Đó là khi hắn đi gửi thư của bưu cục phải ngồi trên xe công cộng linh dị, đi qua một trạm xe, đã có một thị trấn tương tự thế này ở nơi có trạm xe đó, thế nhưng có lẽ không phải cùng một thị trấn, bởi mối liên quan giữa trạm xe kia và quỷ hồ không lớn lắm.
“Đi qua xem thử đi, đây là một số phản ứng dây chuyền gây ra bởi sự kiện quỷ hồ, mà rất có thể liên quan mật thiết đến quỷ hồ, tốt hơn hết vẫn nên đi qua điều tra kỹ càng sự tình.”
DƯơng Gian nói.
“Được, vậy xuất phát thôi.”
Lý Quân lập tức nói.
Không có ý kiến trái chiều, mọi người lập tức đi đến thị trấn kia xem xét.
“Quả thực có liên quan đến quỷ hồ.”
Vừa mới đến gần, mọi người đã thấy mặt đất của thị trấn vô cùng ẩm ướt, giống như mới mưa qua.”
Như sau khi vừa mới trải qua sự kiện hồ quỷ, họ có thể nhận ra, chỗ nước đọng ẩm ướt này đều là nước hồ, tồn tại lực lượng linh dị.
“Nước đọng trên mặt đất chậm rãi biến mất rồi, giống như đang dần được phơi khô, mùi ẩm ướt cũng dần biến mất.”
Lúc này, Tào Dương mới để ý đến một chi tiết.
Theo sự việc trong quá khứ, thị trấn trước mặt đang dần thoát khỏi ảnh hưởng của quỷ hồ.
“Điều này chứng minh rằng linh dị trong thị trấn đang chống lại quỷ hồ, hơn nữa dường như linh dị trong thị trấn còn mạnh hơn một chút, cho nên nước hồ mới dần biến mất, sinh ra một loại ảo giác bị phơi khô.”
Bước chân của Dương Gian dừng lại, đứng ở bên ngoài thị trấn.
Dưới chân hắn là một đoạn đường đất, nhưng thêm một bước nữa là đường xi măng rồi.
Dường như chỉ cần một bước chân nữa thôi là hắn sẽ tiến vào vừng đất của thị trấn quỷ dị kia, chỉ là hắn không bước tiếp nữa.
Vì Dương Gian rất cẩn thận.
Nếu linh dị của quỷ hồ bị thị trấn kỳ quái này xua tan, vậy liệu Dương Gian – người đã đánh cắp linh dị của quỷ hồ có bị ảnh hưởng hay không?
Cho nên hắn không dám liều lĩnh, mà Dương Gian dừng chân rồi ngồi xổm xuống, hắn đưa tay chạm vào nền bê tông của thị trấn.
Thô ráp, lạnh lẽo, cứng rắn, cảm xúc vô cùng chân thật khi chạm vào nền bê tông, những xúc cảm trên làn da đều chứng minh điều này.
Nhưng quỷ vực có tính lừa dối rất cao, Dương Gian cũng sẽ không vì cảm xúc mà xách định thị trấn này là thật, vì trình độ thế này hắn cũng làm được.
“Sao vậy, phát hiện ra vấn đề gì sao?”
Tào Dương dừng lại dò hỏi.
Dương Gian nói:
“Thị trấn này sẽ sinh ra một chút ảnh hưởng đối với tôi, nhưng mấy người thì không sao.”
Hắn thấy mầu da của bàn tay tiếp xúc mặt đất của thị trấn kia đã có phần biến đổi, thân mình vốn trắng bệch không chút huyết sắc lại hồi phục một chút huyết sắc, mặc dù thay đổi này không lớn nhưng lại rất rõ ràng.
Điều này chứng tỏ, linh dị của quỷ hồ trong cơ thể hắn đã chịu một mức ảnh hưởng nhất định.
Nhưng nó chỉ là một ít ảnh hưởng mà thôi.
Sau khi đánh cắp bốn phần linh dị của quỷ hồ, bị ăn mòn cũng nghiêm trọng hơn so với trong tưởng tượng, không phải chỉ một cái thị trấn quỷ dị này có thể áp chế được, chỉ ảnh hưởng một chút ở bề ngoài mà thôi.
Sự thăm dò của Dương Gian cũng là để đề phòng bất trắc.
“Quả thực thị trấn này có phần không ổn, tất cả xung quanh đều biến mất.”
Lúc này, Lý Quân đã bước một bước lên nền đất của thị trấn, quỷ hoả trong hốc mắt trống rỗng của hắn nhảy lên, toả ra ánh lửa u ám.
Sau khi toàn bộ nước đọng biến mất thì những thứ xung quanh cũng bắt đầu trở nên mơ hồ, mặc dù xúc cảm vẫn chân thật như trước, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, thị trấn này sẽ biến mất trong một khoảng thời gian ngắn.
“Đơn giản thôi, vì linh dị ảnh hưởng lẫn nhau, hồ nước đã trở thành một loại môi giới nào đó khiến thị trấn này xuất hiện.”
Dương Gian đứng dậy và nói.
“Cùng nhau đi xem đi, tôi tò mò quá, lúc trước quỷ vực giống thị trấn bình thường này vẫn luôn yên tĩnh ở trong quỷ hồ, bây gờ đột nhiên xuất hiện, rốt cuộc là ẩn chứa bí mật gì.”
Trong lúc nói chuyện hắn cũng không chần chừ mà bước vào vùng đất linh dị này.
Mấy người đội trưởng cùng nhua đi vào thị trấn, tin chắc rằng có thể xử lý tất cả các tình huống đột ngột phát sinh.
Thị trấn này không lớn, chỉ có bốn con đường, dường như được phân bố theo hình chữ, hơn nữa phong cách kiến trúc cũng thuộc niên đại bảy tám mươi, thế nhưng im lặng đến đáng sợ, một chút tạp âm cũng không có, cũng không có đến một bóng người, giống như một toà thành quỷ, khắp nơi đều tràn ngập cảm giác quỷ dị khiến người ta không thể thích ứng.
“Không có cái gì hết, chỉ là nơi này thật kỳ quái.”
Lý Quân nói.
Lúc này Liễu Tam hơi nhíu mày:
“Tôi cảm thấy trong khi nước đọng trong thị trấn này đang biến mất, có thứ gì đó đang dần xuất hiện, không, nói chính xác hơn thì, trong khi linh dị gây nhiễu biến mất, một số thứ nên xuất hiện đã xuất hiện rồi.”
“Nghe, có động tĩnh rồi.”
Bỗng nhiên.
Một số âm thanh kỳ lạ đột nhiên vang vọng trng thị trấn yên tĩnh này, lúc ban đầu âm thanh này rất nhỏ, rất nhỏ, nhưng sau đó lại lớn dần lên, lần này đã thu hút chú ý của tất cả mọi người.