Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2564 - Chương 2564: Hà Ngân Nhi, Ngân Tử

Chương 2564: Hà Ngân Nhi, Ngân Tử

Hà Ngân Nhi không nói hai lời, lập tức móc tròng mắt trắng dã kia xuống, sau đó lại cắn răng móc một con mắt vẫn còn đang khoẻ mạnh của mình xuống.

Máu tươi chảy xuống, đau nhức vô cùng.

Nhưng cô đều không để ý đến tất cả những thứ này.

Chịu đựng cơn đau nhức, Hà Ngân Nhi nhét tròng mắt trắng bệch này vào hốc mắt của mình, sau đó không nói lời nào mà ôm lấy chiếc đầu người chết này, còn cả bộ thi thể không có đầu kia đi vào sau từ đường.

Ông chủ Lưu cũng muốn đi theo, két quả lại bị người không mặt giữ lại.

Người không mặt lắc đầu, ý bảo hắn đừng qua đó.

“Tôi hiểu rồi.”

Ông chủ Lưu thở dài một hơi, tìm một chỗ lẳng lặng đứng chờ.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây.

Rất nhanh trời đã sáng.

Khi đến tám giờ sáng, gương mặt Hà Ngân Nhi không chút biểu cảm nào đi ra từ phía sau từ đường, ánh mắt của cô rất quái dị, một con đen tuyền, một con lại trắng dã, đồng thời trên người cũng có thêm một loại hơi thở quỷ dị không nói nên lời.

“Từ bây giờ trở đi, tôi chính là chiêu hồn nhân thứ tư của thị trấn Thái Bình.”

Không còn nghi ngờ gì nữa, cô đã thành công rồi.

Có kế hoạch của Hà Liên Sinh, Hà Ngân Nhi cũng không gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, trở thành dị loại, kế thừa tên tuổi của chiêu hồn nhân.

Ông chủ Lưu và người vô diện cũng nghiêm túc hẳn lên, ôm quyền hành lễ với Hà Ngân Nhi, thừa nhận thân phận và địa vị của cô.

“Đóng gói tất cả linh vị rồi mang đi.”

Hà Ngân Nhi nói.

“Không vấn đề gì, chỉ là chúng ta sẽ đi đâu?”

Ông chủ Lưu nói.

Hà Ngân Nhi đáp:

“Đi thành phố Đại Nguyên, tôi muốn dựng lại thị trấn Thái Bình ở đó.”

“Vì sao lại là thành phố Đại Nguyên?”

Hà Ngân Nhi nói:

“Vì lúc trước tôi là người phụ trách của thành phố Đại Nguyên, hơn nữa tôi cũng là đội trưởng của tổng bộ, nơi đó nằm dưới quyền cai trị của tôi, cũng là nơi dễ dàng dựng lại thị trấn Thái Bình nhất.”

“Không tồi, đó là một thành phố lớn, ánh mắt của cô cũng rất tốt.”

Ông chủ Lưu gật đầu, tán thành với nơi ở mới này.

Rất nhanh.

Mấy người cuối cùng của thị trấn Thái Bình trở nên bận rộn.

Họ mang linh vị đi, mang đi vật phẩm linh dị khá quan trọng, ông chủ Lưu cũng không quên trở lại khách điếm lấy sổ tiết kiệm giấu trong làn nước và mang đi.

Sau khi họ rời đi.

Trong phòng ở hậu đường của từ đường.

Chiếc quan tài màu đỏ lặng lẽ nằm trên ghế dài.

Trong quan tài chứa thi thể của Hà Liên Sinh.

Hắn được ở lại cổ trấn Thái Bình, muốn được mai táng cùng với từ đường đã canh giữ suốt cuộc đời ở nơi này.

Trời sáng rồi.

Ánh mặt trời xua tan bóng tối, chiếu sáng trạm dịch vụ bị bỏ hoang trên đường cao tốc này.

Mọi người lần lượt bước ra khỏi trạm dịch vụ.

Dương Gian không ngủ cả đêm.

Hắn không cảm thấy mệt mỏi. Vì đã trở thành ngự quỷ nhân nên hắn không còn cần dựa vào giấc ngủ, dựa vào các chức năng của cơ thể để duy trì sự sống, chỉ có sức mạnh linh dị và ý chí sinh tồn mới là thứ giúp hắn tồn tại.

Lý Quân, A Hồng, Tào Dương, Phùng Toàn và những người khác đã tụ họp lại với nhau.

Họ muốn thảo luận về các hành động tiếp theo của sự kiện quỷ hồ.

"Dương Gian và Liễu Tam đâu rồi, sao họ còn chưa đến, hay họ vẫn còn ngủ? Nhanh gọi họ đến đây."

Lý Quân nhìn trái ngó phải, không nhìn thấy hình bóng của hai người kia đâu.

A Hồng ở bên cạnh lấy điện thoại định vị vệ tinh ra, chuẩn bị liên lạc với Liễu Tam.

Nhưng giây tiếp theo.

Liễu Tam bước ra từ nhà vệ sinh bên cạnh trạm dịch vụ:

"Xin lỗi, tôi đi vệ sinh, hôm nay phải tập hợp sớm thế hả?"

"Thảo luận biện pháp đối phó, chúng ta hành động sớm sẽ tốt hơn cho mọi người.”

Lý Quân nói.

"Mới nghỉ ngơi vài giờ thôi đấy. Nó còn không đủ cho tôi điều chỉnh trạng thái của mình."

Liễu Tam vừa đi vừa nói, như không có chuyện gì, hắn không nhắc gì đến việc tấn công chiêu hồn nhân Hà Liên Sinh ở trấn Thái Bình vào ngày hôm qua.

Tào Dương nhìn hắn:

"Liễu Tam, bây giờ nhìn cậu còn xấu hơn người chết. Hôm qua lúc cậu rút khỏi quỷ hồ cũng không phải bộ dạng như thế này. Đêm qua có chuyện gì à?"

Hắn hơi nghi ngờ, chỉ qua một đêm mà Liễu Tam thay đổi khá nhiều.

“Không có gì đâu, lúc trước tốn quá nhiều sức, trạng thái kém chút cũng là chuyện bình thường.”

Liễu Tam thản nhiên nói.

“Cũng đúng, hôm qua cậu cũng rất vất vả.”

Tào Dương biết hắn nói dối nhưng cũng không hỏi nhiều.

Đào sâu vào bí mật của người khác là một điều rất ngu ngốc.

Liễu Tam cũng nói thêm.

Tình trạng hiện tại của hắn quả thực không tốt lắm, tối qua hắn cũng gặp phải nguy hiểm khá lớn khi xử lý chiêu hồn nhân Hà Liên Sinh..

“Chỉ còn lại Dương Gian, không phải hắn vẫn đang ngủ chứ?”

Lý Quân lại nói

“Phùng Toàn, cậu đi gọi hắn đi. Giờ cũng không còn sớm nữa. Đã đến lúc chúng ta phải cùng quyết định hành động tiếp theo. Bây giờ mọi người đều đang đợi mình hắn."

"Được rồi, tôi sẽ gọi cho Dương Gian."

Phùng Toàn gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment