Quỷ cẩu lao tới và đuổi theo hắn, chưa đầy mười mấy giây thì Dương Gian đã bị đuổi kịp, sau đó bị đẩy ngã xuống đất và một loạt suy nghĩ điên rồ xuất hiện.
Máu văng tung tóe, thịt máu lẫn lộn.
Sự hung dữ của quỷ cẩu này rất đáng kinh ngạc, nếu người bình thường không chống cự được thì rất nhanh sẽ bị cắn chết.
Tuy nhiên, khi Dương Gian thất bại trong việc tiếp xúc với quỷ cẩu và bị cắn.
Giây tiếp theo.
Trên một con đường nhỏ gần khu rừng già, một bóng người loáng thoáng xuất hiện, sau đó nhanh chóng tiến lại đây.
Đó là một người có nét giống với Dương Gian nhưng hơi thở lại âm u lạnh lẽo, không giống người sống, giống như một cái xác đã tê dại.
“Tai nạn vẫn xảy ra.”
Giọng của Dương Hiếu vang vọng trong khu rừng già.
Khi giọng nói này vừa cất lên, quỷ cẩu đang cắn Dương Gian đột nhiên dừng lại, sau đó ngẩng đầu nhìn Dương Hiếu ở cách đó không xa.
…
Dựa vào một số lợi thế của bản thân, Dương Gian có thể một mình thu phục được quỷ cẩu này nhưng ai ngờ rằng chiếc vòng đeo trên tay lại xuất hiện trong giấc mơ của hắn, khiến quỷ cẩu vốn đã bình tĩnh trở lại bỗng chốc mất đi lý trí, trực tiếp tấn công hắn.
Nhào đến, cắn xé, một loạt các động tác, Dương Gian gần như không thể phản kháng, chỉ vùng vẫy một chút.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn chắc chắn sẽ bị cắn chết.
Tuy nhiên, sự xuất hiện đột ngột của Dương Hiếu đã ngăn chặn tình huống này xảy ra.
Cánh tay Dương Gian bê bết máu và đầy vết cắn, thấy quỷ cẩu ngừng tấn công, hắn vội vàng xoay người đứng dậy rồi nhanh chóng lùi ra khỏi khu vực có thể bị tấn công.
“Cha đến hơi muộn đấy, suýt chút nữa là con chết ở đây rồi.”
Hắn thở hổn hển, ngực phập phồng, hoàn toàn phớt lờ những vết thương và cơn đau trên cơ thể.
Những vết thương này chỉ là tạm thời, mọi thứ sẽ hồi phục sau khi rời khỏi giấc mơ.
Dương Hiếu tiếp tục bước lại gần:
"Cha chỉ có thể ngăn chặn tình huống nguy cấp, không thể xuất hiện trước được. Mọi chuyện đều có thể xảy ra ở thế giới trong mơ, chưa kể đến chuyện người thống trị thế giới này không phải quỷ mà là một con chó, vì vậy bất kỳ chuyện gì cũng có thể xảy ra."
"Tất cả những gì cha có thể làm là ngăn chặn kết cục tồi tệ nhất xảy ra."
Ông vừa nói vừa nhìn xung quanh.
"Nơi này thật sự rất quen thuộc. Đây là khu rừng già sau làng, cha đã nuôi chó trong khu rừng già này phải không? Vậy thế giới trong mơ của quỷ cẩu này chỉ có khu rừng mà không có nơi nào khác. Chỉ cần sử dụng hợp lý thì kí ức cũng có thể được trở thành một nơi để xây dựng một cái lồng ngăn chặn hành động của lệ quỷ."
Nói xong, Dương Hiếu nhìn vào quỷ cẩu cái miệng và hàm răng đầy máu của nó.
Tuy nhiên không giống như Dương Gian, Dương Hiếu không bị tấn công hay nhận phải cảnh cáo lúc đối mặt với quỷ cẩu này mà thay vào đó, người và chó nhìn nhau một lúc rồi dần dần ổn định.
Sự nóng nảy của quỷ cẩu dần biến mất, thay vào đó là ánh mắt đánh giá và quan sát.
Nó nhìn Dương Hiếu như đang phân biệt.
“Quả nhiên, người mà quỷ cẩu này trung thành luôn là cha.”
Dương Gian nghĩ trong lòng, nhanh chóng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Rất đơn giản.
Trong thế giới của những cơn ác mộng, cha đã từng đồng hành cùng quỷ cẩu này ít nhất mười năm. Trong khoảng thời gian này, người và chó chắc hẳn đã thiết lập mối quan hệ rất bền chặt với nhau. Đó không phải là điều mà người mới như Dương Gian có thể thay thế ngay khi vừa xuất hiện, vì vậy sự xuất hiện của Dương Hiếu sẽ lập tức ngăn chặn cuộc tấn công từ con chó.
“Ra là vậy, ta hiểu rồi.”
Dương Hiếu khẽ gật đầu khi nhìn thấy hành vi của quỷ cẩu, cũng hiểu tại sao kế hoạch này lại phải mất đến hơn mười năm để triển khai.
Chó rất trung thành, đặc biệt là một chú chó già đã ở bên trong giấc mơ suốt hơn mười năm.
Bản năng trung thành này đã khắc sâu vào xương tủy, thậm chí có thể dập tắt một số bản năng của lệ quỷ.
Dương Hiếu đã từng đọc một mẩu tin trên báo. Nội dung kể về một ông già góa vợ đã nuôi một con chó gần mười năm. Một ngày nọ, ông lão đột ngột qua đời vì bệnh tật ở nhà nhưng con chó già cứ ở cạnh cái xác, nó không ăn xác ông già cho đến khi chết đói.
Cuối cùng, người và chó cùng chết tại nhà.
Tuy đây chỉ là một mẩu tin trên báo nhưng câu chuyện này cũng đủ để làm tài liệu tham khảo. Nếu một con chó trung thành thà đói chết cũng không chịu ăn xác, vậy cho dù nó có bản năng của lệ quỷ thì vẫn có thể kiềm chế được.
Thậm chí có thể làm tốt hơn con người.
"Nhưng ta cũng không chắc con chó được nuôi trong giấc mơ thì nhất định là một con chó trung thành. Mỗi người đều có tính khí khác nhau, chó cũng vậy."
Lúc này Dương Hiếu mới dừng lại, ông không tiếp tục tới gần mà vẫy tay gọi:
“Lại đây.”
“Có thể thành công không?”
Vẻ mặt của Dương Gian hơi thay đổi, nhìn thấy Dương Hiếu đang làm quen với quỷ cẩu.