Dương Gian không có điện thoại định vị vệ tinh trong tay, hắn chỉ có di động cá nhân.
Nhưng khi Phùng Toàn gọi thì lại thấy báo đối phương đã tắt máy.
“Điện thoại di động của Dương Gian có lẽ bị hỏng rồi, không liên lạc được.” Phùng Toàn nói.
"Để tôi đi gọi hắn. Hôm qua, sau khi Dương Gian vào phòng thì tôi không thấy hắn ra ngoài nữa."
Tào Dương vừa nói vừa đi về phía tòa nhà khách sạn gần đó.
Lúc này mọi người cũng bắt đầu lo lắng.
Không có Dương Gian thì cũng không cần bàn đến những hành động tiếp theo. Dù sao hắn cũng là mấu chốt sau cùng của sự kiện quỷ hồ nên ý kiến và suy nghĩ của hắn rất quan trọng.
Tuy nhiên, Dương Gian không có trong phòng.
Hắn xuất hiện gần thành phố Trung Châu, đang xem xét sự ảnh hưởng của linh dị.
Lúc này, Dương Gian đang đứng cạnh một con sông lớn. Ban đầu, con sông lớn này không tồn tại trên bản đồ. Nó xuất hiện sau khi hắn thay đổi địa hình. Sau một đêm, nước sông cuộn trào mãnh liệt đã hoàn toàn lắng xuống. Nhưng nước sông hơi đục ngầu, đó là do sông mới được hình thành trong thời gian ngắn, cần có thời gian để lắng đọng.
Hắn ngồi xổm bên sông, đưa tay ra và vẫy nhẹ.
Nước sông lập tức tự tách ra, để lộ đáy sông dưới dòng nước.
“Vẫn trong tầm kiểm soát, điều này cho thấy sự khuếch tán của quỷ hồ đã bị kiềm chế.”
Sau khi trầm ngâm một lúc, Dương Gian quay người rời đi, hắn đi đến những nơi khác.
Nơi này là phía ngoài một thị trấn.
Trước đây, gần thị trấn vốn có một con sông nhưng giờ đây nó đã trở thành một bãi đất bằng phẳng, không còn dấu tích của con sông. Nhiều cư dân ở quanh đây kinh ngạc đi đến mảnh đất này, chụp ảnh, tặc lưỡi ngạc nhiên.
Sự xuất hiện của Dương Gian cũng không đáng chú ý.
Hắn kiểm tra một lần và rời đi sau khi đảm bảo rằng khu vực này không bị xáo trộn.
Việc thay đổi địa hình có tác dụng phụ rất lớn.
Sụp đổ địa chất khiến các con sông làm ngập thành phố, mạch nước ngầm phun trào... Nếu những thứ này không được xử lý đúng cách sẽ gây ra thiên tai.
Dương Gian mất một lúc để đi quanh đây một vòng và chỉnh sửa một số chỗ chưa hợp lý, đồng thời xác định sự lây lan của quỷ hồ.
Mặc dù việc giam cầm lệ quỷ không được thuận lợi nhưng may mắn thay, sự khuếch tán của quỷ hồ đã được kiềm chế.
Nói cách khác.
Quỷ hồ chỉ làm ngập thành phố Trung Châu và ảnh hưởng đến một số khu vực lân cận, nó không men theo dòng nước xói mòn những nơi khác.
“Lệ quỷ trốn khỏi quỷ hồ đã biến mất.”
Sau đó, Dương Gian lại phát hiện ra một mối nguy hiểm tiềm ẩn khác.
Lúc trước, trong quá trình chiến đấu với quỷ hồ, một số lệ quỷ đã trốn khỏi quỷ hồ, trước đó chúng quanh quẩn gần đó nhưng giờ đã không còn dấu vết.
Điều này cho thấy quỷ đã rời khỏi khu vực này.
"Lệ quỷ có thể trốn thoát khỏi quỷ hồ chắc chắn không đơn giản. Sợ rằng trong tương lai sẽ có thêm một vài sự kiện linh dị nữa."
Lúc này, hắn cau mày, có cảm giác đau đầu.
Nhưng lúc đó cũng không thể quản được nhiều như vậy. Ảnh hưởng của việc quỷ hồ mất kiểm soát rất lớn, so với nó thì các sự kiện linh dị khác không quan trọng bằng.
Sau khi tìm kiếm một vòng nhưng không có kết quả, Dương Gian quay trở lại trạm dịch vụ trên đường cao tốc nơi hắn nghỉ ngơi trước đó.
"Dương Gian, cậu đi đâu thế? Chúng tôi tìm cậu nãy giờ. Vừa rồi Tào Dương cũng đi tìm cậu, cậu không có ở trạm dịch vụ. Chúng tôi còn nghĩ rằng cậu đã gặp chuyện gì rồi chứ. Nếu cậu muốn rời đi thì cũng nên nói một tiếng, kẻo mọi người lo lắng.”
Vừa về đến, Lý Quân đã nói.
"Tôi dành chút thời gian để đi xung quanh đây. Ảnh hưởng của việc thay đổi địa hình khá lớn. Tôi phải tự đi kiểm tra tình hình. Tình hình trước mắt thì vừa tốt vừa xấu."
Dương Gian nói.
“Ý cậu là gì?”
Lý Quân hỏi.
Tào Dương vừa mới quay lại:
"Cậu nói suy nghĩ của mình đi."
"Hiện tại, việc phong tỏa quỷ hồ khá thành công, sự lây truyền linh dị đã được chặn lại nhưng ngày hôm qua, khi quỷ hồ xâm chiếm thực tại, có lệ quỷ thoát khỏi quỷ hồ, bây giờ đã biến mất. Đây là một mối nguy ngầm, cho thấy sắp tới sẽ có nhiều sự kiện linh dị xảy ra gần thành phố Đại Nguyên."
Dương Gian bình tĩnh nói:
“Đội trưởng nào phụ trách thành phố Đại Nguyên?”
“Là đội trưởng Ngân Tử nhưng cô ấy đã gặp tai nạn và chìm xuống quỷ hồ. Tuy nhiên, ngày hôm qua những ngự quỷ nhân thế hệ trước ở trấn Thái Bình dường như đã cứu cô ấy ra hồ, trước mắt chưa rõ tình hình.”
Phùng Toàn nói, thường ngày hắn cũng biết một ít tư liệu tình báo của tổng bộ, cho nên hắn hiểu rất rõ.
“Không, tình hình mới nhất cho thấy đội trưởng Ngân Tử đã xuất hiện.”
Tào Dương tiết lộ một bí mật mới.
Liễu Tam kinh ngạc nói:
"Không thể nào. Cô ấy đã chết. Tất cả chúng ta đều nhìn thấy, sao có thể sống lại được."
"Tin tức mới nhất từ tổng bộ là không thể sai được."
Tào Dương nói:
"Đừng có kinh ngạc quá như thế. Chắc chắn là có lý do nên hôm qua mấy người ở cổ trấn mới liều mạng vớt xác. Bây giờ chết đi sống lại cũng là chuyện tốt. Ít nhất sau này chúng ta sẽ có thêm một người."