Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2560 - Chương 2560: Kim Thiền Thoát Xác

Chương 2560: Kim Thiền Thoát Xác

“Chết rồi sao?”

Hà Liên Sinh cau mày, có chút khó tin.

Đống tro trước mặt là thật.

Nhưng dưới ngọn lửa, ông không thể tìm hiểu sự thật hơn nữa.

"Thủ đoạn của ông quả thực rất khủng khiếp, nhưng chỉ có vậy thôi. Giết một người giấy như tôi mà phải tốn công như vậy, và ông có biết tôi có bao nhiêu người giấy như vậy không?"

Và sau đó.

Trên các bức tường xung quanh sảnh từ đường, từng con người giấy hình Liễu Tam lật người mà bước vào. Vậy mà mỗi một người giấy đều giống người giấy đã bị thiêu rụi trước đó, dưới khuôn mặt của một người sống đó cũng chứa cơ thể một con lệ quỷ có khuôn mặt già nua đáng sợ.

Hàng chục người giấy Liễu Tam xuất hiện và trực tiếp bao vây Hà Liên Sinh.

Hóa ra Liễu Tam, người mà Hà Liên Sinh đã phí hết tâm tư để giết ban nãy, chỉ là một trong hàng tá người giấy.

"Không thể nào, vừa rồi rõ ràng..."

Đôi mắt nhợt nhạt của Hà Liên Sinh hơi chuyển động, đầu tiên là giật mình, và sau đó ông ta đã nhận ra điều gì đó.

"Hóa ra là như vậy, đó là xác chết cũ. Nguồn gốc của mọi thứ là xác chết dưới người giấy. Xác chết đó là người giấy cuối cùng, nhưng không phải là cái xác cuối cùng."

Liễu Tam nói:

"Bây giờ mới hiểu ra à, nhưng tiếc là đã quá muộn. Chỉ cần tôi ra tay tàn nhẫn thì có thể chiến đấu với bất kỳ ai trong linh giới, và ông cũng không ngoại lệ."

Huyễn ảnh đằng sau Hà Liên Sinh đang vặn vẹo và tan biến, như thể đến một giới hạn nhất định nó không thể tiếp tục duy trì được nữa.

"Cậu quả thực là một kẻ nguy hiểm. Đó là lý do tại sao ta muốn giết cậu."

Tất cả người giấy đều bị bao vây. Mỗi một người giấy đều có một cái xác già nua và lạnh lẽo. Lúc này, tất cả thi thể chậm rãi giơ tay, giơ lòng bàn tay thối rữa của mình lên.

Linh dị bị đẩy lùi, sương mù đang tan dần.

Tất cả các linh vị trên sảnh từ đường lần lượt bắt đầu sụp đổ.

Tiếp đó cánh tay của Liễu Tam yếu ớt rơi xuống.

Cứ như thể người sắp chết đã trút hơi thở cuối cùng.

Đây là một cuộc tấn công có thể cưỡng bức tước đoạt mạng sống của một người.

Chỉ cần một lần cũng đủ để giết chết bất cứ một người bắt quỷ nào, mà bây giờ có hàng tá cuộc tấn công đang cùng lúc xảy ra ở đây.

Hà Liên Sinh phải đối mặt với hơn chục xác chết đáng sợ như vậy, còn chưa kịp nghĩ thì mạng sống của ông ta dường như đã bị tước đoạt, cả người chết đứng và không còn cử động nữa.

Liễu Tam nhìn chằm chằm vào ông ta, không nói hai lời, một người giấy trong đó nhanh chóng tiến đến, sau đó giơ tay và trực tiếp bóp cổ Hà Liên Sinh.

Người bắt quỷ hồi sinh hắn gặp nhiều rồi, vì vậy hắn không muốn điều này xảy ra.

Lòng bàn tay hơi dùng lực, cái cổ bị Dương Gian chém lúc trước còn chưa lành hẳn, lúc này bị hắn dễ dàng cởi ra.

“Quả nhiên ông ta đã chết rồi.”

Liễu Tam không cảm nhận được hơi thở của người sống, vì vậy hắn đã xác nhận tình hình.

Không dám ở đây lâu.

Bởi vì sau khi người bắt quỷ chết, lệ quỷ sẽ hồi sinh.

Sau khi vội vàng ném cái đầu chết, hắn bắt đầu nhanh chóng rút lui.

Vì chiêu cuối của đối thủ đã tự tìm ra khuyết điểm nên nếu đồng bọn vẫn ở đó, hắn có nguy cơ bị giết.

Người đã chết rồi, Liễu Tam không muốn mạo hiểm ở lại.

Mười mấy người giấy nhanh chóng giẫm lên mặt nước đọng bước ra ngoài bức tường, sau đó tiếng bước chân cũng nhanh chóng biến mất.

Tại chỗ.

Xác chết không đầu của Hà Liên Sinh vẫn đứng đó, đầu của một người chết nổi trên mặt nước đọng.

Sau một thời gian.

“Chết rồi, chết rồi sao?”

Ông chủ Lưu từ sảnh sau bước ra, ông ta choáng váng khi nhìn thấy cảnh này.

"Sao có thể? Làm sao ông ấy có thể bị giết bởi hậu bối như thế này? Tại sao ông ấy chỉ chiêu toàn những cái hồn gì đâu không, tại sao những linh hồn quan trọng nhất ông ta lại không chiêu?"

Ông chủ lúc này không thể hiểu nổi, không thể chấp nhận được Hà Liên Sinh đã chết như thế này.

Mặc dù người đàn ông tên Liễu Tam kia quả thực rất lợi hại, nhưng nếu thực sự liều mạng, Hà Liên Sinh chết hay không không nói, nhưng tuyệt đối có thể lôi Liễu Tam theo.

Ngay khi ông chủ Lưu đang bối rối.

Phía sau sảnh từ đường.

Chiếc quan tài màu đỏ có chút thay đổi.

Đầu tiên, linh vị trên quan tài phát nổ không hề báo trước và biến thành một đống mùn cưa, sau đó nắp quan tài nặng nề đột ngột được nâng lên.

Một xác chết nữ trẻ tuổi ngồi dậy, đôi mắt đột nhiên mở ra.

Vô diện ở bên cạnh nghe thấy động tĩnh và quay về phía bên này.

Hắn biết rằng đã hồi sinh thành công.

Bởi vì hắn cũng cảm nhận được vài phần sức sống.

Thi thể nữ trong quan tài màu đỏ cứng đờ ngồi một lúc, nhưng đôi mắt đang mở dần dần khôi phục một chút khí lực.

“Tôi không phải đã chết rồi sao?”

Cô nhìn xung quanh, mọi thứ xung quanh vừa quen thuộc vừa có chút xa lạ.

Quen thuộc vì phong cách kiến trúc ở đây giống với trấn Thái Bình nơi cô ở.

Xa lạ vì ở đây khắp mọi nơi đều là nước, và nó dường như bị nhấn chìm.

Cuối cùng, khi cô nhìn thấy vô diện đứng cách đó không xa trong làn nước tù đọng, những khung cảnh của ký ức đột nhiên được đánh thức.

Bình Luận (0)
Comment