Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2590 - Chương 2590: Dị Thường

Chương 2590: Dị Thường

“Thằng nhóc này, con chạy đi đâu đấy, sao vừa rồi cha không thấy con.”

Trương Hiển Quý đứng dậy, ngay lập tức tát vào đầu Trương Vĩ.

Trương Vĩ loạng choạng suýt ngã, vội vàng cầm chiếc lược chải lại mái tóc rối bù vừa rồi:

"Xong rồi, xong rồi, cha thua nên tức rồi. Lần này đánh con mà không có lý do. Con vừa nãy không phải ở quán điện tử dưới nhà lướt web cả đêm à?"

"Đừng có láo loạn ở đây, cút về nhà đi ngủ đi."

Trương Hiển Quý nắm lấy Trương Vĩ và hộ tống hắn ra ngoài.

“Đại ca, giúp tôi.”

Trương Vĩ ngay lập tức hét lên.

Dương Gian thấy thế liền nói:

"Chú Trương, đừng tức giận, Trương Vĩ cũng là tốt bụng muốn giúp đỡ, hơn nữa chuyện như đánh bạc này không liên quan đến người. So sánh là khả năng gian lận của hai bên thôi. Tôi lại nghĩ có thể mang theo Trương Vĩ cùng đi chơi, ít nhất họ không biết Trương Vĩ, không có gì phải đề phòng cũng là một việc tốt."

Trương Hiển Quý buông Trương Vĩ ra và nói:

"Nếu cho Trương Vĩ đi cùng có phải có chút không ổn không, nhỡ đâu có nguy hiểm thì phải làm sao?"

"Tôi sẽ đi cùng, không có nguy hiểm đâu. Nếu bên cạnh tôi cũng có nguy hiểm thì trên đời này không có nơi nào là an toàn."

Dương Gian tự tin nói.

Trương Hiển Quý nghĩ thấy cũng đúng, lập tức khẽ gật đầu.

“Thối ca, cậu hiểu rõ tôi nhất, cả đời A Vỹ tôi chưa từng bật hack, cho đến nay đều là tôi dựa vào thân mình mà thắng. Chỉ cần cho tôi một trăm khối, tôi có thể khiến cho bọn họ táng gia bại sản, quỳ xuống gọi tôi là cha."

Trương Vĩ ngẩng đầu, sửa sang lại áo khoác một chút, sau đó lại chải tóc, có vẻ rất hăng hái.

"Bớt khoác lác cũng không chết đâu." Trương Hiển Quý trừng mắt.

Trương Vĩ nói:

"Cha, xem ra cha vẫn không hiểu rõ con, không sao cả, con sẽ khiến cha phải nhìn con với cặp mắt khác."

Lúc này, Lưu Tiểu Vũ nói:

"Dương Gian, cậu nên dẫn Hùng Văn Văn theo. Hắn có thể dự báo và biết trước kết quả. Rất thích hợp với chuyến đi lần này."

“Dự báo thật sự biến thái như thế à?”

Trương Vĩ mở to hai mắt.

Dương Gian khẽ gật đầu:

"Sức mạnh linh dị đúng là biến thái như vậy, tôi định dẫn Hùng Văn Văn đi cùng. Hắn đều dự đoán đúng những chuyện không liên quan đến linh dị."

Trương Vĩ lý giải nói:

"Cũng được, dù sao mang theo một phần mềm hack có thể để phòng đối phương bật hack, nhưng quan trọng nhất vẫn là chúng ta, tôi hiểu rõ diều này."

"Mày đi chỉ để góp đủ nhân số, không gây phiền phức là được."

Vẻ mặt của Trương Hiển Quý hơi kỳ lạ, nhìn Trương Vĩ.

"Cha, cha đã thua nhiều mà còn nói mấy thứ vô nghĩa."

Trương Vĩ lắc đầu, hoàn toàn không để tâm những lời này, tự động bỏ qua.

"Thằng nhãi ranh, nếu con còn dám châm chọc thì sau này cha sẽ đánh chết con."

Trương Hiển Quý cả giận nói.

"Hỏng rồi, Thối ca, cậu xem này, bây giờ cha tôi không chỉ phá sản mà còn hỏng rồi. Tôi từng nói suốt ngày tiêu tiền như nước, đưa tiền cho người khác. Bây giờ xảy ra nhiều chuyện thế tôi cũng không nói một lời nào. Mặc dù ông ấy là cha tôi nhưng cũng phải công bằng chứ, hơn nữa tôi còn đang vui vẻ ra mặt giúp gia đình này."

Trương Vĩ nói.

"Giám đốc Trương, bình tĩnh, bình tĩnh đi, đây là lỗi của hai chúng ta."

Vương Bân vội vàng kéo lại Trương Hiển Quý.

Dù sao vấn đề này đủ lớn rồi, chơi đến mất giá trị bản thân, bị con trai nói hai câu là chuyện bình thường.

Dương Gian cũng không cảm thấy ngạc nhiên.

Trương Vĩ và Trương Hiển Quý là kẻ thù truyền kiếp. Chuyện như này cũng không phải xảy ra lần đầu.

Nhưng vấn đề lần này đã được quyết định qua cuộc trò chuyện.

Theo quan điểm của Dương Gian, đây chỉ là một chuyến du lịch đơn giản, không phải là chuyện lớn gì cả. Với tình trạng hiện tại của hắn và có thêm một con quỷ cẩu thì hắn có thể ỷ thế làm bậy trong giới linh dị.

Sau khi cuộc trò chuyện kết thúc, Vương Bân và Trương Hiển Quý rời đi. Trước khi rời đi Trương Hiển Quý còn lôi Trương Vĩ theo.

Văn phòng lại vắng tanh.

Trương Lệ Cầm dọn dẹp cà phê, nước trà trên bàn. Giang Diễm thì hưng phấn ôm lấy cổ Dương Gian từ phía sau:

"Ngày mai mấy giờ đi chơi, để tôi chuẩn bị trước mấy bộ quần áo đẹp. Cậu thích kiểu gì thì tôi mặc cho cậu xem nhé?"

"Giang Diễm, chuyện riêng thì bàn lại sau, Dương Gian còn có những chuyện khác phải xử lý."

Lưu Tiểu Vũ nói.

"Còn có chuyện gì?"

Giang Diễm hiếu kỳ hỏi.

Lưu Tiểu Vũ nói:

"Đương nhiên là chuyện trong giới linh dị."

"Gần nhất có chuyện gì thì mau chóng báo cáo đi."

Dương Gian phất phất tay ra hiệu.

Lưu Tiểu Vũ đáp:

"Dương Gian, cậu có phải quên gần thành phố Đại Xương còn có một sự kiện linh dị gọi là chiếc dù màu đen rồi không? Lúc trước luôn là Phùng Toàn theo dõi động tĩnh bên kia, sau này cậu tham dự sự kiện quỷ hồ thì đã điều Phùng Toàn đi. Hiện tại nơi đó do Đồng Thiến phụ trách nhưng hôm qua Đồng Thiến có việc phải quay trở về thành phố Trung Sơn mà hắn phụ trách trước đây."

"Trước mắt do Vương Dũng theo dõi nhưng một phần báo cáo đêm qua của Vương Dũng cho thấy có dị thường, quỷ vực bắt đầu di chuyển."

Sau đó, cô đưa ra một vài bức ảnh vệ tinh.

Bình Luận (0)
Comment