào ký ức của một người nào đó.”
“Ngoài ra, gần đây Diệp Chân của diễn đàn linh dị vẫn luôn đợi ở thành phố Đại Đông chạm trán qua lại với Vương Sát Linh, bên trong còn nổi lên mấy trận mâu thuẫn, xung đột, để Vệ Cảnh Trành nhanh lên một chút, đừng để họ làm ra tình cảnh sống mái với nhau, nếu thực sự không ngăn được, ít nhất cũng cố kéo dài đến sau khi kết thúc sự kiện quỷ hồ rồi lại nói.”
“Lần hành đồng này dùng quá nhiều đội trưởng rồi, nếu thực sự xảy ra chuyện gì, người ở tổng bộ không đủ nữa.”
Vì mấy sự kiện gần đây mà Tào Duyên Hoa đau đầu không dứt.